- Rầm rầm
Phía trên đỉnh lớn, linh thạch trong túi trữ vật đổ xuống như lũ lụt vỡ đê.
Theo linh thạch trút xuống, Trần Đạo Huyền chủ động rót vào đại đỉnh một
đạo pháp lực.
Dưới sự thúc giục của pháp lực, linh thạch trong đại đỉnh nhanh chóng tan
chảy như băng tuyết dưới ánh mặt trời.
Nhưng kỳ quái chính là, linh thạch sau khi tan chảy cũng không có phát tán
ra linh khí, tất cả linh khí đều bị nhốt trong đại đỉnh.
Ở một bên.
Ánh mắt Trần Đạo Sơ lấp lánh nhìn chằm chằm đại đỉnh, kích động nói:
- Ai đã nghĩ ra phương pháp này, dùng linh khí vốn nên bảo tồn tạo hóa chi
lực làm động lực, trích xuất một tia tạo hóa lực ngưng tụ trong linh thạch.
Nói xong, y nhìn về phía sáu bình ngọc dưới sáu lỗ tai của đại đỉnh.
- Còn có những bình ngọc này, nhìn như không hề liên quan đến đỉnh này,
nhưng lại cùng nó tạo thành một vòng tuần hoàn, thu thập lại tạo hóa lực đại
đỉnh ngưng tụ ra. Giống như... Giống như...
- Tác dụng như trận bàn và trận kỳ.
- Đúng, chính là tác dụng của trận bàn và trận kỳ!
Trần Đạo Sơ vỗ tay một cái, lông mày giãn ra:
- Người luyện chế ra pháp khí này nhất định là một thiên tài luyện khí sư!
Mặc dù tu vi Trần Đạo Sơ không cao, nhưng với tư cách chấp chưởng Viện
nghiên cứu pháp khí của Trần gia, ánh mắt của y vẫn rất cao.
Nhất là viện nghiên cứu pháp khí Trần gia được Trần Đạo Huyền ra sức ủng
hộ, so với các tu sĩ khác của Trần gia, nghiên cứu viên của viện nghiên cứu
pháp khí là người được Trần Đạo Huyền giảng đạo trợ giúp nhiều nhất.
Thụ hưởng Trần Đạo Huyền thường xuyên giảng đạo, Viện nghiên cứu pháp
khí Trần gia không phụ sự kỳ vọng của mọi người, đặt nền móng kỹ thuật tốt
cho các loại sản xuất công nghiệp hóa của Trần gia.
Nếu không, sản xuất công nghiệp hóa của Quan Hải Tiên thành hoàn toàn
không dễ dàng xây dựng như vậy.
Sau khi kích hoạt đại đỉnh, Trần Đạo Huyền dứt khoát thu tay lại, chỉ lưu lại
túi trữ vật, còn lại linh thạch rót rầm rầm vào trong đại đỉnh.
Dựa theo hiểu biết của Trần Đạo Huyền về tôn đại đỉnh này, để tinh luyện ra
một giọt tạo hóa lực cần ước chừng hao tổn một ngàn vạn tấm linh thạch.
ầ ể ấ
Đỉnh này có sáu cái miệng, một lần có thể trích xuất sáu giọt tạo hóa lực,
tổng cộng cần hao phí sáu ngàn vạn viên linh thạch.
Đối với Trần gia, sáu ngàn vạn linh thạch bất quá chỉ là mưa bụi.
Hai người Trần Đạo Huyền và Trần Đạo Sơ tương đối quan tâm chính là, tốc
độ đại đỉnh này tinh luyện tạo hóa lực như thế nào.
Bởi vì là lần đầu tiên tinh luyện, Trần Đạo Huyền cũng không nắm chắc.
Điều duy nhất hắn dám khẳng định chính là, tốc độ tinh luyện tạo hóa lực
của đỉnh này nhanh hơn nhiều so với Nguyên Anh chân quân.
Một mặt, đỉnh này tiêu hao lớn hơn, tiêu hao lớn hơn gấp mười lần so với
Nguyên Anh chân quân tinh luyện.
Chủ yếu nhất, Khương gia có thể thăng cấp một kiện pháp khí thất giai trung
phẩm, chứng minh Khương gia dùng đỉnh này tinh luyện ra tương đối nhiều tạo
hóa lực.
Hơn nữa, lúc trước đỉnh này còn chưa hoàn chỉnh, nhưng Khương gia cũng
đã tinh luyện rất nhiều tạo hóa lực, có thể thấy được tốc độ tinh luyện tạo hóa
lực của đỉnh này vô cùng kinh người.
Ròng rã sáu ngày.
Hai người Trần Đạo Huyền và Trần Đạo Sơ đều không nhúc nhích mà duy
trì tư thế đứng thẳng ở trước mặt đại đỉnh.
Túi trữ vật phía trên đại đỉnh thay đổi hết cái này đến cái khác, trong vòng
sáu ngày, tổng cộng sáu mươi triệu linh thạch đầu nhập vào trong đại đỉnh này
tiêu tan sạch sẽ không còn lại chút nào.
Cùng lúc đó, đổi lại là ở sáu cái miệng của đại đỉnh tản ra tạo hóa lực óng
ánh bạch quang.
- Giọt!
Sáu giọt tạo hóa lực đồng thời nhỏ xuống bình ngọc ở phía dưới.
Trần Đạo Huyền đi lên trước, cúi đầu nhìn về phía tạo hóa lực như ngọc tủy
ở đáy bình ngọc, trên mặt tràn đầy mừng rỡ.
- Tộc trưởng, đỉnh này quả nhiên là một món chí bảo, một ngày có thể tinh
luyện một giọt tạo hóa lực. Có đỉnh này, tương đương với hơn ba trăm vị
Nguyên Anh chân quân ngày đêm tinh luyện tạo hóa lực cho Trần gia ta a!
Trần Đạo Sơ nói, vẻ mặt kích động.
Theo y thấy, tác dụng của tạo hóa lực là cực kỳ lớn, thăng cấp pháp khí, linh
giáp, hay linh căn thì đều có thể dùng đến tạo hóa lực.
Trần Đạo Huyền bước vào Thế Giới cảnh, mở ra thế giới nhỏ, cũng sẽ tiêu
hao lượng lớn tạo hóa lực.
Trên thực tế, cường giả chân chính trong tu tiên giới, không có một người
nào là tán tu độc hành.
Nguyên nhân chủ yếu là giải tán có quá ít cách để thu được tài nguyên.
ấ
Khi tu vi tán tu thấp, chỉ vì các loại tài nguyên bình thường như linh thạch,
đan dược, pháp khí mà phát sầu rồi.
Nếu là có vị tán tu nào cơ duyên nghịch thiên, bước vào Nguyên Anh kỳ,
còn phải cần tạo hóa lực và các tài nguyên trân quý khác.
Mà loại tài nguyên trân quý như tạo hóa lực, sau lưng không có thế lực lớn
làm chỗ dựa, có mấy tán tu có thể thu hoạch với số lượng lớn?
Cho dù là tồn tại tương đương với chân quân đứng đầu như Trần Đạo
Huyền, mượn chiến tranh tiện lợi đánh cướp khắp nơi, cũng mới lấy được mấy
trăm giọt tạo hóa lực.
Mà Tần Trảm vung tay lên, đã cho hắn mượn hơn hai ngàn giọt tạo hóa lực.
Nhìn như vậy, có những thế lực lớn đằng sau và không có thế lực lớn đằng
sau nó, lập tức phân chia cao thấp.
Lại nói tiếp, Trần Đạo Huyền còn không tính là tán tu, sau lưng hắn ít nhất
còn có Trần gia - đệ nhất đại tộc Thương Châu làm chỗ dựa.
Nếu Trần Đạo Huyền thật sự muốn tạo hóa lực, không tiếc bất cứ giá nào
dùng linh thạch đổi lấy, khẳng định dễ dàng hơn gấp trăm lần so với tán tu chân
quân.
Mà tán tu chân quân có bao nhiêu khổ bức, nhìn nhiều Nguyên Anh chân
quân liều mạng vì Càn Nguyên Kiếm Tông như vậy là hiểu được.
Ở Vạn Tinh Hải, Nguyên Anh chân quân xuất thân tán tu gần năm trăm vị,
nhưng cơ hồ đều ở tiền tuyến liều mạng vì Càn Nguyên Kiếm Tông.
Ngược lại các đại gia tộc Nguyên Anh, có mấy Nguyên Anh chân quân ở
tiền tuyến Xuất Vân quốc tử chiến vì Càn Nguyên Kiếm Tông?
Tại sao?
Còn không phải vì các đại gia tộc Nguyên Anh của Vạn Tinh Hải có tiền có
thế, đệ tử bình thường trong tộc tham chiến thì thôi. Trụ cột của những gia tộc
bọn họ căn bản khinh thường và cũng không dám đi tiền tuyến lấy thân mạo
hiểm.
Dù sao đi tiền tuyến Xuất Vân quốc, thì cần phải liều mạng với tu sĩ cùng
giai. Cho dù các chân quân của các đại gia tộc Nguyên Anh tu vi cao thâm,
cũng khó bảo đảm sẽ không ngã xuống.
Lần này Càn Nguyên Kiếm Tông đại chiến cùng Huyền Thanh đạo minh,
Nguyên Anh chân quân song phương đều tổn thất thảm trọng.
Đừng nhìn Trần Đạo Huyền một đường nghiền ép chém giết Nguyên Anh
chân quân của đối phương, đó là bởi vì thực lực của hắn quá mạnh.
Đổi lại là tán tu chân quân của Vạn Tinh Hải, tình hình sẽ rất khác.
Tu vi của tán tu chân quân của Vạn Tinh Hải vốn không bằng các chân quân
của Huyền Thanh đạo minh, lại thêm chênh lệch về cảnh giới đại đạo cũng như
pháp khí.
ầ ấ ể ố
Thường thường cần mấy vị tán tu chân quân mới có thể chống lại một vị tu
sĩ Nguyên Anh của Huyền Thanh đạo minh.
Tuy nói như thế, nhưng vẫn không sánh được số lượng tán tu chân quân của
Vạn Tinh Hải rất nhiều, ước chừng có gần năm trăm vị, nhiều Nguyên Anh
chân quân như vậy, quả thật là một cỗ lực lượng quyết định có thể thay đổi
trạng thái chiến trường.
Giống như Càn Nguyên Kiếm Tông dự đoán, qua trận chiến này, thế lực của
Huyền Thanh đạo minh đã hoàn toàn bị thanh trừ ra khỏi Xuất Vân quốc.
Nhưng sau khi thanh trừ thế lực của Huyền Thanh đạo minh ra khỏi Xuất
Vân quốc, Càn Nguyên Kiếm Tông lại không có từng bước áp sát, tiến vào
phạm vi thế lực bản địa của Huyền Thanh đạo minh.
Nguyên nhân không phải Càn Nguyên Kiếm Tông sợ hãi không tiến lên, mà
là suy xét khi triệt để đánh hạ Huyền Thanh đạo minh thì sẽ dẫn phát một loạt
phản ứng dây chuyền không tốt.
Ví dụ như, các tông môn lớn gần Huyền Thanh đạo minh đều sẽ cảm thấy
bất an, tạo thành đồng minh đối kháng Càn Nguyên Kiếm Tông.
Đây cũng không phải là cục diện mà Càn Nguyên Kiếm Tông muốn nhìn
thấy.
Trải qua trận chiến này, hơn nữa hai người Trần Đạo Huyền và Tần Trảm ở
Thanh Vi đạo phái phá hoại, xương sống của Huyền Thanh đạo minh xem như
bị Càn Nguyên Kiếm Tông cắt đứt.
Nếu là không có gì ngoài ý muốn, tương lai Huyền Thanh đạo minh không
cách nào tranh phong cùng Càn Nguyên Kiếm Tông được nữa.
Đến bước này, so với Càn Nguyên Kiếm Tông cùng với khí thế bức người,
bức các tông môn lớn khác liên hợp lại, không bằng tạm thời buông tha cho
Huyền Thanh đạo minh một ngựa.
Mà lúc này, Huyền Thanh đạo minh suy yếu lại một mực chiếm cứ lãnh thổ
rộng lớn đất đai màu mỡ, tất sẽ dẫn tới các tông môn xung quanh thèm muốn.
Đến lúc đó, các đại tông môn sẽ đồng loạt xông lên, triệt để phân chia
Huyền Thanh đạo minh.
Điều Càn Nguyên Kiếm Tông chờ đợi, chính là cơ hội này!
Khi biết tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông Phi Thần Tuyết bãi binh biên giới
Xuất Vân quốc, Trần Đạo Huyền đã lập tức đoán được ý nghĩ của đối phương.
Nếu hắn có thể đoán được ý nghĩ của Phi Thần Tuyết, các đại tông môn
xung quanh Huyền Thanh đạo minh không có lý do nào không đoán được tính
toán của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Nhưng điểm lợi hại của Phi Thần Tuyết là ở chỗ, cho dù các đại tông môn
đoán được ý nghĩ của Càn Nguyên Kiếm Tông, cũng không có tác dụng gì.
Thử hỏi đối mặt với Huyền Thanh đạo minh suy yếu như thế, lại chiếm cứ
lãnh thổ khổng lồ, tông môn nào có thể nhịn được không nhào tới cắn xé một
miếng?
ầ ể ồ ầ ế
Cho dù có tầm nhìn dài hạn, có thể nhìn ra mưu đồ của Phi Thần Tuyết,
nhưng dưới sự ích kỷ của nhân tính, ai có thể từ bỏ lợi ích đến bên miệng?
Chỉ cần có một phương tâm sinh bất chính, liên minh các tông môn lớn liền
quả quyết không thể kết thành công.
Đây chính là dương mưu!