Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 315: Dương Gian lên xe (2)



Tô Viễn nói ngắn gọn, đi thẳng vào chủ đề.
Tìm tôi có chuyện gì?"
"Là như vậy, thành phố Tân Hải xảy ra một sự kiện linh dị, theo
phán đoán sơ bộ, tổng bộ định nghĩa nó là sự kiện linh dị cấp B.
Trước mắt sự kiện linh dị này tựa hô có xu hướng lan rộng,
chuyện này cần sự trợ giúp của anh, hy vọng anh có thể kịp thời
chạy tới quận Thiên Tú thành phố Tân Hải trợ giúp.
"Chờ, chờ một lát."
Tô Viễn nói: "Sự kiện linh dị ở thành phố Tân Hải không phải do
người phụ trách xử lý sao? Khi nào lại đến lượt tôi rồi?"
"Là... là như vậy...", đâu dây bên kia nhất thời truyên đến giọng
nói lí nhí của Ngô Thu Ngữ.
'Nguyên người phụ trách thành phố Tân Hải Chu Băng đã chết,
bởi vì thiếu nhân sự, bên tổng bộ vẫn chưa kịp an bài người phụ
trách mới lên chức, hơn nữa thời gian trước bởi vì sự kiện ngạ
quỷ bộc phát, chuyện này mới tạm thời gác lại, cho nên cho tới
bây giờ, vị trí người phụ trách thành phố Tân Hải vẫn còn
trống..."
Cho nên các người có việc là muốn hắn tới, không cân kẻ vô
dụng, lợi ích tự mình lính, có việc để cho hắn chống đỡ... "Người
công cụ" như hắn dùng còn rất thuận tay đúng không.
Tô Viễn nhịn không được chửi bới ở trong lòng, nhưng ngữ khí
vẫn duy trì bình tĩnh.
"Xin lỗi, xin lỗi vì tôi phải từ chối, hiện tại tôi không rảnh, đang xử
lý một sự kiện linh dị khác, không có biện pháp đến giúp tổng
bộ."
Tô Viễn nghiêm túc nói.
Hắn không nói dối.
Bởi vì hắn rất thành thật trên xe buýt quỷ nha, đây cũng là một
sự kiện linh dị đáng sợ, nếu muốn lấy cấp bậc khủng bố để phân
chia, nhiều quỷ lên xe lại xuống xe như vậy, chúng nó cộng lại với
nhau, gọi nó là sự kiện linh dị cấp SSS cũng không quá đáng.
Ngô Thu Ngữ ở đầu dây bên kia nhất thời trợn tròn mắt, không
nghĩ tới lại là tình huống này.
"Hả... Vậy thì... Vậy tôi phải làm gì?
"Cô tìm người khác đi" Tô Viễn nói với điện thoại: "Tổng bộ lớn
như vậy, cũng không đến mức ngay cả một người xử lý sự kiện
linh dị cũng không tìm được chứ, bảo Triệu Kiến Quốc tự mình
nghĩ biện pháp khác, đừng có chuyện gì mới nhớ tới tôi, sự kiện
linh dị ở thành phố Tân Hải cho dù trước mắt không có người phụ
trách xử lý, không phải vẫn còn ngự quỷ giả địa phương sao? Tôi
thấy Nhan Chân cũng khá tốt, các người có thể cân nhắc tìm cô
ta."
Tô Viễn hảo tâm đưa ra gợi ý và đề nghị, chỉ là cùng một sự kiện
linh dị, làm sao có thể so sánh được với xe buýt bảo bối trước
mắt này, hắn cũng không thể bởi vì nhỏ mà mất lớn, chiếc xe này
cũng không phải cứ muốn lên là có thể lên, một khi xuống xe,
nếu muốn đi lên lần nữa thì phải dựa vào vận khí.
Nói xong những lời này, Tô Viễn ngắt kết nối, mà đầu dây bên
kia, Ngô Thu Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Kiến Quốc bên
cạnh, thì ra vừa rồi ông ta vẫn luôn ở bên cạnh nghe, chỉ là
không lên tiếng.
"Đội trưởng, Tô Viễn từ chối trợ giúp, hiện tại làm sao bây giờ?”
Ngô Thu Ngữ nói.
Triệu Kiến Quốc trâm ngâm.
"Cậu ấy vẫn là một người khó nắm bắt, ẩn giấu bí mật rất lớn,
chúng tôi không hiểu nhiêu về cậu ấy, hơn nữa cậu ấy vẫn luôn
kiêng ky tổng bộ, khó có thể phỏng đoán suy nghĩ của cậu ta.
Nhưng cậu ấy không muốn tham gia vào sự kiện linh dị cũng rất
bình thường, dù sao không ai thích tiếp xúc với quỷ, chúng ta
không thể cảm nhận được áp lực và sợ hãi mà người như bọn họ
phải đối mặt."
"Vậy chuyện của thành phố Tân Hải nên làm gì bây giờ?"
"Để cho Nhan Chân nghĩ biện pháp ổn định thế cục trước đi, tôi
xem mấy thành phố gần Tân Hải nhất có người phụ trách nào
tương đối nhàn rỗi hay không, sau đó an bài trực thăng tiếp ứng
đi xử lý.
"Được, được.
Cúp điện thoại, Tô Viễn bĩu môi, thói quen tổng bộ thật sự không
ra sao, gặp phải người sai khiến tốt thì dùng vào chỗ chết, hắn
chỉ giúp tổng bộ vài lần mà thôi, thế mà đối phương cũng đã
thành thói quen, chuyện gì cũng có thể nghĩ đến chính mình.
Tâm lý hố người này thật không được!
Hơn nữa tổng bộ lớn như vậy, nói muốn tìm người có thể giải
quyết sự kiện linh dị cấp B cũng không có, đây căn bản không có
khả năng, với nội tình của tổng bộ, nếu quyết tâm giải quyết sự
kiện linh dị cấp S cũng chưa chắc không có khả năng.
Tô Viễn lắc đâu ném chuyện này lại phía sau, hắn xuyên qua quỷ
nhãn cẩn thận quan sát Dương Gian, phát hiện lúc này anh ta tựa
hồ đã phát hiện quỷ xe buýt dị thường, còn muốn đẩy cửa sổ xe
để nhảy xe chạy trốn.
Tô Viễn nhìn thấy lòng bàn tay anh ta hiện lên một tia ánh sáng
đỏ, nhìn ra anh ta muốn sử dụng quỷ vực, đáng tiếc hết thảy đều
là vô ích.
Trong quá trình xe buýt chạy, tất cả năng lực đều sẽ bị áp chế,
đừng nói là quỷ nhãn của hắn, ngay cả quỷ vực của Sở Nhân Mỹ
cũng không cách nào đột phá ra ngoài xe, càng đừng nói đến quỷ
nhãn của anh ta.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.