Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất

Chương 39: Một kích



Chương 39: Một kích

Kế hoạch của Đại tướng quân là hoàn hảo, cho dù là Trần Khiêm cũng khó mà phát hiện, bọn hắn có thể dễ dàng đánh chiếm nơi đây đặt dấu chấm hết cho Tần quốc. Đáng lẽ là như vậy, mọi chuyện đáng lẽ phải xảy ra như vậy. Vậy chuyện gì đang xảy ra ở đây, Lưu Tốn là kẻ cơ trí nhưng những điều đang xảy ra trước mắt khiến hắn không thể nào hiểu nổi.

-Lưu Tốn:’ giáo binh tập hợp, lập tức tạo hàng phòng thủ. Cung binh theo lệnh ta chuẩn b·ị b·ắn yểm trợ’

Đối mặt với kỵ binh theo lẽ thường giáo binh chính là chiếm lợi thế nhưng ’Rầm’. Thiết Kỵ quân lao vào dễ dàng phá đi bố trận

của Lưu Tốn, không chỉ vậy binh lính của hắn còn không đẩy ngã được bất cứ kẻ địch nào rớt ngựa nói gì đến t·hương v·ong

-‘Lưu tướng quân, phòng ngự đã tan vỡ, kẻ địch kẻ địch đang xông tới’Tên lính bên cạnh hốt hoảng lên tiếng

Lưu Tốn sắc mặt khó coi nhanh chóng suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, mọi chuyện đã chuyển biến xấu đi nhưng vẫn như trước, chỉ

cần có thể kéo dài thời gian kỵ binh phía hắn tiến tới là được, như vậy mọi chuyện sẽ ổn.

Lưu Hà dù không cơ trí như anh trai hắn, dù vậy hắn vẫn có thể cảm nhận được tình trạng chiến trường đang bất lợi đối với binh

lính bọn hắn. Không nghi ngờ gì sự thay đổi này chính là do nhóm quân kỳ lạ vừa xuất hiện.

-Lưu Hà quan sát chiến trường: ‘Đây rồi, tên đó hắn chính là kẻ chỉ huy’

Như mọi khi Lưu Hà hắn nhắm vào chính là tướng lĩnh kẻ địch, chỉ cần có thể g·iết kẻ cầm đầu những tên lính còn lại sẽ tự tan

rã. Lao qua chiến trường, nhóm kỵ binh vừa xuất hiện trông có vẻ mạnh mẽ nhưng lại khá là chậm chạp khiến hắn có thể dễ dàng

mà lách qua tiến đến chỗ tên chỉ huy

-‘Rầm’chùy thủ vung xuống lập tức đánh bay 3 tên lính Bằng quốc dám đương đầu

Ngay khoảnh khắc đó Lưu Hà bứt tốc lao đến, tiếng gió gầm thét cùng ánh kim loại lướt qua, thanh đao to lớn nhanh chóng đánh



đến trước mặt kẻ to lớn

-‘CHOENG’Âm thanh kim loại v·a c·hạm vang lên, đồng thời cả hai đều bị đẩy lùi lại

‘Không thể nào’Lưu Hà lần đầu tiên cảm thấy run sợ mà kêu lên

Chờ đợi sơ hở lúc kẻ địch t·ấn c·ông hắn ta thi triển võ kỹ một cách hoàn hảo mà đánh đến. Nhát chém có thể dễ dàng xẻ đôi tảng

đá khổng lồ không để lại vết nứt nào. Vậy mà giờ đây kẻ địch không một chút phòng bị chỉ cần sử dụng giáp tay đã có thể an toàn

chống đỡ được đòn t·ấn c·ông của hắn. Không chỉ vậy giáp tay chống đỡ nhát chém của hắn vậy mà không hề vỡ nát chỉ xuất hiện vết

nứt, gần như không tổn hại đến kẻ địch

Lưu Hà đã từng được Lưu Tốn nói về việc Tần quốc trang bị giờ đây đã vượt qua bọn hắn nhưng tới mức như thế này hắn không

thể tưởng tượng được, kinh ngạc mà lên tiếng

-‘Không ngờ chỉ là Tần quốc nhỏ bé mà trang bị có thể đạt được tốt như vậy. Kẻ phía trước là ai, nếu chỉ là nhờ trang bị có dám

đánh với Lưu Hà ta một trận’

-Lưu Hà vừa dứt lời, kẻ to lớn sau khi lấy lại thăng bằng tiến đến, giọng nói trầm đặc mà từ từ lên tiếng:’Ta Diệp Hùng tướng quân

Tần quốc, đồng thời là thống lĩnh Thiết Kỵ quân đồng ý thách đấu’

Diệp Hùng cái tên này trong số tướng lĩnh Tần quốc hắn chưa nghe bao giờ, Lưu Hà đứng giữa vòng vây kẻ địch cũng không

ngờ Diệp Hùng thật sự dám đồng ý lời thách đấu. Theo mệnh lệnh kỵ binh tách ra, Lưu Hà cũng lập tức tiến tới vào tư thế chuẩn

bị mà lên tiếng



-‘Rất tốt’

Lưu Tốn lập tức nhận ra việc đang xảy ra ở phía trước, hắn không hề lo lắng. Em trai hắn Lưu Hà không chỉ là võ tướng lục trùng

mà còn là võ tướng thức tỉnh. Thứ mà hắn thức tỉnh khi đạt tới võ tướng cảnh đó chính là cường hóa sức mạnh, cũng vì vậy mà nếu

là 1v1 Lưu Tốn tin rằng dù kẻ địch có là võ tướng thất trùng Lưu Hà cũng có thể chiến thắng

Diệp Hùng trên ngựa cùng Lưu Hà đối mặt, cả hai giờ đây đều chuẩn bị tư thế, kẻ địch đã vào tầm đánh. Chiến ý ngập trùng, một

khắc im lặng cả hai lập tức ra tay

Lưu Hà chính là ra tay trước, hét lớn: Võ kỹ: Đoạn sơn trảm’theo đó thanh đao phát sáng, mang theo một luồng khí bao bọc bên

ngoài xé gió mà đánh đến

Diệp Hùng chùy thủ cũng đồng thời đánh đến:’Võ kỹ: Lực bạt sơn hà’

‘ Raamfmmm’ âm thanh lớn vang lên lập tức hấp dẫn mọi ánh nhìn trên chiến trường. Chỉ thấy Diệp Hùng vẫn còn tại trên ngựa

thần sắc bình tĩnh còn Lưu Hà đã không thấy đâu, cùng với đó là bóng người b·ị đ·ánh bay mạnh mẽ đập vào vỡ nát mà xuyên qua

bức tường của căn nhà kho. Chỉ một đòn, Lưu Tốn cùng binh lính ai nấy đều kinh hãi không tin vào điều mà bọn hắn vừa thấy, Diệp

Hùng âm thanh to lớn đã kéo bọn hắn về thực tại

-Diệp Hùng:’ Tướng địch Lưu Hà đã b·ị đ·ánh bại, toàn quân tiếp tục tiến lên tiêu diệt kẻ thù’



Lưu Hà ý thức mơ màng hắn chưa c·hết nhưng không ít xương đã vỡ nát, đòn v·a c·hạm đã khiến cho hắn b·ị t·hương rất nặng, giờ

đây đến cả việc đứng dậy cũng không thể nói gì đến chiến đấu. Lưu Tốn nhanh chóng đến bảo vệ hắn, chỉ thấy Lưu Hà giọng điệu

cay đắng yếu ớt mà lên tiếng ‘Thần lực trời sinh’. Lưu Tốn nghe được lập tức hiểu ý, tướng địch không nghi ngờ gì cũng là võ

tướng thức tỉnh. Không chỉ như vậy khác với Lưu Hà em trai hắn thuở nhỏ yếu ớt trải qua cố gắng để được như bây giờ, kẻ địch

chính là sở hữu sức mạnh bẩm sinh cùng với đó chính là võ tướng cảnh thức tỉnh sức mạnh. Kẻ yếu kém nghĩ rằng chỉ cần cố gắng

có thể sánh ngang với thiên tài nhưng thiên tài chẳng lẽ không cố gắng, cũng vì vậy sự thật rằng khoảng cách cuả bọn họ luôn là

lớn như trời và đất vậy. Lưu Hà cùng Diệp Hùng chính là như vậy.

Diệp Hùng, Lưu Tốn thông tin tướng lĩnh Tần quốc không hề có kẻ này. Một kẻ mạnh mẽ, sáng ngang Trần Sơn vậy mà bọn họ

không nhận được tin tức gì, cùng đội kỵ binh mạnh mẽ đến kỳ lạ cũng vậy. Lưu Tốn cảm nhận được trận chiến này không dễ dàng

đến vậy, không là Tần quốc không dễ ăn như hắn nghĩ

Nằm trên vai Lưu Tốn, ý thức mơ hồ Lưu Hà nhận ra hướng đi không đúng giận dữ hét lớn

-Lưu Hà:’Lưu Tốn ngươi đang làm gì vậy, chẳng lẽ ngươi tính bỏ chạy, thả ta xuống. Rất khó khăn chúng ta mới chiếm được, dù có

c·hết không phải chỉ cần chờ đợi viện quân đến lúc đó chúng ta sẽ chiến thắng sao’

-Lưu Tốn thở dài:‘Thiết Kỵ quân’ chênh lệch sức mạnh là quá lớn, hiện giờ chúng ta đã không thể nào ngăn cản bọn họ. Cách tốt

nhất bây giờ chính là rút lui tránh thêm t·hương v·ong không cần thiết’

Lưu Hà nghe được câu trả lời, biết là do chính hắn đã quá vội vã, cũng không còn sức mà kêu la lập tức ngất đi

Lưu Tốn cay đắng chấp nhận thất bại, kế hoạch của đại tướng quân gần như đã thành công nhưng ‘Thiết kỵ quân’ mới xuất hiện

đã làm đảo lộn mọi thứ. Lưu Hà b·ị đ·ánh bại chỉ trong một đòn, binh lính dưới trướng dẫn dắt của hắn cũng không hề có sức chống

trả, ‘Thiết Kỵ quân’ mạnh mẽ đến khác thường, giờ đây hắn cần nhanh chóng đem thông tin trở về
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.