Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 57: Yên bình và suy nghĩ (1)



Từ lúc Tô Viễn chồng mảnh ghép linh dị của bản thân lên nhau,
nâng cao mức độ kinh khủng linh dị, đến khi hắn mất khống chế
bản thân và quỷ vực dẫn đến xuất hiện cục diện khủng bố quỷ dị
không cách nào hình dung, lại cho đến khi quỷ sai xuất hiện, thật
ra mọi chuyện chỉ phát sinh trong vòng vài phút ngắn ngủi.
Nhưng mà trong vòng vài phút ngắn ngủi này, lại xảy ra rất nhiều
chuyện, càng lúc Tô Viễn càng gần từ đường thì quỷ vực lại càng
trở nên không ổn định. Những kiến trúc quỷ dị kia đột nhiên trở
nên mơ hồ không rõ, những thân ảnh đáng sợ tới gân hắn cũng
dừng bước, cho dù là chuông quỷ vẫn vang lên, chúng nó cũng
không tiến lên.
Cũng không phải chúng nó không muốn tới, mà linh dị duy trì mọi
thứ trở nên yếu đi, quỷ vực dần thu nhỏ lại, cũng không còn sâu
thảm, dường như lại khôi phục thành quỷ vực hai tâng. Cho nên
kiến trúc quỷ dị kia dân dần trở nên mơ hồ, sau đó biến mất,
ngay cả bộ quỷ y màu lam kia cũng biến mất dân.
Nó cũng không biến mất mà lại khôi phục như lúc trước, không
thể dùng phương thức bình thường nhìn thấy. Quỷ huyết ngừng
chảy, dường như không thể duy trì chông chéo mảnh ghép linh dị
lên nhau trong khoảng thời gian dài.
Bởi vì mảnh ghép không hoàn hảo.
Bỗng nhiên, thân hình Tô Viễn lóe lên, trong lúc bất chợt hắn đã
biến mất tại chỗ, cũng biến mất khỏi thôn Hoàng Cương.
Trong quỷ vực của hắn xuất hiện những kiến trúc quỷ dị, nhưng
chỉ e trong thế giới thực căn bản không biết ở chỗ nào, thậm chí
rất có thể không tồn tại trong hiện thực.
Tương tự như những không gian linh dị mà xe buýt quỷ đi qua.
Tô Viễn đi vê phía từ đường nhưng trên thực tế hắn đã sớm thoát
khỏi phạm vi thôn Hoàng Cương, mà nay quỷ vực kỳ lạ biến mất,
đương nhiên hắn cũng thoát ra ngoài.
Có lẽ đây mới là nguyên nhân quỷ sai dừng lại, nó cũng không
thể cách quan tài quỷ quá xa.
Từ đầu đến cuối, quỷ sai không rời đi quá xa mà vẫn luôn ở trong
phạm vi quan tài quỷ, nó đứng lặng ở đó, đờ đẫn nhìn vê phía Tô
Viễn biến mất.
Sau cùng, nó cũng biến mất không còn dấu vết.
Trong một khu vực ở thành phố Tân Hải.
Trong ký túc xá, Tô Viễn nằm trên giường, mặt quay vào tường,
trong phòng không ngừng vang lên tiếng nói.
"Sao mình lại ở đây một mình chứ.
"Sao mình không có một mối tình ngọt ngào, vẫn là cẩu độc
thân."
"Nhân gian cô độc, tôi cũng muốn có một chị gái."
"Ông trời ơi, tôi nguyện đổi " bạn cùng phòng cả đời không lên
nổi" để lấy một chị gái bạch phú mỹ vừa thông minh đáng yêu,
ngoan ngoãn lanh lợi, xinh đẹp thanh lịch lại nhiều tiên."
'A... Tác phẩm của Dâng Hoa đại đại cập nhật quá chậm, hôm
nay chỉ ra một chương ngắn củn!" "Trời ơi, không có Mục Tô Tô,
tôi sắp chết rồi I"
Tô Viễn liên tục bị âm thanh đầy oán niệm này, dù là Tô Viễn
cũng không thể chịu nổi, thế này còn tra tấn hơn khi đối mặt với
lệ quỷ.
Hắn kéo bỏ tai nghe rồi thò đầu ra, hét xuống giường dưới: "Tiện
nhân, cậu có thể ngậm miệng lại hay không, từ sáng đến giờ cậu
lẩm bẩm hơi lâu rồi đấy, để tôi yên tính một chút.
Tiện nhân tên thật là Trịnh Kiện, người giống như tên, vô cùng
tiện Hôm nay hai người đều không có tiết, lại không đi ra ngoài,
vì thế Tô Viễn đã chịu đựng cậu ta lải nhải cả buổi sáng.
Lúc này đã ba ngày trôi qua kể từ sự kiện ở thôn Hoàng Cương.
Tô Viễn cũng không biết mình rời khỏi Hoàng Cương thôn như thế
nào, khi hắn tỉnh lại, đã xuất hiện ở một thành phố xa lạ, cách
thôn Hoàng Cương và cách thành phố Đại Xương hơn một ngàn
ki-lô-mét.
Đây là một thành phố khác.
Quỷ vực căn bản không thể dùng khoa học để giải thích.
Ngày đó tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Tô Viễn không thể nào biết
được, muốn biết đã xảy ra chuyện gì, phỏng chừng phải đi hỏi
quỷ sai mới được... Hắn chỉ nhớ rõ, sau khi lấy quỷ huyết làm
phương tiện kết nối mảnh ghép linh dị của bản thân, lân đầu tiên
mảnh ghép lệ quỷ vốn đã chết có sự xao động hồi sinh, giống
như bị đánh thức từ trong giấc ngủ say.
Nhưng bây giờ, loại xao động hồi sinh này lại không còn, những
mảnh ghép linh dị trên người hắn như quỷ thủ, quý nhãn, quỷ
huyết... vẫn ở trạng thái chết, lần hồi phục kia giống như ảo giác.
Nhưng mà Tô Viễn cũng không dám thử lần nữa, ít nhất trước khi
không hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thì hắn không thử
nghiệm nữa.
Trừ phi là vào thời điểm quan trọng giữa sự sống và cái chết.
Bởi vì hắn có thể xác định một chuyện, một khi linh dị chông lên
nhau, hắn ít nhất có thể có được quỷ vực tâng năm, hoặc có khả
năng cao hơn.
Bởi vì chỉ có quỷ vực tâng năm trở lên, mới có thể xé rách quỷ
vực quỷ sai, về điểm này, tình tiết phía sau của Dương Gian đã
chứng thực.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.