Những dòng chảy mana sôi sục trong cơ thể hắn, chúng khuấy động và tuần hoàn khắp nơi.
Hỗn loạn và bất ổn.
Khi Trần Trường cố gắng hết sức và theo dõi này, hắn đột nhiên cảm nhận được một sự hiện diện lạ lẫm.
Nó như thể một dòng suối đen đang hòa vào một dòng sông xanh rộng lớn.
Hai dòng này không hòa lẫn vào nhau nhưng có những vệt bắn tung tóe ở giữa làm cho cả hai trở nên hỗn loạn hơn.
Trần Trường nghiến răng và cố gắng tập trung hơn để nắm bắt cảm giác này, nhưng trước khi hắn có thể, mọi thứ tan biến đi như một cái chai thủy tinh rơi xuống sàn nhà.
"C·hết tiệt!" Hắn thả lỏng tay trong sự thất vọng. Hắn gần như đã có được nó nhưng bất ngờ trượt khỏi tay.
Hắn hít thở sâu và bình tĩnh lại.
"Không sao. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Bình tĩnh lại. Mình không nên vội vàng."
Sau khi ổn định suy nghĩ, Trần Trường nhìn vào năm con bọ cạp undead trước mặt mình, tất cả đều đang chờ lệnh của hắn.
Hai con thú cưng cũng đã kết thúc cuộc chiến với lũ ấu trùng quỷ nên hắn huýt sáo và bắt đầu đi, ra hiệu cho tất cả đi sát theo sau .
Cả đám lang thang trong sa mạc đỏ khô cằn một lúc.
Mọi thứ đều nứt nẻ và thiếu ẩm, không có thảm thực vật nào trong tầm mắt.
Thỉnh thoảng nhóm gặp một số quái thú cấp thấp, Trần Trường tự mình giải quyết hoặc nếu chúng đủ yếu, hắn sẽ hai con thú cưng xử lý.
Hắn không sử dụng những undead nhiều vì hắn vẫn đang luyện tập thi thuật, nên chúng chỉ lang thang gần đó như những vệ sĩ không được sử dụng.
Hắn vẫn duy trì sử dụng các q·uả c·ầu l·ửa từng cái một.
Sau vài phút, Trần Trường dừng lại và nhận ra điều gì đó mà trước đó hắn chưa từng thấy.
Mana trong Minh giới mỏng hơn!
Mana vẫn có và đủ, nhưng chắc chắn có nồng độ thấp hơn trong không khí xung quanh.
Hắn không biết hắn cảm nhận được đến điều này có phải là vì hắn đã thanh tẩy cơ thể một lần hay không.
Ngoài việc loại bỏ tạp chất khỏi cơ thể, nó cũng làm hắn n·hạy c·ảm hơn với mana.
Chỉ là bình thuốc cấp thấp vậy mà cho hắn thấy nhiều tác dụng như thế này!
Tưởng tượng hiệu quả bình thuốc cao cấp hoặc hiếm sẽ như thế nào?!
Chỉ suy nghĩ về điều đó thôi cũng khiến Trần Trường liếm môi thèm muốn, hoặc có lẽ vì hắn khát sau khi đi bộ trong sa mạc quá lâu.
"Được rồi. Cách này không hiệu quả. Mình cần tìm một chỗ để quan sát và nắm bắt tình hình." Hắn nhìn quanh và thấy một dãy đồi nhọn ở xa.
Hắn đi về phía đó và bắt đầu leo lên.
May mắn thay, dốc không quá nghiêng nên tất cả các sinh vật triệu hồi và thú cưng của hắn đều có thể theo hắn mà không gặp khó khăn.
Họ leo lên được một lúc và cuối cùng đến đỉnh của ngọn đồi cao nhất trong dãy.
Trần Trường nhìn quanh và thở dài.
Không khí ở đây mát mẻ hơn.
Hắn cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn lấy ra một chai nước từ kho đồ của mình. Nước mát mang đến sảng khoái khiến uống vài ngụm đầy miệng.
Khi hắn làm điều đó, sinh vật nhỏ bên cạnh hắn nhảy lên vui sướng và chạy về phía một cái gì đó.
“Kyuuuu!”
Ánh mắt của Trần Trường chuyển sang thấy con cáo đang chạy đến một bụi gai nhỏ có vài quả mọng trên đó.
"Dừng lại. Đừng ăn cái đó." hắn ngay lập tức cảnh báo con cáo tay chân nhanh nhảu kia.
Hắn biết rằng không có gì ở đây là ăn được, thậm chí các con quái vật ở đây đều là quái độc.
Vì vậy, rất có thể những quả mọng đó cũng độc.
Con cáo nhỏ dừng lại và không làm trái lời hắn.
Tuy nhiên, nó cúi đầu buồn bã.
Trần Trường nhìn con cáo và sau đó nhìn con chim.
Một con gần như không có cảm giác tồn tại, trong khi con còn lại thì hành động dễ thương mỗi khi có cơ hội.
Hắn ngạc nhiên về sự khác biệt này.
Hắn cười và lấy ra một số quả mọng và thịt từ kho đồ của mình.
"Lỗi của ta. Ta nên cho hai đứa ăn từ lâu rồi."
Cả hai thú cưng ngay lập tức nhảy vào thức ăn trong khi các undead vẫn đứng bất động, không can dự vào bất cứ thứ gì xung quanh.
Sau khi giải quyết xong việc ăn uống, Trần Trường đi qua đi lại, đến các rìa của vách đá và nhìn xuống dưới và phía xa để có cái nhìn toàn cảnh về nơi hắn đang đứng.
Không may là, độ cao này vẫn chưa đủ, hắn chỉ thấy sa mạc cát đỏ trải dài đến đường chân trời, xen kẽ với một số ngọn đồi và địa hình đá rải rác lẻ tẻ.
"Cái quái gì vậy trời?" Hắn gãi đầu, quyết định thử vận may bằng cách leo lên một dãy đồi khác gần đó.
Khi hắn sắp bỏ cuộc và leo xuống, đột nhiên có tiếng rít nhẹ vang lên từ xa và Trần Trường quay lại nhìn thấy một ánh sáng đỏ bắn lên trời.
"Oh! Đó chắc chắn là một địa bàn của đám quỷ." Mắt Trần Trường sáng lên và hắn ghi nhớ hướng đi trước khi leo xuống từ vách đá.
Con cáo và con chim có vẻ chẫn chờ khi xuống vì không khí trên cao dễ chịu hơn, nhưng thấy Trần Trường rời đi, chúng chỉ còn cách theo sau.
Cả đám tiếp tục hành trình một lần nữa và chẳng bao lâu họ gặp phải một nhóm chó điên có đuôi dài hơn thông thường và sừng nhô ra từ đầu.
Có tổng cộng 10 con, tất cả đều dường như thuộc cùng một bầy và chúng đang nhe răng về phía con mồi béo bở trước mặt.
[Cuồng Khuyển]
Cấp 21
Sinh mệnh: 20000
"Tránh xa. Đừng giao chiến." Trần Trường ngay lập tức cảnh báo cả hai thú cưng và hắn bước lên, rút kiếm.
Cuồng Khuyển là đám quái vật loại quỷ vượt trội cả về sức mạnh lẫn sự linh hoạt.
Hơn nữa, một số con còn có khả năng sử dụng quỷ thuật.
Vì vậy, hắn không dám chỉ đơn giản sử dụng các q·uả c·ầu l·ửa trong tình huống này và sử dụng những con quái này làm đối thủ luyện tập, đặc biệt là khi đây là trận 1 chọi 10.
Hắn phải dốc toàn lực!
Bầy Cuồng Khuyển điên cuồng cào chân xuống đất, gầm gừ với Trần Trường trước khi cùng nhau lao về phía hắn.
Âm thanh gầm gừ hung dữ của chúng thật đáng sợ và cảnh tượng cả đàn cùng nhau xông lên còn càng thêm làm người kh·iếp đảm.
Trần Trường đứng bình tĩnh, không hề bối rối trước việc mình bị áp đảo về số lượng.
Vì vẫn còn vài giây trước khi bọn nó tiếp cận hắn, hắn nhanh chóng kích hoạt kỹ năng [Mưa dung nham].
Cơn mưa đen vẫn không ngừng trút xuống xung quanh hắn nhưng giờ đây xen lẫn với những giọt nước đen bẩn này là những hạt dung nham từ trên trời rơi xuống.
Những con Cuồng Khuyển rít lên đau đớn khi dung nham đốt cháy da chúng, trong vòng vài giây, v·ết t·hương bắt đầu chồng chất và số lượng sát thương tăng vọt.
“Grauuu!!!!!”
Bầy chó điên kia trở nên vô cùng phẫn nộ, liền lao về phía Trần Trường, muốn xé xác hắn ra từng mảnh.
Trần Trường cười.
Hắn ngay lập tức rút kiếm ra và chặn con chó điên đang lao tới táp cổ họng hắn.
“Keng!”
Móng chân của con chó cào vào thanh kiếm, tạo ra tiếng kim loại chói tai, con quái bị đẩy sang một bên.
Trần Trường không dừng lại ở đó.
“Keng! keng! Keng!”
Hắn đỡ đòn của ba con chó săn kế tiếp đang nhắm vào những điểm chí mạng của hắn.
Về phần những con Cuồng Khuyển còn lại đang liên tiếp lao vào hắn…
[Khiêu Vũ Kiếm Kích]
Thân hình cơ bắp săn chắc của hắn xoay tròn chém không ngừng vào mọi đối thủ dám nhe răng t·ấn c·ông mình.
“Nhắm vào những con chó đang chảy máu, thi triển Hỏa Bạo.”
“Tấn công hai con bên trái ta ngay.”
Nghe lời chỉ dẫn của Trần Trường, cả con cáo và năm con bọ cạp undead đều nhanh chóng bắt tay vào thực hiện.