Đức vẫn đi làm rất bình thường...nhưng chắc chắn là phải bận bịu nhiều hơn rồi...không phải vì công việc mà là vì đụ...bị Nancy bắt cóc hai tuần lắm người “oán giận” nhưng hình như ai cũng hiểu ngầm Nancy là “Chánh cung” nên chẵng ai dám hé môi...bây giờ được thả ra... nên Đức phải “làm việc” nhiều hơn rồi...nếu không là chuyện lớn đấy...
Có thể tóm gọn là “bận đụ đến tối tăm mặt mủi”...Vì vậy trong khoãng thời gian nầy ít khi đi làm ở Ủy ban nhân dân thành phố...cũng không có mặt ở Công ty Đức lập...
Hai tuần gần đây ,đại đa số thời gian nếu không trong xe là ở trên giường của khách sạn.
Chuyện chánh là đụ...những chuyện khác Đức không cần lo...
Cục xây dựng....
Trong văn phòng sang trọng của Cục trưởng...Hiệp đang nheo mắt nhìn Thiện...lảo nói:
-Tôi thấy cậu rất có năng lực...lần nầy đặc biệt muốn đề bạt cậu...ậy dù sao cũng quen biết với ba cậu...lúc xưa ông ấy dìu dắt tôi nên tôi mới có ngày hôm nay... lần nầy tôi muốn nâng đở cậu một chút coi như đền đáp cái ân tình lúc trước...cái chức Phó trưởng phòng...Hiệp nói tới đây ngừng lại..đưa mắt nhìn người thuộc hạ ngồi trước mặt...nhưng lảo không thấy ai khác ngoài cái dáng vấp yêu kiều của vợ hắn...đây chính là mục đích của lảo...đây là lần thứ hai Hiệp nói bóng gió,lảo biết hắn hiểu rằng lảo muốn hắn dâng vợ cho lảo đụ...thì cái chức Phó trưỡng phòng sẻ là của hắn...
-Đức tổng xin chào...xin chào...Vinh hai tay cầm tay Đức ra sức lắc lia chia...đối với Đức,gả cãm động muốn rơi nước mắt...cha mẹ Vinh sinh gã ra nhưng không có công “tái tạo”như Đức tổng...
-Lúc nầy không phải là lúc so đo hơn thua,ai mạnh ai yếu...người trên kia như mặt trời giửa ban trưa,lảnh đạo của mình cũng biết né huống chi là mình...quan trọng không phải là mặt mủi mà là an thân,vinh thân phì gia...anh hiểu ý tôi không?
-Nhưng mà....giám đốc CA Tỉnh Duệ có vẻ không cam lòng...
-Không có nhưng nhị gì hết,lảo Duệ à...chúng ta quen đã mấy chục năm nay..đừng nói là tôi không căn dặn anh trước...nếu anh còn không hiểu tình hình thì tôi mặc kệ anh...nhưng nếu có gì thì anh tự lo liệu lấy...Phúc nghiêm giọng...
-Hiểu rồi....cứ theo anh mà làm...
-Họ muốn sao anh cứ làm theo họ...anh sẽ không bị thiệt thòi...nếu sau nầy lãnh đạo có trở mình được...chúng ta ăn miếng trả miếng cũng không muộn...còn nếu không...mình cũng không có gì..cùng lắm là ra nước ngoài hưỡng phước....nhiều năm nay...cũng đầy túi rồi chứ hả?Chủ tịch Phúc cười haha trong điện thoại...Duệ là người bạn mấy chục năm nay,cũng là đàn em thân tín...Phúc không cần đạo đức giả.
-Cũng là anh sáng suốt hơn tôi....Duệ cười nịnh....
-má à ..con đi ăn sinh nhật con bạn...sẻ về khuya...
Bà Hai xem tv nhưng mắt thì ngủ gà ngủ gật...nghe con gái nói bà “ừm” một tiếng...con cái lớn rồi..ai quản được...thời buổi nầy,tụi nó có cuộc sống của tụi nó.
-Trể vậy mới gọi cho em ...xin lổi nha...định là gọi em từ hồi chiều nhưng phải đi ăn tiệc của trưởng đồn CA ...xe chạy được một chút ...Đức nhìn Yến phân trần..
-Ừm...không...không sao...Yên đắm chìm trong hạnh phúc...nhu mì nhỏ nhẹ...
-Nè...trưởng đồn CA khu vực nầy là bạn anh đó...sau nầy có gì phiền phức nói với anh một tiếng...
-Đâu có gì phiền đâu...nhà em bình thường lắm...Yến cười...
-Anh không phải ý nầy...em đẹp như vậy...coi chừng mấy thằng lưu manh dở trò....không được..ngày mai anh sẻ nói với bạn anh đặt biệt chú ý một chút...Đức vừa nịnh đầm vừa tán...
-Không phải là anh nói nhăng..mà là em không tin anh thôi...em mặc kệ anh đi...Đức cười đồng thời tay đặt lên đùi người đẹp vuốt ve...Yến cúi gầm mặt..hai má ửng đỏ...
-Em nói em biết là anh tự sát chết liền đó....rồi cười dâm:”chỉ cần làm theo như vậy là được rồi...nha...thử đi mà”..thì ra Đức đang rù quến con gái người ta bú cặc mình...
-Đúng...đúng...cứ như vậy em nha...wow...sướng thiệt...à.ngoái lưỡi một chút...đúng rồi là như vậy đó...Đức như là 1 đạo diển phim con heo đang hướng dẩn nử diển viên thổi kèn “ sắc-xô” vậy...