"Hội nghị này tôi rất vinh hạnh mời được giáo sư Vương Tiểu
Minh, còn có đại công thân Tô Viễn làm báo cáo hành động của
sự kiện lần này, mọi người vỗ tay hoan nghênh.
Hội nghị vừa bắt đầu, Tào Diên Hoa đã bắt đầu tâng bốc Tô Viễn,
tựa hô muốn đem hội nghị này phát triển thành một màn trình
diễn sân khấu cá nhân của hắn, muốn cho hắn tỏa sáng ở trước
mặt những người khác, từng câu từng chữ đều tán thưởng Tô
Viễn.
Nhưng mấy việc tâng bốc như vậy Tô Viễn chỉ coi như là đánh
rắm.
Hắn cũng không phải là loại ngây ngốc, được tâng bốc vài cái liên
cảm động không ngừng, sau đó hết lòng lòng trung thành.
Tô Viễn bình thản nhìn Tào Diên Hoa một cái, sau đó nói: "Thứ
trưởng Tào đã khen tôi nữa, kỳ thật hành động lần này trên cơ
bản là dựa vào giáo sư Vương mà thôi, đương nhiên, cũng phải
cảm tạ nhóm ngự quỷ và người phụ trách Dương Gian của thành
phố Đại Xương.'
"Nếu như không có giáo sư Vương nghiên cứu phát hiện quy luật
của quỷ anh giai đoạn thứ tư, còn có ngự quỷ giả địa phương
thành phố Đại Xương một phen xả thân quên mình thăm dò và
nỗ lực, tôi thực sự không thể nào thành công.
'Cho nên những người này mới là đại công thân của sự kiện lần
này, tôi chỉ là người cuối cùng ra tay mà thôi, chỉ là tôi tương đối
may mắn, chiếm được chút lời."
"Không phải tôi khiêm tốn, mà mấy thứ kinh nghiệm gì đó tôi thật
sự không biết nói sao, hơn nữa luận kinh nghiệm, ngồi ở đây có
không ít tiền bối, tôi tin rằng họ còn có nhiều kinh nghiệm xử lý
sự kiện linh dị hơn tôi, tôi chỉ là nhân vật nhỏ bé trong một tiểu
khu, sao có thể truyên đạt kinh nghiệm gì cho mọi người.'
Biểu hiện Tô Viễn rất khiêm tốn, nhìn rất giống một người thành
thật.
Triệu Kiến Quốc thấy thế, khẽ lắc đầu với Tào Diên Hoa, hiển
nhiên phương pháp này là vô dụng, nếu như có tác dụng, đối
phương đã sớm bị kéo vào tổng bộ rồi.
Muốn dùng thái độ gì để đối đãi Tô Viễn, vẫn luôn là vấn đề nan
giải của tổng bộ.
Dù sao thân phận địa vị của đối phương đã khác trước, một nhân
vật có thể giải quyết sự kiện linh dị cấp S, bất kể đi tới đâu cũng
sẽ rất được hoan nghênh.
Tổng bộ không thể thông qua thủ đoạn cường ngạnh gì để ép lấy
tình báo, miễn cho đối phương trực tiếp trở mặt, cho nên biết rõ
ngạ quỷ rất có thể bị Tô Viễn giấu đi, Tào Diên Hoa cũng chỉ có
thể giả bộ hồ đồ.
Nếu không đối phương trở mặt, cái khác không nói, hắn lại thả
ngạ quỷ ra một lần cũng đủ tổng bộ chịu không nổi.
Vô hình trung, điêu này đã trở thành một loại uy hiếp!
Cho nên tổng bộ muốn dùng thủ đoạn tương đối nhu hòa này,
thậm chí làm cho người ta không phát hiện ra phương pháp, để
cho Tô Viễn chủ động nói ra.
Chỉ là kết quả không như ý.
Vâ phần Vương Tiểu Minh thì ngồi bên cạnh làm một người xem,
phảng phất cho chuyện này cũng không liên quan đến mình, cho
dù Tô Viễn đẩy tất cả công lao lên đâu anh ta cũng không lên
tiếng.
Anh ta cũng không quá để ý mấy chuyện này, dù sao cũng không
ai không có mắt mà đánh chủ ý với anh ta.
Cho nên báo cáo hành động lân này tôi cũng không có gì để nói,
nếu có, tôi nghĩ giáo sư Vương biết rõ ràng hơn tôi, anh ấy mới là
người lập kế hoạch giam giữ, tôi chỉ là làm việc theo kế hoạch mà
thôi. Về phần cuối cùng vì sao lại thành công, tôi cũng không rõ
lắm, chỉ là cứ như vậy... như vậy... cuối cùng giam giữ được ngạ
quỷ." Nói xong những lời này, Tô Viễn đi xuống bục, ngồi trở lại vị
trí của mình, tiếp tục trở thành quân chúng ăn dưa.
Một hôi báo cáo nhiệm vụ đã kết thúc bằng mấy lời văn vẻ như
Hạ Cơ bát thuyết.
Nhưng khiến Tô Viễn ngoài ý muốn chính là, toàn bộ quá trình
phát biểu cũng không có ai ngu ngốc nhảy ra đánh vào mặt hắn,
một đám trâm mặc ít nói, hoàn toàn không cho hắn cơ hội hưởng
thụ đãi ngộ của nhân vật chính.
Cùng người mà khác mệnh...
Tô Viễn thở dài nhìn Dương Gian một cái, nếu như hắn nhớ
không lâm, trong nguyên tác lúc Dương Gian phát biểu hình như
có người nhảy ra phản bác, sau đó bị anh ta ấn xuống đất "vuốt
mặt" liên tục.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Tô Viễn như ý nguyện lấy được hai cây
nến quỷ, theo lời Vương Tiểu Minh nói, đây là tổng bộ giữ lại dự
phòng.
Bình thường dự trữ cũng không nhiều, cũng chỉ có mấy cây như
vậy mà thôi, hiện tại cơ hồ đều móc ra giao cho hắn.
Tô Viễn đối với lời này lại cười nhạt.
Có Vương Tiểu Minh và đủ tài nguyên ở đây, muốn điều phối nến
quỷ, cũng không tính là việc khó, nhưng hắn cũng không có ý
định hiểu rõ quá trình chế tác nến quỷ.
"Sau khi kết thúc hội nghị này tôi sẽ trở vê thành phố Đại Kinh,
sau này một thời gian khá dài cậu sẽ không gặp tôi, có chuyện gì
muốn bổ sung không? Cậu thực sự không có ý định gia nhập tổng
bộ sao? Người như cậu mà không gia nhập tổng bộ thật sự là
đáng tiếc."