Thấy quái vật tản ra, máy bay đang ở tầm thấp nên không hề dừng lại, 3 chiếc máy bay thả xuống 6 chiến sĩ đang mặc xương vỏ ngoài thiết giáp. Sau từng cú “super hero landing” cực ngầu, cuốn lên không ít khói bụi, cứ 2 cỗ thiết giáp làm một đội, nâng lên v·ũ k·hí tiến hành truy kích.
Lũ quái n·ém b·om về phía thiết giáp đều bị nhanh nhẹn né tránh hết, dư uy còn sót lại không khác gì gãi ngứa, bom nổ đủ làm chậm đi nhịp t·ấn c·ông, căn bản không tạo nên uy h·iếp gì.
Những nơi có máy bay yểm hộ, quái vật không dám tiến công, chỉ khi nào máy bay truy kích đi xa, bọn chúng mới dám hợp lại vây công lên 2 cỗ thiết giáp.
Móng vuốt của quái vật chỉ để lại ngấn trên thiết giáp, nhưng bọn chúng giỏi dây dưa, đủ cuốn lại 2 cái cơ giáp một thời gian.
Nhưng mà đây chính là điều mà 2 cỗ thiết giáp kia mong muốn. Bọn họ cũng đang cầm chân, g·iết được thì tốt, không g·iết được, đợi máy bay quay lại cũng chỉ là cá nằm trên thớt mà thôi.
Tuy vậy không phải không có nguy hiểm. Lũ quái này dưới chân núi lại có tiếp ứng. Một bộ phận hấp dẫn máy bay, một bộ phận tiến hành cứu viện. Có vẻ trong đội ngũ xuống núi có thành viên quan trọng nhất định phải bảo hộ, nên bọn chúng mới không trực tiếp rút đi.
Máy bay giống như gặt lúa, bay càng lúc càng xa, phi công không nghĩ tới quái vật còn dám chạy ngược lên núi t·ấn c·ông thiết giáp.
Tình hình trên chiến trường, thay đổi chỉ trong nháy mắt; Một đội 2 cỗ thiết giáp bị 29 con quái vật từ đâu nhảy ra bao vây. Có 3 con quái đang bị truy đuổi không có quay ngược lại vây công mà bỏ chạy xuống núi. Thành viên quan trọng có thể là 3 con này.
Hai với ba mươi là không có chút huyền niệm, 2 cỗ thiết giáp lập tức lâm vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Một cỗ thiết giáp còn bị sinh sinh lột đi một mảnh giáp đùi, lộ ra bên trong thiết bị. Con quái vật nắm lấy cơ hội lao lên, muốn đưa móng vuốt của mình cắm vào trong chân của đối thủ.
Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, một mũi lao bay tới đem đầu của quái vật đó cho đâm xuyên, mũi lao có lực chưa tiêu còn cắm vào đất. quái vật bị ghim luôn tại chỗ, con quái vẫn chưa c·hết hẳn nhưng cách c·ái c·hết không xa.
Đổng A đúng lúc tới nơi thấy được cứu viện rơi vào nguy hiểm, lập tức liền ra tay viện thủ. Hắn vội vàng thét lớn, giọng xuyên qua cơn gió lớn vang ở bên tai của 2 người:
“Tấn công vào đầu, hoặc phá xác, bọn chúng sẽ không hồi phục ngay được!!!”
Hai cỗ thiết giáp nghe được lời nhắc trùng khớp với suy đoán liền không giấu nghề nữa, thay đổi cách t·ấn c·ông. Cơ giáp mang súng điện từ cứ nhằm vào đầu mà bắn. Quái vật nào trúng đạn, đầu sẽ bị tạc thành hình chữ O hoặc hình chữ C. Thiếu não bộ chỉ huy cơ bắp, nó chỉ giật giật tại chỗ như cái động cơ lỗi - không còn uy h·iếp.
Cơ giáp còn lại là thiết giáp cận chiến, một tay phun lửa đem bọn nó nướng chín, một tay cầm đao, lưỡi đao sáng chói màu lửa hồng như mới vừa nhặt trong dung nham ra, chặt cho huyết nhục tách rời.
Tuy vậy quái vật quá đông, muốn bắn trúng đầu, hoặc chặt bỏ tứ chi của lũ quái thực không dễ dàng, nhất là trong lúc đang bị vây công.
Xét về trình độ chiến đấu, Đổng A đã có chút nhỉnh hơn xương vỏ ngoài thiết giáp. Chủ yếu là v·ũ k·hí và phòng thủ của hắn không bằng, bù lại sự linh hoạt, tốc độ hồi phục cực nhanh.
Có Đổng A nhảy vào, hai cỗ thiết giáp giảm bớt áp lực, có thể vừa đánh vừa lui, chờ đợi cứu viện.
Thấy phe mình đông đảo nhất thời lại không g·iết được 3 người, rút lui quá sớm sợ bị truy kích, 3 thành viên quan trọng kia không kịp chạy trốn. Lũ quái vật cũng điên lên, mắt đỏ xung huyết, bắt đầu dùng phương pháp lưỡng bại câu thương, đem bom cầm tay ném mạnh ở tầm gần, hoặc cầm trong tay trực tiếp đấm đi lên.
Từ lúc lũ quái đổi cách t·ấn c·ông 2 cỗ cơ giáp đỡ không nổi bị tạc cho xiêu xiêu vẹo vẹo. Quái vật trực tiếp bị nổ c·hết 3 con, những con khác cũng bị liên lụy, v·ết t·hương chồng chất.
Chỉ có Đổng A sau khi lần đầu ăn thiệt thòi do không kịp đề phòng, v·ết t·hương hồi phục như cũ về sau liền lập tức mở ra trạng thái não siêu tốc vận chuyển, thành công né tránh hết cả.
Dựa vào hai cỗ thiết giáp hấp dẫn các đợt t·ấn c·ông, cộng với tốc độ và sự linh hoạt của bản thân, hắn ra vào chiến trường như không.
Trang bị cơ bản giống như Sở Tuyết, tay đấm gấu của hắn cũng mang điện, không ngại thương thế đem quái vật giật choáng rồi dùng đao cưa siêu tần phá xác, Đổng A thuận lợi khắc chế được bọn chúng.
Hai cỗ thiết giáp v·ũ k·hí lẫn phòng thủ siêu cường nhưng đang chiến đấu không có phục hồi, cộng thêm tốc độ và sự linh hoạt kém hơn quái vật một chút, nhân số lại thua xa mới sa lầy tại đây.
Đúng lúc nguy cấp nhất, hai cỗ thiết giáp sắp thành phế liệu, trên đầu liền vang lên tiếng ong ong của máy bay. Rõ ràng tiếp viện thành công đến kịp.
Máy bay vừa hiện ra, công kích trên trời giống như thác nước trút xuống. Quái vật đang chiếm thượng phong liền tan tác giống như chim muông, bỏ chạy khắp nơi.
Thấy bọn chúng có vẻ nhiều hơn dự kiến, bên mình suýt nữa xuất hiện t·hương v·ong, phi công lập tức kêu gọi tăng viện.
Một lát sau, Đổng A nhìn thấy không ngừng có máy bay cỡ nhỏ vụt qua đỉnh đầu. hỏa lực dù không mạnh bằng nhưng bù lại số lượng, rất giống máy bay không người lái.
Số lượng máy bay loại này lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng tăng lên, hướng về phía dãy núi tập kết phải đến hàng ngàn chiếc, tạo thành từng phi đội lượn vòng xoắn ốc cực đẹp trên không. Săn g·iết quái vật trong khu rừng c·hết, bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Đổng A nhìn lấy hết thảy, suy nghĩ trong lòng không ngừng vụt qua:
“Không biết sẽ có mấy đầu quái vật trốn được?
Đây đâu còn là chiến đấu, đây là một trận đơn phương tàn sát.”
“Nhớ lại bão điện từ lúc ấy, lũ thằn lằn kia đúng là được trời độ, nếu không đã bị đội hình này cho làm thịt ngay từ lúc vừa mới chui đầu lên mặt đất. Chưa kể tới đây chỉ là một góc của băng sơn. Ai biết trong tay của bọn họ còn có v·ũ k·hí gì?
Thảo nào căn cứ Z chưa bao giờ xem zombie như là một mối uy h·iếp. Bọn họ chỉ đang tìm cách rẻ nhất để thanh trừ mà thôi.”
Có lượng lớn máy bay gia nhập, quái vật chạy tứ tán hết cả, khu rừng bị t·hiên t·ai cho hủy hoại này bỗng dưng trở nên an bình. Đổng A học theo 2 chiến sĩ cơ giáp không có đuổi theo, chỉ đứng nhìn bọn họ đang sửa chữa cho nhau. Trong lòng không nhịn được cảm thán.
“Mới vừa trong lòng chê người ta hồi phục không được, lập tức b·ị đ·ánh mặt rồi. Công nghệ quá hoàn thiện đi.”
Một cỗ thiết giáp vừa sửa chữa cho đồng đội, vừa mở mũ bảo hiểm lộ ra khuôn mặt của một người trung niên hướng về phía Đổng A chào hỏi:
“Tiểu tử, cải tạo chiến sĩ?”
Đổng A vẫn phong cách ấy, cụt ngủn đáp lại người lạ:“Đúng!”
Người trung niên không để ý chút nào nói tiếp: “Làm không tệ, so với cải tạo chiến sĩ khác mạnh hơn nhiều lắm.”
“Quá khen, cảm ơn cứu viện chúng ta!” Đổng A mỉm cười đáp lại.
Binh sĩ nói tiếp: “Chỉ là nhận lệnh làm việc thôi. Được chúng ta bảo vệ, vậy hẳn nằm trong danh sách lính đánh thuê chính thức chứ? Đội nào? Biết đâu lần chiến đấu sau chúng ta lại có dịp hợp tác.”