Tây Du: 81 Kiếp Nạn Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 73: (Nạn 19) Ngũ trang quan đàm đạo, Đại huynh mách mẹo hay (2)



Chương 73: (Nạn 19) Ngũ trang quan đàm đạo, Đại huynh mách mẹo hay (2)

Con Sâu Đục Thân mà Đại Tiên nói tới, thực chất chính là mớ “bệnh độc” còn sót lại, bị Đại Tiên dùng pháp lực gom thành 1 đống mà thôi.

Đại Tiên vì sợ đánh rắn động cỏ nên không nói hết sự thật 1 thể, chỉ nói là cây bị sâu độc cho các đệ tử yên lòng, không quá hoang mang.

Trấn an xong 2 tiểu đồng, Trấn Nguyên Đại Tiên đánh tan con “Sâu Đục Thân” rồi tiếp tục thi triển bước tiếp theo.

Từ trong đỉnh đầu của ngài bay ra 1 luồng hào quang sáng chói. Luồng hào quang tiếp đất hoá thành 1 vị đạo nhân mặc đạo bào màu nâu, có 3 phần giống với Trấn Nguyên Đại Tiên nhưng khí chất uy nghiêm hơn nhiều. Theo Đường Tăng suy đoán, khả năng cao đây là thiện thi của Trấn Nguyên Đại Tiên.

Quả nhiên, đạo nhân làm lễ chào, nói:

“Bần đạo Địa Tiên Lão Tổ! Xin kính chào bản thể, xin chào các vị!”

Trấn Nguyên Đại Tiên cười ôn hoà nói:

“Hai ta là 1, đạo hữu không cần khách khí như vậy!”

Màn chào hỏi qua đi, Trấn Nguyên Đại Tiên và thiện thi Địa Tiên Lão Tổ nhìn nhau gật đầu. Địa Tiên Lão Tổ bước lên gần Nhân Tham Quả Thụ 1 chút, trong tay không biết từ lúc nào đã nâng 1 quyển sách vàng óng, chính là Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo – Địa Thư.

Địa Thư trong tay Lão Tổ toả ra hào quang sáng rực, theo mỗi cái chỉ tay của Lão Tổ Địa Thư lại lật sang 1 trang khác, dưới đất, mặt đất cũng không ngừng rung chuyển.

Sau 1 hồi lâu, dường như đã hoàn thành công việc, Địa Tiên Lão Tổ khép sách lại, chào mọi người 1 lượt, rồi hoá lại thành hào quang chui vào đỉnh đầu Trấn Nguyên Đại Tiên.

Bỗng nhiên lúc này Đường Tăng dường như nghĩ tới điều gì đó, bước nhanh đến gần Trấn Nguyên Đại Tiên, kề tai nói nhỏ.

Trấn Nguyên Đại Tiên nghe xong ban đầu cũng giật mình, nhưng sau đó là vui mừng khôn xiết. Sau đó, 2 người khoanh chân ngồi xuống, tiến hành truyền âm.



Thật ra ngay từ đầu truyền âm luôn cũng được, nhưng Đường Tăng hớn hở quá nên quên.

Thời gian tầm 1 nén hương trôi qua, Trấn Nguyên Đại Tiên và Đường Tăng cùng đứng lên, hai người nhìn nhau cười ha hả, làm chúng đệ tử đầy đầu toàn là dấu chấm hỏi.

Không giải thích gì thêm, Đường Tăng lấy Vô Lượng Ngọc Bình ra, theo pháp lực Đường Tăng dẫn dắt, Tam Quang Thần Thuỷ trong bình chảy ra thành dòng, rưới lên gốc Nhân Tham Quả Thụ.

Kỳ diệu thay, Nhân Tham Quả Thụ b·ị đ·ánh bật gốc đã bắt đầu bén rễ trở lại, đâm xuống đất. Nhân Tham Quả Thụ nằm trơ gốc cũng theo sự lôi kéo của bộ rễ, từ từ dựng thẳng dậy.

Giữa lúc cây Nhân Sâm sắp cố định lại, Đường Tăng hô:

“Đại huynh! Thời cơ đã tới!”

“Được! Chém!”

Trấn Nguyên Đại Tiên đáp lời, từ giữa trán của Đại Tiên 1 viên Xá Lợi óng ánh bay ra nhập vào Nhân Tham Quả Thụ, Trấn Nguyên Đại Tiên thành công trảm ra ác niệm hoá thân.

Trong lúc đó, Nhân Tham Quả Thụ cũng đã hoàn toàn được hồi sinh, cành lá rụng, gãy cũng bắt đầu mọc ra lại. Còn mớ quả Nhân Sâm bị ô nhiễm, đã bị Đại Tiên âm thầm huỷ bỏ hết.

Nhân Tham Quả Thụ sau khi đã an vị xong, liền hoá thành 1 đạo nhân trẻ tuổi mặc đạo bào màu xanh lục, tướng mạo có mấy phần giống Trấn Nguyên Đại Tiên, bước tới làm lễ, nói:

“Nhân Tham Đạo Nhân xin kính chào bản thể! Xin chào các vị!”

Chào hỏi xong, Nhân Tham Đạo Nhân trở về vị trí cũ, hoá lại thành Nhân Tham Quả Thụ. Trấn Nguyên Đại Tiên thấy cảnh này vô cùng vui vẻ, cám ơn Đường Tăng rối rít.

Lại nói, Trấn Nguyên Đại Tiên là trong cái rủi có cái may. Rất xa xưa về trước, ông cũng vốn là bậc đại năng chung vai vế với Tam Thanh, Nữ Oa nương nương,… là 1 vị tiên thiên thần thánh vô cùng tiềm năng.



Song cũng vì biến cố lần đó của Hồng Vân Lão Tổ (vốn là bạn tốt của ngài, bị Yêu Đình và Côn Bằng vây công tới c·hết, mà ngài không cứu được) nên ngài sinh lòng nản chí, tu hành cũng sa sút, chỉ trảm ra được thiện thi tới tận nay. Đó là cái rủi.

Những năm qua thực lực ngài không tăng tiến nhiều, nhưng vì có Địa Thư phòng ngự vô song, có thể liên kết với địa mạch, kẻ nào đánh ngài coi như đánh nhau với đại địa nên ngài mới an ổn được tới giờ.

Gần đây nhất, vì cảm nhận được chúng sinh tu hành khổ sở, nên ngài mới xốc dậy tinh thần, rồi khai sáng ra Địa Tiên pháp môn. Tuy vậy, ngài ấy vẫn mãi chưa có cơ hội trảm ra ác thi.

Lần này, Đường Tăng thấy Nhân Tham Quả Thụ rất tương hợp với đạo pháp của Trấn Nguyên Đại Tiên, nên mới nảy ra sáng kiến, truyền thụ biện pháp ngưng kết Xá Lợi ký thác Linh Vật cho Đại Tiên.

Đây chính là cái may, vì cả Địa Thư và Nhân Tham Quả Thụ đều vô cùng tương hợp với đạo pháp của ngài, tạo tiền đề để ngày sau thăng tiến xa hơn.

Thành công không dừng lại ở đó. Sau bao năm tháng tích luỹ, hôm nay trảm ra ác niệm hoá thân, Trấn Nguyên Đại Tiên trực tiếp bỏ qua giai đoạn hậu kỳ, nhảy vọt từ Chuẩn Thánh trung kỳ lên Chuẩn Thánh đỉnh phong.

Bởi vậy, ngài ấy tới giờ vẫn còn cười, vuốt râu sắp rụng luôn rồi kìa.

Được sự tiếp đón nồng hậu của Trấn Nguyên Đại Tiên, thầy trò Đường Tăng ở lại Ngũ Trang Quan thêm vài ngài nữa rồi mới đi.

Đến lúc tiễn biệt, Thanh Phong, Minh Nguyệt vẫn bồi hồi mãi không thôi, nằng nặc đòi đi theo đưa tiễn mấy thầy trò ra khỏi địa vực Vạn Thọ Sơn mới chịu về.



“Bát Giới! Con làm gì vậy?”

“Sư phụ! Ngài biến thành hình dạng Nhân Tham Quả Thụ quá giống! Ta tự hỏi là không biết ngài có biến ra ‘quả Nhân Sâm’ được không, nên đi vòng quanh cây xem thử!”

“Khẹc khẹc! Con lợn ngốc này, đi ra chỗ khác cho sư phụ tu hành!”



Ngộ Không nhảy ra lôi Bát Giới đi. Trong khi đó, Sa Tăng cũng đi lấy nước về, thấy sư phụ đã biến thành cái cây, nên gãi gãi đầu hỏi:

“Sư phụ! Người đã biến thành cái cây rồi thì uống nước kiểu gì đây? Hay là con đổ xuống gốc cây nhé!”

“Thôi thôi! Con cứ để đó được rồi! Lát nữa ta uống sau!”

Đường Tăng bất đắc dĩ nói.

Hoá ra là Đường Tăng nghe theo lời tư vấn của Trấn Nguyên Đại Tiên, biến thành hình dạng của Linh tộc để hấp thu Đại địa khí nhanh hơn.

Đường Tăng thiết nghĩ, lỡ biến rồi thì biến thành hình dạng của Nhân Tham Quả Thụ xem sao. Dù gì thì mấy hôm còn ở Ngũ Trang Quan, Đường Tăng đã nghiên cứu rất kĩ.

Kết quả là dùng Địa Sát 72 biến Giả Hình thần thông, cùng Thiên Cương 36 biến Oát Toàn Tạo Hóa thần thông, Đường Tăng thành công biến hoá và mô phỏng lại cấu tạo của 1 cái cây như Nhân Tham Quả Thụ thật.

Mặc dù không được thần diệu như Nhân Tham Quả Thụ thôi, nhưng hiệu quả tu luyện tăng lên rõ rệt. Cơ mà cũng vì biến thành cái cây nên bị mấy tên đệ tử trêu như đã thấy.



Chuyển cảnh.

Ở 1 mật thất tối tăm, chỉ có vài ánh đèn lờ mờ, 1 vị đạo nhân mặc áo bào có thêu hoa đang vô cùng tức tối.

“Hừ! Là ai đã phá hư kế hoạch của ta? Đáng lẽ ra tên đó không dám manh động mới đúng!”

Đạo nhân vuốt vuốt cằm, khuôn mặt dài sọc của hắn dưới ánh đèn lờ mờ vô cùng quỷ dị, dự là có thể doạ khóc cả những đứa trẻ hư cứng đầu nhất.

Hai mắt đảo không ngừng, đạo nhân có vẻ nghĩ tới điều gì đó, bật thốt lên:

“Đúng rồi! Hiện tại chỉ có bọn hắn mới làm được chuyện này thôi! Hừ! Dám p·há h·oại chuyện tốt của bổn tôn! Không được! Ta phải đi trình báo lại cho sư phụ biết mới được!”

Nói dứt câu, đạo nhân này lấy ra 1 tờ phù chú trống không, viết viết, vẽ vẽ 1 hồi, rồi đóng lên đó 1 con dấu. Tấm phù chú sau khi được đóng dấu thì từ từ tan biến mất, không biết là được truyền đi cho ai, đến nơi nào.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.