Cãm thấy ngọt ngảo trong lòng nhưng Thu vẩn thấy lo lắng ,như hiểu được tâm trạng của Thu,Đức cười:
-Không cần sợ đâu...còn nhớ cô nàng Nancy chứ?cái cô mặc áo đầm hồng hôm bửa khánh thành công ty Đức đó...rồi Đức khom người sát tai Thu nói thật nhỏ chỉ vừa đủ nàng nghe...Thu nghe xong miệnh há hốc,hai mắt trợn tròn...
-Đừng nói cho ai biết...tuyệt đối giử bí mật..
-Ừm...sau một phút kinh hãi,Thu kinh hỉ nhìn Đức với ánh mắt khâm phục,nàng không ngu,Thu thừa biết quan hệ giửa Đức và Nancy không phải bình thường nhưng đó không phải là chuyện Thu quan tâm,bây giờ biết Nancy “khủng bố” như vậy liền mừng rở,như vậy tương lai chuyện gì của Đức cũng sẻ dể dàng thuận lợi,một cách gián tiếp là cuộc sống của nàng càng vững vàng thoãi mái...Thu mừng thầm.Gỉửa lúc đó tiếng di động của Đức vang lên....Đức liếc nhìn màn ảnh...nọ cười với Thu nháy nháy với nàng rồi bắt điện thoại...
-Không có sao chứ?giọng Nancy dịu dàng quan tâm vang lên...
-Dĩ nhiên là không sao rồi,có cô chống lưng mà...Đức bởn cợt.
-Sao cậu biết là tôi?
-Lúc trước cô có nói đó mà,chuyện gì cũng có cô giãi quyết nên tui đâu cần sợ,hơn nữa người nhà tui bị đàn áp,tui không phản kháng không phải là đàn ông nha...có cô hay không có cô tui cũng chơi với bọn chúng tới cùng...cùng lắm là liều mạng thôi...Đức nhà ta “nổ” như bắp rang.
Đức chột dạ...nghỉ bụng :”con nhỏ nầy tinh thiệt”,cũng may lúc này Thu đã đi xuống dưới lầu nên nó hùng hồn:
-là nhân tài quãn lý cũng là bếp chánh nhà hàng đó...sống chết của nhà hàng đều phụ thuộc vào cô ấy...Cô nói coi có quan trọng hay không hả?
-Có thiệt mới nói nghe...
-Cô không tin tui cũng hết cách...à này cô ghen hả?không phải chớ?nếu là thiệt nói đi cho tui mừng.
-Cũng được nhưng bảo họ phãi tránh xa cỗng 1 chút...à còn nữa...ăn mặc phải lịch sự đàng hoàng 1 chút đừng làm cho khách sợ đó...Đức nghiêm mặt dặn dò như là đang dạy dổ đàn em.
-Còn không nghe Đức ca nói sao...tụi bây mau về thay quần áo cho nghiêm chỉnh một chút...Vinh quay lại quát mắng đàn em....khó mà tin tưỡng được đây là Phó đồn công an ...rỏ ràng là 1 tay anh chị trong xã hội đen mà.
Thu thật sự không có gì nữa rồi,thấy Thủy cùng Đức đi vào liền ra đón mời cười với Thủy rất thân thiết...hai người đã biết nhau từ lúc nhà hàng mới mở, chỉ là so với Nhàn,Thủy rất ít xuống nhà hàng mà thôi.Thủy cũng không phải là khó tính,nàng biết quan hệ của thằng Đức và Thu chắc chắn không bình thường nhưng không phải là chuyện nàng quan tâm miễn là quan hệ giửa nàng và thằng Đức lúc nào cũng vẫn mặn nồng thắm thiết như lúc này là được,tuy vậy vẫn kín đáo liếc nhìn thằng Đức một cái mắng thầm:”con quỷ dâm dục”,mắng xong liền hổ thẹn.mặt đỏ lên khi nhớ lúc nãy trong xe nghỉ...”mình cũng dâm không kém nó nha...”
-Cô dọn cho cháu và thím ba vài món ăn...mới đi công chuyện về chưa ăn gì đói quá...rồi quay sang Thủy nói;
Ngả người ra sau hưỡng thụ tài thổi saxo của Tâm nhưng bỗng sực nhớ ...cái chuyện Nancy tới Cần thơ chiều tối nay,Đức đang suy nghỉ:tại sao mổi lần nàng ta tới ,nàng ta gọi là mình phải “trình diện” vậy?không được...mình không phải là trai bao hay đỉ đực nha,không phải gọi là tới đâu à,mình là đàn ông mà,phải có thể diện một chút.Cô nàng nầy phải là đàn bà của mình chứ mình nhất định không phải là đàn ông của cô ta đâu.
Trong lúc đó có tiếng gỏ cửa vang lên...Tâm vội vàng “nhả” ra,lấy khăn giấy chùi khóe miệng,nguýt thằng Đức một cái rồi đứng lên ra mở cửa...coi như hai người đang thảo luận công chuyện,Đức không bận tâm đến chuyện “nhét” cặt vào quần,dù sao nó cũng ngồi sau cái bàn ,không ai nghỉ Tổng giám đang để cặt thả rong ngoài quần.