Chớp mắt, thời gian một nén nhang trôi qua.
Trần Đạo Huyền thoái lui từ trạng thái ngộ tính gấp 1000 lần.
Mộ địa của Thí Đế thiên tôn.
Trần Đạo Huyền mở hai mắt ra, tự thì thầm:
- Đáng tiếc, còn thiếu chút nữa!
Hắn cảm thấy Khai Thiên Thần Vận đã bị mất đi một phần rồi, hình ảnh Bàn
Cổ khai thiên trong đầu đã không còn rõ nét như ban đầu một nén nhang trước
nữa.
Trần Đạo Huyền không dám chần chờ, lập tức lấy động thiên pháp khí hình
hồ lô trên người đổ ra một đống Giới Nguyên Châu.
Hắn tùy ý một chưởng, đống Giới Nguyên Châu này nát vụn, tức thì vô số
hỗn độn khí bao phủ lấy Trần Đạo Huyền.
Nhưng hắn không hoảng hốt chút nào, sau một khắc, kim sắc kinh văn trong
thần thể bắt đầu hút đám hỗn độn khí này vào, đồng thời cũng chuyển hóa thành
ngộ tính tinh trần.
Cuối cùng, một khỏa ngôi sao ngộ tính hoàn toàn mới được dựng dục ra.
Nhìn thấy ngôi sao ngộ tính mới trong thần thể, Trần Đạo Huyền lập tức vui
mừng, nhưng lại chợt cảm nhận được Khai Thiên Thần Vận liên tục phai mờ,
thế là không dám chậm trễ nữa, liền tức thì tiến vào trạng thái ngộ tính gấp 1000
lần.
Chỉ là lần này, Trần Đạo Huyền cảm thấy lĩnh hộ Khai Thiên Thần Vận trở
nên khó khăn hơn mấy lần.
- Là bởi vì Khai Thiên Thần Vận trôi đi mất sao?
Trần Đạo Huyền lẩm bẩm nói.
Hắn không biết để lĩnh hội Khai Thiên Thần Vận trên Bàn Cổ phủ thì cần
những yêu cầu gì, nhưng hiển nhiên là không thể tùy ý tìm hiểu, có lẽ là cần
trong một thời gian nhất định, có lẽ là điều kiện khác.
Khoảng thời gian thì Trần Đạo Huyền không quan tâm, thần thể hắn coi như
sắp đột phá đến cấp độ Chân Tiên, hắn có thể cảm giác được tuổi thọ của hắn đã
đến một trình độ cực kì kinh khủng rồi.
Ở một mức nào đó, tu vi thần thể của hắn đột phá là có thể thọ cùng thiên
địa.
Không có thọ nguyên hạn chế, Trần Đạo Huyền hiển nhiên không quan tâm
tới lĩnh hội Khai Thiên Thần Vận hạn chế thời gian.
Hắn lo lắng là lĩnh hội Khai Thiên Thần Vận cần yêu cầu khác.
ắ ắ ấ ể ầ
Bởi vậy, hắn phải dùng toàn lực nắm lấy cơ hội tìm hiểu lần này.
Dù sao không ai biết được lần tới thu được cơ duyên như vậy là khi nào.
Rất nhanh, lại qua một nén nhang nữa.
Trần Đạo Huyền lại hấp thu hỗn độn khí, chuyển hóa thành ngộ tính tinh
trần...
Thời gian trôi qua từng chút một.
Sau một ngày, Khai Thiên Thần Vận trong đầu hắn đã hoàn toàn biến mất.
Hắn biết rõ mình thấy được hình ảnh Bàn Cổ khai thiên từ mảnh vỡ Bàn Cổ
phủ, nhưng lại không thể nhớ ra nổi chi tiết quá trình khai thiên như thế nào.
Thật giống như hình ảnh Bàn Cổ khai thiên trong đầu hắn bị một cỗ lực
lượng vô hình xóa đi.
Lại mở mắt ra, Trần Đạo Huyền đứng dậy, sau đó cung kính khấu đầu ba lần
trước mộ địa Thí Đế thiên tôn.
Đối phương dùng thi thể truyền đạo cho hắn, với hắn mà nói, tuy không có
danh sư đồ, nhưng lại có nghĩa sư đồ.
Trần Đạo Huyền một bái này là chuyện đương nhiên!
Bái Thí Đế thiên tôn xong, Trần Đạo Huyền chậm rãi rời khỏi mộ huyệt của
đối phương.
Hắn chợt lóe độn quang, tìm trong tiên mộ một chỗ đất trống trải, ngay sau
đó, Trần Đạo Huyền hít sâu một hơi, hắn có thể cảm ứng được, thần thể của hắn
còn cường đại hơn so với Thí Đế thiên tôn ở thời kỳ đỉnh phong!
Hơn nữa, dưới sự thúc đẩy của 1800 tinh thần khiếu huyệt trong cơ thể, thần
thể của hắn còn đang không ngừng tăng cường.
Nếu là có tu sĩ khác dùng thần thức quan sát Trần Đạo Huyền, sẽ phát hiện
thần thể của hắn đã không còn là đơn thuần huyết nhục chi khu, mà là phát triển
hướng tới năng lượng hóa.
Trần Đạo Huyền biết, đây điểm khác biệt giữa thần thể đại đạo với tiên đạo.
Sự thuế biến của thần thể không thể thực hiện trong một sớm một chiều, đó
là một quá trình chậm chạp.
Trần Đạo Huyền không biết những người tu hành thần thể khác có đều như
vậy hay không, hay là hắn không đủ động lực chèo chống thần thể thuế biến.
Nhưng Trần Đạo Huyền nghiêng về nguyên nhân thứ hai.
Thiên Tôn độ lôi kiếp thứ chín là dựa vào lực lượng lôi kiếp, hoàn thành
thuế biến bước cuối cùng từ Độ Kiếp kỳ đến Đại Thừa kỳ, mà hiện tại Trần Đạo
Huyền không cách nào mượn lực lượng lôi kiếp.
Cũng may thần thể đại đạo không chỉ có thể dựa vào lực lượng lôi kiếp hoàn
thành bước thuế biến cuối cùng, các lực lượng khác cũng có thể, ví dụ như 1800
khỏa tinh thần khiếu huyệt tạo thành Chu Thiên Tinh Đấu đại trận.
......
Tiên mộ.
Trên một cách đồng hoang mênh mông vô ngần.
Trần Đạo Huyền lẳng lặng đứng trên hoang nguyên, ý niệm vừa động, thần
thể của hắn bắt đầu bạo trướng!
Lúc này đây, hắn không có thi triển thần thông Pháp Tượng, lúc này hắn
chính là thể hiện ra kích thước vốn có của thân thể.
Ngàn trượng, năm ngàn trượng, vạn trượng, năm vạn trượng, tám vạn
trượng...
Thần thể bạo trướng đến tám vạn trượng, vẫn tiếp tục tăng lên.
Nhưng Trần Đạo Huyền có thể rõ ràng cảm giác được, tốc độ thần thể của
hắn tăng vọt trở nên chậm lại.
- Xem ra tám vạn trượng chính là kích thước cực hạn của thần thể trước khi
đột phá.
Tám vạn trượng, đổi lại thành độ cao kiếp trước, chính là 267 km, cho dù
Trần Đạo Huyền nhìn thấy vị giới yêu Kim Bằng cấp Chân Tiên trước kia, yêu
thân của nó cũng chỉ có hơn mười vạn trượng.
Thần thể hiện tại của hắn, không nhỏ hơn bao nhiêu so với đối phương.
Có thể đoán trước, một khi Trần Đạo Huyền đột phá, thần thể của hắn sẽ
khổng lồ hơn nhiều so với vị giới yêu Kim Bằng cấp Chân Tiên kia.
Đối với tu sĩ đi thần thể chi đạo mà nói, kích thước thần thể là điểm cực kỳ
quan trọng.
Bởi vì tu sĩ thần thể không tu pháp lực cùng thần hồn, một thân thực lực đều
ở trên thần thể, thần thể càng khổng lồ, thường thường ý nghĩa tu sĩ thần thể có
thực lực càng mạnh.
Đương nhiên, chiến đấu bình thường, tu sĩ thần thể cũng không cần triển
khai thần thể, chỉ cần duy trì ở hình thể bình thường là được.
Nhưng một khi tu sĩ hoàn toàn triển lộ thần thể, liền ý nghĩa toàn lực ứng
phó.
Điểm này giống như giới yêu thi triển chân yêu chi khu khi chiến đấu ở vào
giai đoạn kịch liệt.
Trần Đạo Huyền triển khai thần thể ở đây, tự nhiên không phải là muốn
chiến đấu cùng ai, mà là muốn chứng thực những gì hắn thu được từ Khai Thiên
Thần Vận.
Tuy nói Khai Thiên Thần Vận trong đầu đã bị lãng quên hết, nhưng những
thứ hắn lĩnh hội được từ trong Khai Thiên Thần Vận, xác thực là thuộc về bản
thân hắn.
Thực lực của Thí Đế thiên tôn mạnh như vậy, dựa vào không phải tu vi, mà
là dựa vào thứ hắn tìm hiểu được trong Khai Thiên Thần Vận.
ầ ề ố
Hiện tại, Trần Đạo Huyền rốt cục cũng có tư cách này.
Chẳng qua so với Thí Đế thiên tôn, Trần Đạo Huyền càng may mắn hơn, bởi
vì hắn còn có Liệt Tinh Thuật, có thể tu luyện thần thể tới cấp độ Chân Tiên.
Trần Đạo Huyền vươn tay ra, một thanh cự phủ cổ xưa xuất hiện ở trong tay
hắn, chính là Bàn Cổ phủ.
Là linh bảo hạ phẩm, Trần Đạo Huyền điều động nó cũng không có áp lực.
Cái này có khác biệt rất lớn với tiên khí, tu sĩ nếu là tu vi không đủ, căn bản
không thể thúc dục tiên khí.
Nhưng linh bảo lại không giống, lấy tu vi thần thể của Trần Đạo Huyền thúc
dục linh bảo tất nhiên là còn xa mới đủ, nhưng hắn lại có thể thúc dục nó, chỉ là
phát huy ra thực lực không bằng được Địa Tiên, Thiên Tiên mà thôi.
Tay cầm Bàn Cổ phủ, ánh mắt Trần Đạo Huyền nghiêm túc.
Trước đây dưới sự gia trì của ngộ tính gấp 1000 lần để tìm hiểu Khai Thiên
Thần Vận cả ngày, hắn lĩnh ngộ được ba chiêu.
Hiện tại, Trần Đạo Huyền muốn kiểm chứng và hoàn thiện ba chiêu này.
Nhìn thế giới tiên mộ tịch liêu hoang vu, Trần Đạo Huyền hít sâu một hơi:
- Khai Thiên Tam Thức đệ nhất thức – Lục Tiên