Hắc Cung Chủ kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt.
Kiếm Phượng, đáng lẽ đã phải về miền cực lạc từ lâu, lại đang thoải mái ngồi trong phòng.
Hơn nữa 'Thiên' của hắn, đang rúc vào trong lòng cô ta.
...Cái quái gì thế này?
Đôi mắt hắn ta run rẩy vì không thể tin nổi.
Đây là điều đáng lẽ không bao giờ được phép xảy ra.
Hắn không thể để kế hoạch của mình bị phá hỏng.
Gã ta đã nỗ lực để hoàn thiện 'Thiên' của mình.
Giờ đây khi đã gần đến mục tiêu hơn bao giờ hết, hắn không thể để thất bại nữa.
'Thiên' của hắn cần phải hoàn hảo.
'Thiên' của hắn ta cần phải nhìn xuống tất cả mọi người.
Một sự tồn tại tuyệt đối.
Nhưng giờ đây ta đang nhìn thấy gì vậy...?
Cảnh tượng 'Thiên' của hắn ta tương tự như một đứa nhóc bình thường.
Bình tĩnh đọc sách trong vòng tay của một nữ tử, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Làm sao một thực thể, siêu việt đến mức mà con người không dám so sánh tới.
Lại có thể biểu lộ thái độ như vậy với một con người?
Ta phải loại bỏ con ả đó!
Hắn quyết định như vậy khi hắc vụ bắt đầu tỏa ra từ cơ thể hắn ta.
Sương mù biến thành một mũi dùi sắc nhọn, nhắm thẳng vào Cửu Hy.
Không có khả năng phòng thủ khi không có nội khí, cô ta sẽ c·hết ngay lập tức nếu đòn t·ấn c·ông này trúng vào đầu.
Cung chủ biết được điều này nên đã chuẩn bị t·ấn c·ông.
"...!"
Tuy nhiên, luồng khí của hắn đột nhiên tan rã—
Không phải theo ý muốn của hắn ta, mà là vì luồng khí đã nhận ra chủ nhân thực sự của nó.
Từ xa, Cung chủ đã nhận thấy ánh mắt của 'Thiên' đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Đáp lại điều đó, hắn ta ngay lập tức cúi đầu.
-Cạch!
Tiếng bước chân nhẹ nhàng dần dần tới gần.
Khi hắn vẫn cúi đầu, một bàn chân trắng nõn xuất hiện trong tầm mắt hắn ta.
"Đừng."
Những lời như vậy phát ra từ giọng nói nhỏ nhẹ của 'Thiên' đã thốt ra những lời mà hắn đã không nghe thấy trong nhiều thập kỷ.
Cung chủ kìm nén cảm xúc của mình.
Đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra và hắn không biết hậu quả sẽ thế nào nếu cãi lại.
Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu ta mắc một lỗi lầm nào đó.
Điều này có nghĩa là nguồn sức mạnh hiện đang duy trì sự sống của hắn cũng có thể biến mất ngay lập tức.
Mạng sống của hắn ta đang bị đe dọa.
Cung chủ hiểu rõ.
Không, có lẽ chính xác hơn khi nói rằng Hắc Cung Chủ là người duy nhất thực sự hiểu được sức mạnh và năng lực vô biên ẩn chứa trong hình hài nhỏ bé của 'Thiên'.
Chỉ có hắn ta thôi.
“...Ta xin lỗi.”
Sau một lúc im lặng, 'Thiên' nói tiếp.
"Sách."
Đây là câu nói quen thuộc, nhưng Cung chủ lại cảm thấy có sự thay đổi.
“...Ta sẽ chuẩn bị ngay.”
'Thiên' gật đầu, quay người trở về bên cạnh Cửu Hy.
"Thưa 'Thiên'.”
Nhưng Cung chủ đã ngăn cản họ.
"...?"
“Ngài có hài lòng với những gì ta chuẩn bị không?”
Hắn ta hỏi câu đó nhằm ám chỉ đến Cửu Hy.
Không chỉ từ những thông tin về cô, mà chỉ cần tận mắt quan sát thôi.
Cung chủ cũng có thể chắc chắn rằng Cửu Hy sở hữu 'Hỏa' hoàn thiện nhất.
Không phải là Chiến Thần Hổ, trước đó là Hỏa Ma, mà là Cửu Triệt Luân...
Cũng không phải là Chân Long sẽ trở thành Thiếu chủ.
'Hỏa' của cô là ngọn lửa tinh khiết và hoàn hảo nhất.
Ta không sai.
Ngoài gia Cửu gia ra, còn có những gia tộc khác luyện Hỏa Công...
Thậm chí một số ma vật còn thao túng cả lửa.
Tuy vậy mà trong tất cả các 'Hỏa' trong thiên hạ này, chỉ có 'Hỏa' của Cửu Hy là độc đáo nhất.
Điều này được viết trong ' Cổ Thư ' mà 'Thiên' của hắn ta sở hữu, mặc dù không có ý định đọc, nhưng sau khi đọc xong, hắn liền chắc chắn.
'Hỏa' của cô chính là thứ mà 'Thiên' của hắn ta cần nhất.
Với lại, 'Thiên' của hắn hoàn toàn có khả năng thôn phệ thứ sức mạnh đó.
Có lẽ 'Thiên' của ta không muốn thôn phệ nữ tử này?
Điều đó có vẻ không có khả năng xảy ra.
Cho đến tận bây giờ, Cung chủ đã dâng tặng vô số loại khí cho 'Thiên'.
Hơn nữa 'Thiên' đã thôn phệ hết số loại khí đó mà không hề lãng phí, dường như rất thích thú với quá trình này.
Vậy thì, có lẽ không phải vì sự bất mãn của 'Thiên'.
Dù sao đi nữa, ta phải đảm bảo rằng 'Thiên' của ta 'chấp nhận' Cửu Hy.
Chưa kể để đạt được điều đó, hắn ta cũng cần 'Hỏa'.
'Hỏa' là yếu tố cần thiết để tất cả dòng khí hòa trộn với nhau.
Theo ' Cổ Thư ' bây giờ chính là thời điểm đó.
Vì mục đích này, Cung chủ đã kiềm chế không dâng lên 'Thiên' bất kỳ loại khí đặc biệt nào trong năm qua.
Nhưng tại sao...?
Hắn ta không thể hiểu được.
Tại sao 'Thiên' của hắn lại không thôn phệ khí tức của Cửu Hy?
Sức mạnh hấp thụ mọi loại khí và biến nó thành của mình chính là quyền năng lớn nhất của 'Thiên'.
'Thiên' nghiêng đầu, dường như không hiểu câu nói của Cung chủ.
Đôi mắt tử sắc kia, sáng hơn bình thường, đang tập trung nhìn vào Cửu Hy.
Sau khi chớp mắt một cái, đôi mắt đó mở to ra một chút, như thể 'Thiên' đã hiểu được lời của Cung chủ.
'Thiên' đáp lại một cách ngắn gọn.
“Ta không thể. Ăn thêm nữa."
'Thiên' dường như cần thời gian để tìm đúng từ ngữ diễn tả trạng thái của mình.
Nên điều đó khiến 'Thiên' im lặng khá lâu.
Nghe được lời nói của 'Thiên' Cung chủ lập tức ngẩng đầu ngước nhìn.
Suy cho cùng, chuyện như thế này không bao giờ nên xảy ra.
“...Ngài nói vậy là có ý gì vậy?”
“Bây giờ, ta không thể ă...”
'Thiên' bắt đầu nói nhưng dừng lại giữa chừng.
Nhìn vào những đường nét đôi môi của 'Thiên' có vẻ 'Thiên' quá lười để nói tiếp.
Tuy nhiên, Cung chủ vẫn còn choáng váng vì sốc.
Hắn ta phải suy nghĩ về ý nghĩa của những lời 'Thiên' vừa phán.
Không ăn được nữa ư?
'Thiên' của hắn không thể nào nói dối.
Thay vào đó, 'Thiên' sẽ chọn cách phớt lờ thay vì nói dối.
Vậy, những lời 'Thiên' vừa nói có ý nghĩa gì?
Có phải điều đó có nghĩa là 'Thiên' của hắn ta không còn có thể thôn phệ khí tức của người khác nữa ư?
Nhưng tại sao đột nhiên lại thế...?
Lần cuối cùng 'Thiên' của hắn thôn phệ khí tức của người khác là vào cùng khoảng thời gian này năm ngoái.
Cung chủ nhớ lại lúc đó 'Thiên' của hắn đã thôn phệ hết khí tức của bọn họ.
Hơn nữa, người bị thôn phệ lại là một trong Tứ Hoàng và Ngũ Vương.
Song Đao Vương, Hách Ác Chuẩn.
So với Tứ Hoàng, Ngũ Vương, thì Hách Ác Chuẩn còn kém hơn về sức mạnh võ công.
Nhưng so với một thiên tài trẻ tuổi như Cửu Hy thì sự khác biệt quả thực quá lớn.
'Thiên' của hắn, có thể dễ dàng thôn phệ một người như Hách Ác Chuẩn.
Nhưng tại sao lại không thể thôn phệ được dòng khí nhỏ nhoi của Cửu Hy?
Không thể nào!
Có chuyện gì đã xảy ra vậy? Có lẽ là có vấn đề gì đó?
Nếu vậy, điều gì đã xảy ra trong khoảng thời gian một năm kia?
-Rắc!
Cung chủ khẽ nghiến răng.
Một vấn đề mới đã xảy ra trong tình hình vốn đã nghiêm trọng này.
Một vết nứt đã xuất hiện.
Và từ vết nứt đó, một nỗi bất an đang từ từ trào ra.
Điều này không lý tưởng chút nào...
Cung điện mà hắn ta đã dày công xây dựng trong nhiều thập kỷ đã xuất hiện một vết nứt mà không hề nhận ra.
Điều đó khiến hắn không hề dễ chịu chút nào.
Cung chủ không nói thêm lời nào nữa, chậm rãi đứng dậy.
“Ta xin phép cáo từ.”
'Thiên' của hắn không hề phản ứng lại với lời nói của hắn.
Cung chủ ra cư chỉ, khiến thân thể Cửu Hy bay lên không trung, bay về phía hắn.
“Hử...!”
Cửu Hy rên lên một tiếng khi bị nhấc bổng lên.
Ngay lúc cô sắp bay đi, bàn tay của 'Thiên' đã nắm lấy cô.