Tình cảnh không được lạc quan, Tường rào gỗ khó mà so với tường thành bê tông tại trạm khí tượng được. Hơn nữa zombie bây giờ mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm, hai năm qua không bị t·ấn c·ông, cũng không có ai tu sửa hay nâng cấp hệ thống phòng ngự, để cho chúng không đột phá tường rào, người sống sót phải dùng mạng đi lấp.
Mới một ngày một đêm mà hàng phòng ngự đã bị xung kích liểng xiểng, không biết còn có thể chống cự được bao lâu.
…
Đã 3 ngày trôi qua từ khi zombie công thành, Lê Quyền là chỉ huy cũng không ở yên một chỗ, thường xuyên dẫn người chi viện những nơi nguy hiểm.
Thuộc hạ đổ chất đốt xuống một đống zombie lúc nhúc, hắn lấy ra cung, đốt mũi tên bắn xuống, l·ửa b·ùng l·ên mạnh mẽ kèm theo đó là tiếng thét chói tai.
Zombie hung hãn, không leo lên trên được, liền dùng tay gảy lên bê tông, cho dù đã lộ ra xương, thậm chí là gãy xương, liên tục cào cấu, cho nên mặt tường bê tông đều bị dịch nhờn nhuộm đen, bị bào lởm chởm.
Tường thành số 3 là dày nhất, chừng ấy hư hỏng không tính là gì. Lê Quyền cầm lấy lương khô từ một tên cấp dưới vừa uống nước vừa bỏ vào miệng nhai vội.
Cấp dưới vội mở miệng nói:
“Quyền ca cũng nên nghỉ ngơi một chút, chúng ta đều coi ngài là chỗ dựa tinh thần, nếu có mệnh hệ gì, nhân tâm ly tán, chẳng ai có thể sống nổi.”
Lê Quyền không có để ý đến lời nói đó, vội hỏi sang chuyện khác:
“Tình hình ổn định rồi, lập tức phân bố lại thời gian nghỉ ngơi, chỉ nghỉ ngơi sáu tiếng sẽ không kiên trì được lâu. Trong lưu trình ứng đối đã có sẵn, ngươi chỉ việc đi thông báo là được. Nhanh!”
Cấp dưới: “Rõ!”
Bỗng nhiên một con zombie có phần đặc biệt, nhỏ hơn con khác rất nhiều, cũng không có bị phân rữa, da bị tiêu biến đi, trên thân chỉ còn lại lớp nhớt trong suốt thấy rõ phần cơ đỏ đậm đầy ban đen bên dưới, bị một zombie khác to gấp ba zombie thường, từ bên dưới tường thành ném lên. Số lượng zombie như vậy cũng không ít, bốn phương tám hướng không ngừng ném vật thể, zombie khác lên trên tường thành, để tình huống mới ổn định lại lâm vào hỗn loạn.
Bọn chúng ẩn giấu trong zombie triều không có bị phát hiện. Xui rủi làm sao, có zombie nhỏ bay tới sát bên vị trí đứng của Lê Quyền, đồng đội của hắn vội tiến lên ngăn cản nhưng zombie đó nhanh kinh người, móng vuốt và răng sắc nhọn vô cùng. Chớp mắt liền cào đâm thủng ngực hai người, cắn nát cổ họng một người.
Tốc độ như vậy, người bình thường sao có thể phản ứng kịp. Nó nhảy chồm một phát, cái miệng đã hướng về phía bên trái cách cổ của Lê Quyền, chưa tới 3 cm.
Hắn chưa kịp làm ra động tác ứng đối gì, chỉ kịp thầm nghĩ:
“Mạng ta xong rồi!”.
Đang lúc Lê Quyền nhắm mắt nhận mệnh, nhưng cơn đau khi bị xé cổ họng không có xuất hiện, mở mắt ra, hắn mới thấy cái miệng h·ôi t·hối cách cổ mình 3 cm như bị thi triển định thân thuật, vẫn còn dừng tại đó. Trên đầu zombie không biết từ lúc nào, đã bị một mũi tên xuyên thẳng qua, đầu mũi tên thì sượt qua cổ chưa tới 5 phân.
Móng vuốt quái vật bám lên giáp vẫn chưa xuyên phá được huyết nhục, chưa có tổn thương gì. Lê Quyền vội vàng đẩy ra xác zombie, theo hướng mũi tên nhìn lại, thì thấy một người đàn ông choàng vải rách rưới đang cầm nỏ nhìn mình cười cười.
Nhìn ánh mắt tràn đầy tự tin đó, Lê Quyền có thể cảm nhận được mũi tên tinh chuẩn b·ắn c·hết zombie chỉ sượt qua cổ mình 5 phân, có lẽ không phải do may mắn.
…
Mấy ngày chống cự zombie, Đổng A liền biết được người thủ lĩnh của trại Khí Tượng tên là Lê Quyền. Có thể thống lĩnh một đám người ô hợp chống cự zombie đến tình trạng này, trình độ tổ chức thực sự rất ghê gớm.
Đúng là đâu đâu cũng có nhân tài, không thể khinh thường bất cứ một ai. Hơn nữa người kia là thủ lĩnh lại không tham sống s·ợ c·hết, cùng mọi người lăn xả chống cự zombie.
Khi zombie nhỏ t·ấn c·ông Lê Quyền, trùng hợp có Đổng A đứng ở một bên.
Đổng A phản ứng cỡ nào nhanh nhẹn, liền giật lấy nỏ của một người đứng bên, không cần nhắm liền hướng về zombie nhỏ bóp cò.
Ở khoảng cách gần như vậy, làm sao có thể bắn trượt, thế là cứu được vị thủ lĩnh tài giỏi một mạng.
Thấy đối phương rất nhanh lấy lại tinh thần nhìn sang, Đổng A chỉ cười cười, không coi là chuyện to tát, định quay lại chống cự zombie dưới thành.
Đội 6 người đi cùng sau nhiều lần được vớt về từ cửa tử, liền xem Đổng A như thiên lôi, sai đâu đánh đó, có hắn chỉ đạo liền nhất nhất làm theo, từ đó chém g·iết zombie rất có một bộ, càng lúc càng nhẹ nhõm.
Một người trong đó bị Đổng A bất ngờ giật nỏ té lăn quay cũng không dám có chút bất mãn nào.
…
Lê Quyền nhìn lấy Đổng A, cười lớn nói:
“Huynh đệ, Ta Lê Quyền nợ ngươi một mạng! Nếu trùng ca nghỉ, gặp lại.”
Nói xong hắn liền đem xác cấp dưới xử lý để không thi biến, sau đó vội dẫn người đi đến nơi khác chi viện.
Đổng A chỉ thuận tay cứu, không coi là chuyện to tác gì, chỉ thủ thế "OK" sau đó quay người lại, như cái máy, dùng trường mâu đều đều đâm xuống dưới.
…
Lê Quyền cố gắng tỏ ra trấn tĩnh nhất có thể nhưng trong lòng đã sóng gió ngập trời. Con zombie nhỏ t·ấn c·ông hắn, rồi những con khổng lồ đứng dưới tường rào, lúc trước chưa bao giờ xuất hiện. Lê Quyền vừa đi vừa thầm nghĩ:
“Zombie trong mưa vốn đã khó đối phó, hôm nay còn xuất hiện biến dị. Nếu cứ cái đà này, đâu nơi nào còn đất cho nhân loại đặt chân?
Viện nghiên cứu luôn có lực lượng chuyên đi điều tra, tại sao không có bất cứ thông tin gì cảnh báo trước? Bọn họ từ trước đến giờ làm ăn kiểu gì?”
Kỳ thật tình cảnh không có nhếch nhác đến cỡ đó. Cũng không ngạc nhiên khi Lê Quyền nghĩ như vậy, kể từ khi tận thế bắt đầu, hắn chưa bao giờ rời khỏi vùng này, vùng đồng bằng tây nam so với các vùng khác vẫn còn tốt chán, do đó không tận mắt chứng kiến được sự lợi hại của siêu cấp t·hiên t·ai, quái vật đột biến và đặc biệt là người của các căn cứ lớn khác động thủ tranh đấu.
…
Đổng A cũng khá ngạc nhiên khi lần đầu chứng kiến zombie biến dị. Nhất là cảnh tượng zombie lớn ném zombie nhỏ hơn và đất đá lên tường thành.
Nếu người bình thường nhìn thấy sẽ rất khủng hoảng nhưng hắn miễn cưỡng xem như người từng trải, cộng với lực lượng tại thân, góc nhìn cũng sẽ khác đi.
Đổng A nhớ lúc nhỏ hay vào phòng lão viện trưởng lén lút cài đặt trò chơi zombie và thực vật, cũng có một loại zombie y như vậy, hoạt họa trong đó ngộ nghĩnh hơn bây giờ nhiều.
Lại nhớ tới lần đó không cẩn thận làm cho máy tính bị nhiễm virus, lão viện trưởng đánh đòn thực đau, ký ức vui vẻ tràn về để khóe miệng hắn bất giác câu lên.
Đổng A cũng cẩn thận suy nghĩ lên vấn đề zombie tiến hóa, chỉ hy vọng quá trình biến đổi đừng quá nhanh.
Ban đầu có lẽ sẽ không ảnh hưởng mấy tới các căn cứ lớn, nhưng đối với kẻ lang thang hoặc các căn cứ nhỏ hơn, sinh tồn sẽ càng thêm gian nan.
“Nếu chỉ dựa trên số lượng zombie có sẵn, cơ số không có tăng lên, dựa vào tự thân biến đổi, bọn chúng sẽ không mạnh đến đâu.
Nhưng nếu zombie có thể sinh sản đây này, đến lúc đó sẽ thật to đẩy nhanh quá trình tiến hóa.
Zombie có sinh sản hay không? Tạm thời chưa có phát hiện. Nhưng nếu có sinh sản, vậy có thể xem như một loài sinh vật mới hoặc gộp chung vào quái vật được không? Nói như vậy, Quái vật so với zombie sẽ càng nguy hiểm, chỉ là số lượng không lớn bằng mà thôi.
Tóm lại nếu cứ để mặc không quan tâm, có khi nào chúng sẽ tiến hóa tới mức độ mà xe tăng và đạn pháo không còn có thể uy h·iếp. Không chừng, ngày tàn của nhân loại thực không còn xa nữa.”