Tây Du: 81 Kiếp Nạn Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 124: (Nạn 28) Chúa tể rèn đúc, đúc già thành trẻ, đúc xấu thành đẹp, đúc khuyết hoàn nguyên



Chương 124: (Nạn 28) Chúa tể rèn đúc, đúc già thành trẻ, đúc xấu thành đẹp, đúc khuyết hoàn nguyên

Đường Tăng nghĩ tới đây, thở dài nói:

“Haizz! Ngươi ở dưới đáy xã hội lâu quá nên không biết đó thôi. Tam Thanh hiện tại, người thì bị Đạo Tổ cho uống Vẫn Thánh Đan, cấm túc ở đâu cũng không rõ, kẻ thì bị hạn chế không được vào Tam Giới. Tam Giới chỉ còn lại 3 vị Thiên Tôn, là 3 cái thiện thi của họ mà thôi. Mà ngươi cũng biết rồi đó, 3 người này trước giờ, hầu như chả thèm quan tâm tới bản thể họ làm gì. Thậm chí, cho đến gần đây, dưới sự thuyết phục của ta, họ mới chịu ra khỏi đạo trường. Với cả, ngươi không nghi hoặc, tại sao Nguyên Thuỷ Thánh Nhân không cho người đến bàn chuyện Atula Giáo với ngươi nữa à?”

Minh Hà nghe xong thì chấn kinh, rồi bất chợt cười lớn, nói:

“Ha ha ha! Không ngờ một đời viễn cổ đại năng như Minh Hà Lão Tổ ta, lần nào ra ngoài, cũng chọn sai chiến tuyến. Ta cứ nghĩ, do ta không c·ướp được Thập Nhị Phẩm Công Đức Kim Liên, nên hắn mới không cho người đến tìm ta nữa. Nào có ngờ đâu…! Ha ha ha!”

Mặc dù miệng cười ha hả, nhưng Đường Tăng thấy rõ, vị đại năng này đã “không cảm xúc” rồi. Cũng uổng cho một đời Lão Tổ, đến bây giờ, ngươi mới nhận ra là mình không hợp tuỳ tiện đi lại bên ngoài sao?

Cũng phải thôi, Minh Hà Lão Tổ sinh ra ở nơi ô uế nhất, thì chính bản thân lão cũng là kẻ đại diện cho những thứ bất tường nhất, điềm xấu nhất. Nên trước khi thành đạo, chưa khống chế tốt được “tà khí” của bản thân, cứ đi lang thang bên ngoài, không phải là đang đi gieo rắc tai họa cho Tam Giới sao?

Bởi vậy, Minh Hà bị thiên địa chán ghét, giáng xuống tai ương liên miên. Người ta biết ngươi thiệt thòi, đã ưu ái cho ngươi hơn người khác. Ngươi không gắn tu hành cho xong hẳn ra ngoài chơi, cứ chốc chốc, lại kéo theo một đống “tà khí” đi ra ngoài suốt.

Chốc sau, Minh Hà dường như đã “nhìn thấu hồng trần” bình tĩnh lại hỏi:

“Như vậy, ý đồ của ngươi hôm nay đến đây là làm gì?”

“Vơ vét tài nguyên của ngươi, giúp tiểu Hồng Hài trọng tố nhục thân.”

“Tại sao ngươi phải làm như thế?”

“Mặc dù, tiểu Hồng Hài đã tha thứ cho Ngộ Không, nhưng mắc lỗi là phải sửa. Trò làm sai, thì thầy phải nhận trách nhiệm, đó là nguyên tắc của ta.”

“Làm sao ta tin được ngươi? Nếu ta nhớ không lầm, ngươi cũng là người của Phật môn nhỉ?”

“Lão già dịch này! Khí thế quyết đoán, một mình dắt theo vô số Atula, đánh úp Tu Di Sơn năm đó đâu? Với lại, ngươi tưởng đại trận của Tu Di Sơn dễ phá như thế à?”



“Là ngươi đã giúp ta chạy thoát!?”

Minh Hà Lão Tổ ngạc nhiên, trợn mắt hỏi.

“Chính là ta! Chứ ngươi nghĩ, với đại trận phong tỏa do Thánh Nhân kích hoạt, chỉ cần nổ rơi mấy đài sen là trốn chạy được sao?”

“Nói vậy ra, ngươi là…”

“Đúng vậy, ta chính là siêu cấp phản đồ của Tu Di Sơn!”

Đường Tăng thản nhiên vỗ ngực xưng tên nói.

Minh Hà Lão Tổ híp mắt đe doạ:

“Ngươi không sợ ta nói lại chuyện này cho Phật môn sao?”

“Ngươi cứ thử đi! Nhưng ta nói ngươi biết, ta có quen với Địa Tạng Vương Bồ Tát đấy! Nếu ta c·hết, Địa Tạng Vương Bồ Tát sẽ đến U Minh Huyết Hải, ngày ngày tụng kinh, độ hoá hết số Atula còn sót lại của ngươi. Nếu ta không c·hết, ta vẫn sẽ nhờ Địa Tạng Vương Bồ Tát, đến U Minh Huyết Hải, ngày ngày tụng kinh, độ hoá hết số Atula còn sót lại của ngươi!”

“Ngươi… ! Thôi được rồi, là Lão Tổ lỗ mãng. Ngươi nói đi, cần ta giúp những gì? Chỉ cần ngoại tôn ta có thể trở lại bình thường, có thí cái mạng già này, Lão Tổ cũng không tiếc!”

Nghe Minh Hà Lão Tổ nói vậy, Hồng Hài Nhi hai mắt rưng rưng, hai tay mũm mĩm, nắm lấy bàn tay khô đét của Minh Hà lắc lư.

“Ngoại công đừng nói như vậy! Hồng Hài chỉ mới nhận ngoại công thôi mà!”

“Tiểu Hồng Hài ngoan nào! Ngoại công chỉ ví von vậy thôi! Hừ! Cho dù Thánh Nhân có đến đây, ngoại công của con vẫn có cách sống sót.”

Minh Hà Lão Tổ hiếm thấy tỏ vẻ ngạo nghễ nói.



“Oa! Ngoại công thật lợi hại!”

Hồng Hài Nhi vỗ tay phụ hoạ.

Thấy vậy, Đường Tăng cũng không chen mồm vào, để mặc lão “nổ” với cháu ngoại một chút.

Tiếp đến, bắt đầu vào chính sự, Đường Tăng đòi Cửu Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên của Minh Hà Lão Tổ. Minh Hà nghi hoặc hỏi, thì Đường Tăng mới giải thích.

Thì ra, với tình huống của Hồng Hài Nhi bây giờ, cơ bản là Minh Hà cũng trị được, chỉ cần dùng phương pháp tạo ra Atula tộc, để bổ sung nguyên khí cho hắn là được. Tuy nhiên, như thế sẽ phải từ bỏ thần thông Tam Muội Chân Hoả, vì nếu giữ lại, nó vẫn sẽ không ngừng thiêu đốt khí huyết của Hồng Hài Nhi. Kết quả là chẳng mấy chốc, hắn sẽ lại thoái hoá về hình hài đứa trẻ hoặc tệ hơn là tuổi thọ bị rút ngắn.

Bởi lẽ, Tam Muội Chân Hoả mà Hồng Hài Nhi luyện được, gồm: tim sinh thần hoả, gọi là thượng muội; thận sinh tinh hoả, gọi là trung muội; bàng quang sinh khí hoả, gọi là hạ muội. Tam Hoả này hợp nhất sẽ tạo ra Tam Muội Chân Hoả. Chính vì vậy, mỗi khi hắn “phun lửa” chính là tiêu hao Tinh, Khí, Thần (Tam Bảo) của bản thân để làm chất đốt.

Không phun cũng không được, vì hoả khí tích tụ lâu ngày trong cơ thể, lại càng ảnh hưởng xấu đến Hồng Hài Nhi hơn. Tính tình táo bạo, nóng nảy, thân thể nóng rát, khó chịu. Đó cũng là nguyên nhân vì sao, Hồng Hài Nhi chỉ thường cởi truồng mặc mỗi chiếc yếm.

Bỏ thì thương, mà vương thì tội, rất khó chọn lựa. Thế là Đường Tăng liền nghĩ ra một cách, bắt chước Thái Ất năm xưa, dùng hoa sen, cụ thể hơn là Nghiệp Hoả Hồng Liên, trọng tố nhục thân cho Hồng Hài Nhi.

Chỉ có Nghiệp Hoả Hồng Liên, mới có đủ khả năng giúp Hồng Hài Nhi trọng tố được nhục thân, bù đắp thiếu hụt bẩm sinh. Đồng thời, gánh chịu được sức mạnh của Tam Muội Chân Hỏa, không sợ bị tiêu hao Tam Bảo làm vật dẫn, mà không lớn lên được.

Nhưng hoa sen phải “xịn” sau này tư chất của Hồng Hài Nhi mới không bị hạn chế. Thấy Na Tra không? Nhập đạo trước Dương Tiễn, còn giúp hắn phá núi cứu Dao Cơ, nhưng tại sao Phong Thần kiếp đã qua lâu rồi, mà thực lực lại càng kém hơn Dương Tiễn? Thậm chí, có phần còn không bằng Lôi Chấn Tử?

Bỏ qua chuyện thực lực, chỉ nói ngoại hình thôi. Ngoại hình biến dị hiện tại (mặt học sinh, thân hình quái vật cơ bắp) chính là hậu quả của tên bất lương nào đó, đã dùng hoa sen dỏm, để tái tạo nhục thân cho Na Tra.

Phẩm cấp càng cao càng tốt, đáng lẽ ra Thập Nhị Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên là tốt nhất rồi, nhưng vì Minh Hà “nghe xúi bậy” bây giờ Hồng Liên chỉ còn Cửu Phẩm thôi. Thôi thì cũng được, cổ nhân cũng có câu “cửu vi cực” mà.

Thế là, dưới ánh mắt sững sờ của Minh Hà và Hồng Hài Nhi, Đường Tăng quăng cả Hồng Hài Nhi và Nghiệp Hoả Hồng Liên vào Tạo Hoá Hắc Đỉnh “nấu” lên.

Minh Hà nắm cổ áo Đường Tăng lắc lắc gào:



“Tên lang băm c·hết tiệt! Ngươi dám bỏ cháu ta vào đỉnh, luyện như Linh Bảo vậy à?!”

“Xuỳ xuỳ! Tránh ra cho bần tăng làm việc, không thì cháu ngươi bị ‘nấu khét’ ngươi tự chịu đấy. Đừng lo! Bần tăng đã có kinh nghiệm rồi!”

“Cái gì? Ai lại gan dạ để ngươi ‘nấu’ lên như thế?”

“Ý trung nhân của Ngộ Không, tức con dâu của ta!”

“Điên! Các ngươi đúng là điên mà!”

“Yên chí đi! Ta có được truyền thừa thời thượng cổ của ông tổ nghề đúc để lại mà!”

“Ông tổ nghề đúc là vị đại năng nào mà Lão Tổ chưa nghe qua?”

“Phù Vân Quảng Đạt Đại Pháp Sư – Nguyễn Minh Không!”

“Thất kính! Thất kính!”

Lần này, Đường Tăng tốn hết tám lần tám sáu mươi tư ngày, mới “đúc” Hồng Hài Nhi lại xong. Tất nhiên, trong thời gian đó, Đường Tăng cũng có làm một chút việc khác, nên quá trình mới kéo dài như thế.

Hồng Hài Nhi sau khi được Nghiệp Hoả Hồng Liên trọng tố nhục thân, đã lớn lên thành một thiếu niên khôi ngô, tuấn tú. Mặt đẹp như ngọc, mắt sáng như sao, thân mặc giáp Hồng Liên, tay cầm Hoả Anh Thương, chân đạp Tam Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên (Minh Hà cho) đỉnh đầu hiện lên hư ảnh của Cửu Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên, vô cùng oai phong.

Nếu để ý kỹ, hư ảnh của Cửu Phẩm Nghiệp Hoả Hồng Liên trên đỉnh đầu Hồng Hài Nhi, có thêm 3 phẩm liên hoa mờ mờ ảo ảo. Điều này, đại diện cho khả năng thăng tiến của Hồng Hài Nhi trong tương lai.

Theo Đường Tăng đánh giá, Hồng Hài Nhi bây giờ, có mấy phần giống những phiên bản thiếu niên của Na Tra, trong một vài bộ phim ở Trái Đất. Chẳng qua đầu Hồng Hài Nhi có 2 chiếc sừng nhô ra, tạo nên điểm nhấn khác biệt. Thông qua đó, cũng càng toát lên vẻ khí phách, kiệt ngạo tuổi trẻ của hắn mà thôi.

Xong xuôi, Đường Tăng và Hồng Hài Nhi cùng nhau quay về Hoả Anh Động. Đúng vậy, chỉ có 2 người thôi, còn nhóm Ngộ Không và Minh Hà đã quay về Hoả Anh động từ lâu. Chủ yếu là để diễn tuồng, đề phòng bất trắc. Dù sao thì “kiếp nạn” này cũng hơi lâu rồi đấy, yên tĩnh quá, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.

Và các vị biết gì không? Diễn tuồng thì phải có vai, Đường Tăng theo kịch bản là đã bị Hồng Hài Nhi bắt vào động, nên không ra mặt cũng không sao. Nhưng Hồng Hài Nhi phải xuất hiện, để ứng chiến chứ! Vậy ai giả làm Hồng Hài Nhi đây?

*P/s: Phù Vân Quảng Đạt Đại Pháp Sư – Nguyễn Minh Không hoặc Lý Quốc Sư, là một thiền sư thời nhà Lý. Ông được nhân dân thời đó suy tôn là ông tổ nghề đúc đồng Đại Việt, vì có công sưu tầm, phục hưng nghề đúc đồng. Bên cạnh đó, ông cùng thiền sư Từ Đạo Hạnh, còn được một số ghi chép cho là một trong những Tứ Bất Tử thời kỳ đầu (thay cho vị trí của Thánh Mẫu Liễu Hạnh, do Thánh Mẫu Liễu Hạnh giáng sanh khá muộn so với 3 vị còn lại).

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.