Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 257: Vị khách không mời (2)



Phải biết rằng, đối với thanh đao rỉ sét loang lổ kia, Tô Viễn nhớ
mãi không quên.
"Tôi biết rồi, chờ sau khi tôi giải quyết xong một số việc, tôi sẽ
cân nhắc đi thành phố Đại Kinh."
Lấy tình huống trước mắt, thành phố Đại Kinh là thủ đô, nơi đó
phỏng chừng là một thành phố an toàn nhất trong nước hiện nay,
không có "một trong số". Tức là không phải một trong số thành
phố an toàn nhất, mà là an toàn số 1.
"Được, vậy tôi sẽ không quấy rây cậu, tám giờ ngày mai, vẫn ở
sân vận động thành phố” Triệu Kiến Quốc nói.
"Tôi sẽ đến đúng giờ." Tô Viễn nói.
Sau khi tiễn Triệu Kiến Quốc đi, hắn mơ hồ cảm thấy, mình tựa hồ
đã bị mọi người trọng điểm chú ý.
Tuy rằng rất mờ ẩn, nhưng từ khi Triệu Kiến Quốc tự mình đến
cửa bái phỏng, còn có muốn mời mình đến thành phố Đại Kinh
một chuyến là có thể nhìn ra được.
Hiện tại mình có ra giá trị trước nay chưa từng có, dù sao cũng là
người tự mình giải quyết chuyện linh dị cấp S, đặt ở trong giới
ngự quỷ giả, chỉ sợ đã là thanh danh vang xa rồi.
Vậy mà hắn lại đi theo con đường của Dương Gian?
Đây là đãi ngộ của anh ta.
Cướp danh tiếng của anh ta, như vậy có phải không tốt lắm hay
không?
Tô Viễn lẩm bẩm, xoay người trở vê phòng chuẩn bị tiếp tục
nghiên cứu Toshio.
Về phân mình quá mức nổi danh có thể là một chuyện tốt hay
không, ngược lại hắn không có để ý vấn đê phương diện này.
Chuyện tốt cũng được, phiền toái cũng chả sao.
Nói tóm lại, ai dám ở trước mặt hắn gây chuyện, tìm hắn gây
phiền toái, hoặc là chọc đến trên đầu hắn, hắn sẽ giết chết kẻ đói
Nghĩ đến Sở Nhân Mỹ và Toshio hẳn là không ngại đó giảng đạo
lý với những người đó.
Huống chi lấy thực lực trước mắt của hắn, kỳ thật người có thể
làm đối thủ của hắn cũng không nhiều.
Bỏ đi những lão bất tử thời kỳ Dân Quốc, trong đám ngự quỷ giả
lập tức có thể trở thành đối thủ của hắn không nổi một bàn tay.
Mà ngay khi hắn như thường lệ, tiếp tục ở trong biệt thự nghiên
cứu Toshio.
Bên ngoài tiểu khu lại có thêm mấy vị khách không mời.
Hai người đàn ông và một phụ nữ. "Tô Viễn giải quyết sự kiện
linh dị cấp S kia ở trong tiểu khu này?”
Một nam tử trẻ tuổi dáng người cao nhỏ, khuôn mặt khá tuấn
lãng, đứng ở bên đường đối diện sông, nhìn ra nơi này.
"Trên tư liệu không sai, tuy rằng tổng bộ bên này cật lực che
giấu, nhưng một ít tin tức cơ bản có thể tra được, dù sao đối
phương có phải là người của tổng bộ hay không, tư liệu nội bộ
cũng không giữ bí mật. Bên cạnh một người đi cùng nói.
"Muốn đi bái phỏng sao?”
Nam thanh niên suy nghĩ một chút: Đúng là nên đi thăm một
chút, nhưng không phải bây giờ."
"Cậu lại muốn làm cái gì vậy?" Ở bên cạnh nam tử trẻ tuổi, một
cô gái tuổi chừng hai mươi, mặc váy liên, khá đáng yêu nói.
Lại nói tiếp có chút kỳ quái, cô gái cũng không mở miệng nói
chuyện, mà là câm một cái loa phóng thanh.
Quỷ dị chính là, thanh âm lại từ trong loa truyên ra, mà không
phải trong miệng cô gái.
"Cái gì gọi là kiếm chuyện, chuyện của ngự quỷ giả, làm sao có
thể gọi là gây sự chứ!"
Chàng trai trẻ tuổi chấn động nói: "Người ta tốt xấu gì cũng là
nhân vật giải quyết sự kiện linh dị cấp S, phải tôn trọng một chút,
hơn nữa, ban ngày chào hỏi quá mức rêu rao, phải khiêm tốn một
chút, thành phố Đại Xương hiện tại tập kết ít nhất hơn hai mươi
vị ngự quỷ giả đứng đầu, quá phô trương là bị đánh đấy! Vì vậy,
chúng ta đến vào ban đêm để hành động dễ dàng."
Hai người nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt.
"Buổi tối tới không được tốt, lỡ người ta cho rằng cậu lén lút
không có ý tốt, không nói hai lời giết chết cậu thì làm sao?”
"Đó không phải là còn có các cậu sao?"
Mọi người nghe xong chỉ biết im lặng.
Thời gian trôi qua từng chút, ban đêm nhanh chóng buông
xuống, đến khoảng mười hai giờ đêm, Tô Viễn lại vụng trộm ra
cửa.
Lúc này đây, hắn gạt tất cả mọi người, kể cả Dương Gian, rời khỏi
biệt thự, đi vê phía không ai biết trong tiểu khu Quan Giang.
Ở phía cuối cùng của tiểu khu có một nơi hoang vắng đầy cỏ dại.
Nơi đó có một số tòa nhà cũ kỹ, nhà gỗ rách nát, còn có một ít
nhà đất vừa mới đẩy tới, trong đó còn có một tòa nhà bằng gạch
xanh được xây dựng, mang theo phong cách dân quốc kiến trúc
cổ xưa.
Tòa nhà dân quốc cũ kỹ kia, có hai tâng cao toàn bộ đều được
xây dựng bằng gạch xanh, gỗ chống đỡ ngói trên nóc đã mục
nát, sụp một mảng lớn, phía trên mọc đầy cỏ dại, rêu xanh.
Nhưng mà Tô Viễn lại trực tiếp đi vào một nơi như vậy.
Buổi tối, lén lút làm việc như thế, sẽ làm cho người ta cảm thấy
khả nghi, nhưng không sao cả, chỉ cân không bị người khác nhìn
thấy là được.
Mục đích chuyến đi này của Tô Viễn là vì hoàn thành giao dịch với
tủ quỷ.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.