“Mà bọn họ tuyệt đối sẽ không nghi ngờ tin tức bản thân họ tìm được.” Bạch Liễu lấy quả quýt dưới ly giấy bẻ làm đôi, đưa một nửa cho Mộc Kha.
Cậu cười nhẹ: “Bởi vì tin tức này do một nửa quả quýt nói cho bọn họ. Mộc Kha, ăn quýt không?”
Mộc Kha có hơi ngơ ngác lắc đầu, từ chối nửa quả quýt Bạch Liễu đưa, cậu đã bị thao tác của Bạch Liễu làm cho choáng váng, còn chưa kịp tiêu hóa xong. Sau khi bị Mộc Kha từ chối Bạch Liễu cũng chẳng sao cả, nhún nhún vai. Lột một múi quýt bỏ vào miệng.
Lúc cắn vào, trong nháy mắt, mặt Bạch Liễu hơi vặn vẹo một chút, cậu nhăn mặt nhè múi quýt vào cốc giấy 【Bạch Liễu】: “… Chậc, quýt ở bệnh viện này sao mà chua thế.”
Kết quả thành công nhất của trò chơi này là người bệnh thực vật dưới thân phận Bạch Liễu chết, Mộc Kha lấy thân phận người bệnh an toàn ở trong phòng ICU một đêm. Còn quả quýt【Bạch Liễu】lấy thân phận Mộc Kha chờ ở nơi nguy hiểm nhất, ngay dưới tầm mắt của hai cha con Miêu Phi Xỉ.
Để đạt được mục đích ấy, Bạch Liễu khiến ba người, hoặc nói là ba 【quái vật】đội hai tầng【ly giấy thân phận】trở lên.
Sau khi【trao đổi ly giấy】lần thứ nhất, Bạch Liễu cho Miêu Cao Cương một đáp án đơn giản về thân phận rằng quái vật bị gϊếŧ chết là【Bạch Liễu】, quái vật ẩn núp dưới giường là quái vật thật, mà quái vật gã ta dẫn đi là【Mộc Kha】.
Nhưng Miêu Cao Cương đương nhiên sẽ không tin tưởng đáp án rõ ràng đến bất ngờ mà Bạch Liễu đưa cho.
Vì vậy Bạch Liễu chuẩn bị cho Miêu Cao Cương vòng chơi【ly giấy quả quýt】thứ hai.
Mộc Kha thở phì phò nhìn thoáng qua thời gian. Trước mắt đã là 9 giờ rưỡi, tất cả y tá bắt đầu tuần tra. Nhưng Mộc Kha không nghe được thông báo người bệnh nào tử vong, cũng không nghe thấy tiếng đánh nhau gì, cho nên xác suất lớn là【tầng ly giấy cuối cùng】 bảo vệ của Bạch Liễu phát huy tác dụng.