Mọi người mặc vào giáp mới đều rất hài lòng. Lão Tân sau khi thử nghiệm xong, nhận xét:
“Ta mặc vào Thiên Ưng giáp, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu của mình, chắc chắn có thể solo 1-1 với cải tạo chiến sĩ (cấp 2). Nếu gặp đối thủ hạng xoàng, khả năng chiến thắng rất cao.”
Thanh Nhã có võ công kém hơn hẳn, nhưng nàng sở hữu khả năng phòng ngự siêu cường, có thể tạm thời kéo lại một cải tạo chiến sĩ (cấp 2) dễ dàng.
Ba người còn lại có chút kém hơn, nhưng nếu hợp kích, họ cũng có thể kéo lại một cải tạo chiến sĩ.
Đạt được kết quả như thế, Đổng A cũng có chút không tưởng tượng nổi. Hắn tự mình đúc kết, nguyên nhân có thể quy cho nhiều yếu tố, trong đó quan trọng nhất đương nhiên là vật liệu,thứ 2 là AI, cuối cùng mới là tay nghề. Trong ba thứ trên, thiếu một thứ cũng không được.
Nghe được đánh giá của đội viên, Đổng A gật đầu:
“Quả thật không làm ta thất vọng. Ta đoán khung xương robot cảnh sát của căn cứ Z cũng chỉ ở mức này mà thôi.”
Lão Tân lắc đầu: “Khung cảnh sát kém hơn nhiều! Bọn họ chẳngthể xa xỉ đến mức sử dụng pin hydro cung cấp năng lượng như chúng ta đâu.”
Đổng A đáp lại: “Cũng đúng! Thật tiếc, AI có tăng phúc nhưng ta chưa thể khai thác hết. Nếu chỉ xét về chỉ số cơ bản, các ngươi đã mạnh hơn cải tạo chiến sĩ rất nhiều. Tuy nhiên, người thường có phản ứng thần kinh chậm kéo các chỉ số ấy xuống thấp, đối phó với cải tạo chiến sĩ vẫn hơi miễn cưỡng.”
Thanh Nhã hào hứng: "Hiện tại, không thể gọi là khung xương robot nữa phải gọi là Cơ Giáp mới đúng."
Đổng A lắc đầu: "Muốn đạt tới trình độ Cơ Giáp còn kém đây. Ít nhất phải đối phó được chiến sĩ cấp 3 mới được."
Lão Tân liếc nhìn đám đội viên, hiểu được tâm sự trong lòng bọn họ, vì vậy đem nghi hoặc hỏi ra:
"Đội trưởng! Ngươi nên xem xét cải tạo máy móc cho Thanh Nhã, Lập Thành, Thạch Tùng, Tiểu Hổ? Nếu cải tạo tăng phản ứng thần kinh cho bọn họ, lực chiến sẽ còn tăng lên nhiều."
Đổng A lắc đầu: "Không nên, ta đã điều tra qua, sẽ vô cùng có hại cho não bộ. Tình trạng của căn cứ còn chưa bết bát đến mức buộc các ngươi phải hy sinh như thế."
Kỳ thật có suy đoán mà hắn chưa đề cập, đó chính là nếu đặc biệt như Lão Tân - phần bóng mờ ở phần đầu có màu xanh, nguy hại cho não bộ hẳn thấp hơn. Thật đáng tiếc, đám người Thanh Nhã cũng không đặc biệt.
"..."
Đoàn đội Thái Sơn trở về cũng quyết định bỏ ra toàn bộ tích súc để đặt hàng ba cỗ khung xương robot. So với năm cỗ cơ giáp căn cứ trên núi đang dùng, khung xương robot bán ra có phần kém xa.
Phần khung xương chỉ được làm từ xương quái vật cấp lãnh chúa, nhưng do nhẹ hơn hợp kim của căn cứ Z, nên có thể trang bị thêm cốt giáp. Pin lithium vẫn có thể hoạt động hết công suất mà không làm giảm thời gian hoạt động liên tục của thiết bị.
Phần bó cơ, Đổng A đã loại bỏ dung dịch tích điện đắt tiền mua từ căn cứ Z, vì vậy chẳng thể bộc phát sức mạnh được nữa.
Phần sơn Nano đắt tiền mua từ A77 cũng bị hắn lược bỏ, ba khung xương này vẫn giữ nguyên màu bạch cốt. Thế nên chất lượng xương sẽ xói mòn theo thời gian, dùng một đoạn thời gian buộc phải thay thế mảnh xương mới.
Mặc dù Đổng A đã giảm bớt chi phí và bỏ đi một số chi tiết, nhưng nhờ có cốt giáp, lực phòng ngự của chúng vẫn không tầm thường.
Lõi công nghệ cũng được giấu đi, AI đã được cải tiến và mã hóa, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với khung xương robot của căn cứ A77.
Khung xương robot bán ra đại trà, có thể nói chúng chỉ tương đương với người mới bước vào chiến sĩ cấp 1, nhưng khung xương robot mà Đổng A bán cho Đoàn đội Thái Sơn tương đương với chiến sĩ cấp 1 đỉnh phong.
Hắn còn chưa điều chỉnh AI cho từng người, khi điều chỉnh xong, chúng sẽ mạnh thêm một chút nữa.
Nếu áp dụng ba bộ cốt giáp đúng cách, phối hợp cùng người thường, Đoàn đội Thái Sơn hoàn toàn có thể tạm thời cầm chân chiến sĩ cấp 2.
Nhưng tất cả ước lượng kia là 'đàm binh trên giấy' chỉ là lý thuyết mà thôi, thắng bại thế nào, phải đánh nhau mới biết được.
"..."
Thời gian thấm thoắt trôi, rốt cuộc tết lại đến, báo hiệu một năm cũ đã qua.
Mọi người bận thì bận, nhưng đều giành ra thời gian cho sự kiện đặc biệt quan trọng này.
Bốn năm đã trôi qua kể từ ngày thế giới sụp đổ, hiện tại, bên ngoài đang chìm trong màn đêm u ám và khắc nghiệt của tận thế.
Căn cứ trên núi, nằm sâu trong lòng đất, ngôi nhà của đám người Đổng A, giống ngọn hải đăng le lói hy vọng giữa vùng biển tro tàn.
Lũ trẻ của Thạch Tùng và Khánh An đây là lần đầu tiên đón Tết sau tận thế. Chúng không thể tưởng tượng được rằng Tết Nguyên Đán, thứ tưởng chừng xa vời, lại có thể tái hiện.
Năm nay, điều kiện khấm khá hơn năm trước nên Đổng A quyết định tổ chức lễ Tết lớn hơn một chút.
Đội viên trong Trung Tâm Thương mại đều được gọi về. Những hoạt động tinh thần kiểu này phải được duy trì, không thể bỏ qua.
Thành viên mới thêm gắn kết, căn cứ ngày càng ổn định.
Để chuẩn bị cho Tết, mọi người trong căn cứ đã cùng nhau dồn hết tâm huyết và sức lực.
Công việc được phân công hợp lý, ai làm việc nấy: có người lo dọn dẹp vệ sinh, trang trí căn hầm cho thêm tươi mới; có người chuẩn bị nguyên liệu nấu nướng, chế biến những món ăn đơn giản nhưng đầy đủ hương vị Tết; có người thì luyện tập văn nghệ, chuẩn bị cho các tiết mục vui tươi trong đêm giao thừa.
Mỗi đội viên đều cố gắng mang đến bầu không khí ấm áp, vui tươi cho ngày Tết.
Những mảnh vải vụn được tận dụng làm cờ treo, hoa được trồng trong chậu đất nhỏ, những câu đối do Hân Nhiên tự tay viết được dán lên tường, tất cả tạo nên một khung cảnh Tết giản dị nhưng đầy ý nghĩa.
Đêm giao thừa đến, mọi người quây quần bên mâm cơm sum vầy trong căn hầm.
Mùi thơm của các món ăn truyền thống lan tỏa khắp không gian, hòa quyện với nhau tạo thành hương vị đầm ấm quen thuộc.
Những cây Đồng Hăng trồng từ thịt quái vật thủy sinh mà Thanh Nhã mua từ Trung Tâm Thương mại đã kết quả, cho ra những hạt Đồng Hăng đúng chất lượng.
Ai ăn qua món ăn có nêm gia vị hạt Đồng Hăng đều trầm trồ không thôi, ăn không dừng được.
Cả căn hầm cùng nhau thưởng thức các món ăn, chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong suốt năm qua. Tiếng cười vang vọng khắp căn hầm, xua tan mọi muộn phiền và lo âu.
Sau bữa cơm, mọi người cùng nhau tham gia hoạt động vui chơi giải trí. Các tiết mục văn nghệ được trình diễn sôi nổi, mang đến niềm vui và hy vọng mới.
Lão Tân có vẻ hơi buồn, Đổng A liền đến gần bắt chuyện:
“Ngươi đang nhớ Tô Dự à?”
Lão Tân thở dài: “Tiếng đàn guitar của thằng bé rất dễ nghe. Chỉ hơi xúc động một chút thôi, không có gì.”
Đổng A giọng kiên định: “Nếu Tô Dự còn sống, chắc chắn chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại. Nhiệm vụ tìm dược nhân của căn cứ Z ta chắc chắn sẽ tiếp tục.”
Lão Tân: “Căn cứ Z không còn gấp rút tìm kiếm dược nhân nữa sao?”
Đổng A gật đầu: “Đúng vậy, dường như họ đã tìm ra cách giải quyết cho con gái của Tần Vô Song.”
Lão Tân trầm ngâm: “ Ít đi một căn cứ lớn nhằm vào càng tốt. Chỉ hi vọng Tô Dự còn sống!”
Dừng một chút, hắn tiếp tục hỏi Đổng A: “Ăn Tết xong, ngươi sẽ tiến về trung tâm thương mại phải không?”
Đổng A: “Đúng vậy! Người trợ lý sẽ cung cấp chi tiết nhiệm vụ, đồng thời giới thiệu ta với Gấu Điện - 1 trong 20 môn đồ. Hai bên sẽ có vài buổi tập luyện để hiểu rõ nhau hơn.”
Lão Tân giọng nhẹ nhõm: “Đội trưởng, ngươi làm việc khiến ta thật yên tâm. Nhớ chú ý cẩn thận.”