Mà bây giờ lại có người biết một ít tin tức nội tình về ngự quỷ giả,
điều này với người bình thường là cực kỳ hiếm thấy.
Hoặc là một vị quyên cao chức trọng, hoặc là gia tài đồ sộ, hoặc
là... ít nhiều liên quan đến người trong giới linh dị.
Mà một người biết được nội tình sự kiện linh dị sẽ trở thành thân
nhân bạn tốt của hắn, thậm chí trong lúc thân nhân hắn gặp phải
nguy hiểm chỉ rõ chỉ có mình mới có biện pháp, Tô Viễn dùng đầu
ngón chân nghĩ cũng có thể biết được bọn họ đang nghĩ gì.
Sau khi giải quyết được sự kiện ngạ quỷ cấp S, hắn được mọi
người chú ý các phương diện cũng không có gì kỳ quái.
Dù sao Tô Viễn đã thể hiện giá trị trước nay chưa từng có, một
người giải quyết một chuyện linh dị cấp S, điều này đặt ở trong
giới ngự quỷ giả đã vang danh khắp nơi rồi.
Nhưng không ai hy vọng nhìn thấy một anh hùng rơm quật khởi,
hơn nữa tốc độ quật khởi của hắn thật sự quá nhanh, nhanh đến
mức không thể tưởng tượng nổi, khiến người ta phản ứng không
kịp.
Nói cách khác, những người như vậy hoàn toàn là bí mật lớn, quá
nổi tiếng không phải là một chuyện tốt, điều này sẽ dẫn đến rất
nhiều người nảy sinh mọi suy nghĩ trong đầu.
Bọn họ ôm đủ loại ý nghĩ, có người muốn mượn sức, có người
ham muốn, có người lại muốn kết giao... , nhưng phần lớn đều
muốn biết rõ bí mật trên người Tô Viễn.
Từ một ngự quỷ giả vô danh lập tức nổi tiếng giới ngự quỷ giả
toàn cầu, điều này sẽ mang đến vô số điều tốt, cũng sẽ mang
đến vô số phiền toái.
Đáng tiếc Tô Viễn thật sự quá gian xảo,thâm tàng bất lộ”, tìm
không thấy, cho nên có vài người chọn cách thứ hai muốn đi
đường vòng liên lạc với người thân hắn cũng không có gì lạ.
Cha mẹ hắn được tổng bộ sắp xếp đi thành phố Đại Kinh, ở trước
mắt tổng bộ, không ai dám gây chuyện, vì thế chỉ có thể lựa chọn
mục tiêu khác.
Mà Tô Thiển đi học ở nơi khác nên đương nhiên cũng trở thành
mục tiêu rất tốt.
"Ngược lại mình muốn nhìn xem là người nào không biết sống
chết, dám đánh chủ ý lên cả thân nhân mình.
Sau khi cất điện thoại di động, sắc mặt Tô Viễn càng thêm lạnh
như băng, hắn không lãng phí quá nhiều thời gian mà lập tức rời
đi bằng quỷ vực, nhờ nó, Tô Viễn nhanh chóng vượt qua giới hạn
khoảng cách về thành phố Tân Hải.
Nhưng vừa trở lại Tân Hải, hắn lập tức phát hiện ra chỗ không
thích hợp, trong vài khu vực một góc thành phố Tân Hải, tính
mịch, yên lặng, trên đường cái không nhìn thấy một người nào,
chỉ có vô số tờ rơi màu đen quỷ dị đầy đất, thỉnh thoảng có gió
thổi lên khiến tờ rơi bay đây trời, có vẻ tính mịch mà lại hoang vu.
"Đây là... tờ rơi quý?"
Tiện tay nhặt một tờ rơi, Tô Viễn nhíu mày, chỉ thấy trên giấy đen
viết: "Trong vòng nửa giờ, truyền cho một người khác, nếu
không...
Bên trong ký túc xá nữ của một trường đại học trong thành phố.
Tô Thiển vốn không muốn gọi điện thoại cho Tô Viễn, cũng không
phải cô không muốn liên lạc với Tô Viễn, dù sao tuy hai người là
anh em, nhưng quan hệ cũng chỉ có thể nói là bình đạm, không
thể nói là tốt cũng không thể nói xấu, huống chi theo cô, chuyện
mình gặp phải kinh khủng mà quỷ dị, làm sao Tô Viễn có khả
năng giải quyết.
Nhưng những người bên cạnh từng chơi phần mềm kia ai nấy đều
tử vong một cách ly kỳ, hơn nữa còn có một người bạn đặc biệt
thân thiết khuyên bảo cô, nỗi sợ hãi và bất an trong lòng khiến
Tô Thiển cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí bấm số điện thoại này.
"Thế nào rồi? Anh Tô Viễn cậu nói như thế nào? Khi nào anh ấy
đến đây?"
Trong phòng ngủ, một nữ sinh tên Kyoko nói với Tô Thiển với vẻ
mặt khẩn trương, mà một người bạn cùng phòng khác thì sợ hãi
hỏi: "Kyoko, cậu nói anh trai Tô Thiển thật sự sẽ có biện pháp
sao? Tôi thấy chúng ta vẫn nên báo cảnh sát đi, hoặc là trốn ở
nơi khác trước đã, cho dù hắn thật sự tới thì có tác dụng gì, hơn
nữa gọi điện thoại muộn như vậy cũng vô dụng, anh ta chắc chắn
sẽ không đến." Hiện tại ngoại trừ anh trai Tô Thiển có thể cứu
chúng ta, trong thời gian ngắn, rất khó tìm được người khác, cho
dù tìm người khác, người ta cũng không chắc sẽ nguyện ý giúp
chúng ta.
Nữ sinh tên Kyoko nói, thân phận hiện tại của cô là một lưu học
sinh, kỳ thật thân phận chân chính lại là nhân viên quan hệ công
chúng Trừ Linh Xã của nước Nhật, mục đích chân chính đương
nhiên cũng chỉ là vì Tô Viễn.
Sau khi biết được có người có thể độc lập giải quyết sự kiện linh
dị cấp S, người của Trừ Linh Xã lập tức hành động.
Tuy rằng bọn họ cũng không phải không có ngự quỷ giả, nhưng
chung quy diện tích Nhật Bản vẫn quá nhỏ, nhân khẩu lại có
nhiều như vậy, ngự quỷ giả đối với bọn họ cũng là đối tượng cần
tranh thủ khẩn cấp, hơn nữa còn là nhân tài như Tô Viễn.