Chương 211.1: Nguyên Tội (3.1)Khi kết giới sắp bị xé toạc, Hắc Cung Chủ nhanh chóng di chuyển về phía bầu trời đỏ thẫm do Cửu Triệt Luân tạo ra.Quyền năng mà 'Thiên' đang ban cho hắn gần như hoàn hảo.Nó bù đắp cho những khiếm khuyết của hắn cũng như tăng cường sức mạnh mà hắn ta đã có.Ta sẽ bước vào một tân thế giới.Đó là điều mà Hắc Cung Chủ tự nhủ.Hắn tự thuyết phục mình rằng hắn khác với chính bản thân trước đây.Người từng bò trên mặt đất và bị những tên khốn từ phe Chính giáo giẫm đạp.Giống như lần trước, hắn tin vào thứ quyền năng mà 'Thiên' đã trao cho hắn...-Rắc...!Nhưng chỉ trong chốc lát, lòng tin của hắn đã bị tan vỡ thành ngàn mảnh.Tên đàn ông của phe Tà giáo nhìn thấy người đàn ông dưới bầu trời đỏ rực kia trông giống như một tai họa.Mặc dù Đại Ma đã tạo ra kết giới bằng sức mạnh của ma thạch, nhưng người đàn ông đó vẫn dùng sức mạnh phi lý để xé nát nó từng lớp một.Hỏa Ma, Cửu Triệt Luân.Chính hắn là người đã đục một lỗ trên bụng của Hắc Cung Chủ.Hắn ta là một con quái vật đã lập nên những giao ước có sức bắt buộc đối với nhiều người thuộc phe Tà giáo, khiến họ trở nên bất lực.Người ta nói rằng Kiếm Tôn là trụ cột của Liên Minh Võ Lâm.Vi Hiểu Quân đã được gọi bằng danh hiệu đó khi ông còn là Minh chủ của Liên Minh Võ Lâm...Nhưng Hắc Cung Chủ biết rằng kẻ mà phe Tà giáo sợ không phải là Kiếm Tôn toàn năng.Thay vào đó, Hỏa Ma lại được sinh ra từ ngọn lửa.Hắn có thể nhìn thấy kẻ trông giống như một tai họa từ xa.Có lúc, hắn muốn g·iết kẻ đó bằng mọi cách, có lúc, kẻ đó lại là đối tượng của sự ghen tị.C·hết tiệt!Sau khi xé toạc thêm một lớp kết giới, Cửu Triệt Luân hơi ngẩng đầu lên.Đôi mắt trong veo, hay đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ nhắm vào Hắc Cung Chủ."...!"Ngay khi ánh mắt hai người chạm nhau, Hắc Cung Chủ đã ngộ ra được rất nhiều điều ngay lập tức.Hắc Cung Chủ chắc chắn.Rằng ngay cả sau nhiều năm và đạt được sức mạnh, hắn vẫn không thể chiến thắng được Hỏa Ma.Hắn biết điều đó chỉ bằng cách nhìn Hỏa Ma.Ngọn lửa ở đó giống như một tai họa và không giống như lời đồn, nanh của hắn vẫn chưa hề yếu đi.Hỏa Ma không hề biểu lộ sự tức giận, cũng không biểu hiện ngọn lửa để chứng minh mình có huyết mạnh của Cửu gia.Hơn nữa, hắn ta chỉ tập trung vào kết giới.Mặc dù ánh mắt họ chạm nhau, nhưng lực chú ý của Hỏa Ma phát ra không nhắm vào hắn.Dù vậy thì, có cần phải nhiều đến thế không?Hắc Cung Chủ cứ tưởng con hổ đang ẩn dật trong núi mà c·hết, nhưng thực ra, con đại hổ này chỉ đang chợp mắt mà thôi.Hắn có thể trị vì bất cứ lúc nào nếu hắn muốn.Vậy hắn đang làm gì? Hắn chỉ đang nghỉ ngơi một chút thôi sao?“...Thật vô lý.”Hắc Cung Chủ tự thì thầm với chính mình.Hắn đã được trao cho nhiều quyền năng như vậy và hắn đã tích lũy sức mạnh bằng cách c·ướp đi mạng sống của người khác.Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể sánh được với kẻ đó."...Chưa."Hắc Cung Chủ, người đã giao tiếp ánh mắt với Cửu Triệt Luân một lúc, đã quay người và đi đâu đó.Nhìn cách hắn đột nhập một cách liều lĩnh như vậy, Hắc Cung Chủ biết rằng sẽ không lâu nữa cho đến khi kết giới bị phá vỡ hoàn toàn.Vì hắn nhận ra rằng chính hắn cũng không thể đối đầu với Hỏa Ma.Hắn tự nhủ rằng mình không cần phải ở lại đây nữa.Dù sao thì cung điện chính cũng sẽ bị vứt bỏ ngay khi 'Thiên' của hắn không còn cần đến nó nữa.Với lại, vì 'Thiên' của hắn đã xảy ra vấn đề nên hắn ta không cần phải ở lại nơi này nữa.Ta thất vọng về sự cố liên quan đến 'Hỏa'.Nhưng vẫn sẽ luôn có một ngày khác.Việc rời khỏi nơi này cùng 'Thiên' là ưu tiên hàng đầu.Ta đã sáng suốt khi thông báo trước cho Đại Vương.Ngay sau khi đưa Cửu Hy đến cung điện chính, Hắc Cung Chủ đã thông báo chuyện này cho Hắc Long.Bây giờ tất cả những gì hắn phải làm là rời khỏi nơi này mà không phải hối tiếc.Có một điều khiến hắn thất vọng là hắn ta phải rời đi mà không được trao đổi vài đường quyền với Hỏa Ma.Đợi thêm một chút nữa.Hắn đã từ bỏ lòng kiêu hãnh của mình ở Vực Thẳm cách đây vài năm, nhưng hắn chưa bao giờ có thể từ bỏ mong muốn mạnh lên của mình.Bởi vì đã xác nhận ngọn lửa của Hỏa Ma không hề yếu đi nên Hắc Cung Chủ chỉ còn cách chuẩn bị.Hắn bắt đầu chuẩn bị nước để đổ xuống ngọn lửa kinh tởm đó.Với một trận mưa xối xả sẽ làm ướt đẫm cái thiên hạ mục nát này.Hắn ta dự định khiến mưa rơi xuống khắp thiên hạ này bằng cách lấp đầy thiên không hoàn toàn bằng những tảng mây.-Rắc!Từng giọt máu chảy xuống từ nắm đấm siết chặt của hắn.Hắn ta quay mặt đi hướng khác và bỏ chạy mặc dù đã được trao quyền năng.Hắn đã cố gắng hết sức để không để ý đến vẻ ngoài thảm hại của mình.****************Giữa làn sương mù kinh hoàng của Ma khí...Dưới vầng nguyệt tử sắc khiến cho bầu trời từ ban trưa phải dời chỗ cho màn đêm tĩnh mịch..._Tót tách!Kẻ đó rót đồ uống vào cốc như thường lệ.Với đôi mắt hơi cụp xuống, làn da cực kỳ nhợt nhạt và đôi mắt tử sắc sáng bừng giữa tất cả những điều đó, không hiểu sao tôi lại cảm thấy sợ hãi.Tôi biết mình đang bị áp lực bởi khí chất mà chỉ kẻ này mới có.Khi tôi thận trọng nhìn lên, đôi mắt giống như nguyệt đang nhìn chằm chằm vào tôi.Nhận thấy ánh mắt của tôi, kẻ đó lên tiếng.- Ánh mắt của ngươi trông lạ quá.-...Ta xin lỗi.- Không cần phải xin lỗi đâu. Ta không bận tâm chút nào.Thiên Ma nâng chiếc cốc đựng đầy rượu lên.Toàn bộ lượng rượu đó đã biến mất sau vài ngụm.Sau khi thỏa mãn cơn khát đó, Thiên Ma nhìn chằm chằm vào tôi mà không chớp mắt.Ánh mắt đó khiến tôi thật khó chịu nên tôi không thể nhìn lại nó lâu được.- Thỉnh thoảng..._Xào xạtMột cơn gió lạ xuất hiện cùng với lời nói của Thiên Ma.- Có vẻ như ngươi đang nhìn người khác thông qua ta.Lời nói của Thiên Ma khiến lòng tôi chìm vào hầm băng lạnh lẽo.Như thể mỗi lời nói ra đều đang xát muối vào v·ết t·hương của tôi, giờ đã thành sẹo.Mặc dù biết rằng những lời nói đó rồi sẽ phai nhạt, nhưng ý nghĩa chứa đựng bên trong lại quá lạnh lẽo.- Ngươi có đang nghĩ tới nữ tử trong tim ngươi không?- Không...- Không? Ngươi nói vậy ư? Thật buồn cười khi ngươi nói theo cách đó.Đúng vậy.Với tôi, đó chỉ là một sự ngụy biện để trốn tránh.- Ha...Thiên Ma cười khẽ.- Ma Kiếm đ·ã c·hết vì ngươi...Nếu cô ấy nhìn thấy ngươi như thế này, cô ấy sẽ rất đau lòng.- ...- Ngươi vẫn chưa quên cô ấy sao? Tình cảm của ngươi thật bướng bỉnh nhỉ?- Điều đó không đúng, ta-- Lời nói dối không có tác dụng gì với ta._Bụp.Cùng với luồng uy áp to lớn đè lên vai tôi, Ma khí tràn ngập đan điền của tôi cũng ập tới như cơn bão.Như thể nó đang chào đón chủ nhân đang đứng trước mặt tôi.Cơn đau vẫn tiếp tục h·ành h·ạ cơ thể tôi, nhưng tôi cố chịu đựng bằng cách nín thở.-...Ta xin lỗi.Câu trả lời của ta cuối cùng có làm ngươi hài lòng không?_Tót táchBởi vì Thiên Ma lại rót thêm một ngụm vào cốc.Sau khi uống hết một cốc rượu, Thiên Ma nói với tôi bằng giọng cười khúc khích.- Ta thật tò mò...Thế giới này rung chuyển với từng lời nói.Nơi này chính là Thánh Địa của Thiên Ma.- Liệu ngươi vẫn ổn chứ, ngay cả khi nữ tử đó c·hết dưới tay ta?Người đàn ông không trả lời và Thiên Ma thì cười khúc khích như thể sự im lặng của hắn ta rất thú vị.Trong tình huống đó, người đàn ông chỉ tiếp tục nhìn Thiên Ma đang cười.Bởi vì khuôn mặt đó rất giống ai đó...Khi nhìn vào khuôn mặt thích thú đó, những gì bên trong hắn đang mục nát bỗng trở nên bình tĩnh lại trong giây lát.Có phải vì ta nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt đó không?Nghĩ đến đó, người đàn ông tự cười nhạo mình.Suy cho cùng, đó quả là một ý nghĩ kinh tởm đối với hắn ta.Việc tìm kiếm một chút an ủi trong cuộc sống khốn khổ của mình là điều không thể, vì chính tay hắn đã đốt cháy chiếc bát đựng chút sự an ủi đó.Bên trong hắn ta hoàn toàn trống rỗng.Điều duy nhất còn lại ở đó là sự hối tiếc vẫn tiếp tục cháy âm ỉ.Trong bầu không khí khó chịu, ta cúi đầu và nhắm mắt lại.****************Bên trong căn phòng tràn ngập Ma khí, tôi bắt đầu tự hỏi khi nhìn đứa nhóc trong vòng tay của Hắc Cung Chủ....Tại sao nó lại có hình dáng giống một đứa nhóc?Việc nó gầy và đôi mắt nó có vẻ như đang đờ đẫn, không giống như những gì tôi từng thấy trong kiếp trước, nhưng điều đó không hề quan trọng.Điều quan trọng là đứa nhóc đó chắc chắn là Thiên Ma mà tôi biết....Điều này là không thể.Có phải chỉ mình tôi nhầm lẫn không?Tôi tự nhủ rằng có thể tôi không biết rõ, nhưng vì tôi biết đó không phải là điều tôi có thể nhầm lẫn, nên tôi chỉ cắn môi.Đứa nhóc kia có khuôn mặt trông rất giống Vi Tuyết A.Hơn nữa, đôi mắt đặc biệt đó cũng vậy.Có thể câu chuyện sẽ khác, nhưng tôi không thể không nhận ra kẻ đó là ai.-Xìiiiiiiiii...C·hết tiệt.Hãy nhìn xem, Ma khí trong cơ thể tôi đang điên cuồng hoành hành.Vậy thì làm sao có thể coi đó là sự nhầm lẫn?Vấn đề là tại sao Thiên Ma lại xuất hiện ở nơi này với bộ dạng như vậy.Rốt cuộc, Thiên Ma mà tôi biết có một cơ thể trưởng thành hơn nhiều so với trạng thái hiện tại...Với lại ‘nó’ nói rằng ‘nó’ đến từ Vực Thẳm.‘Nó’ đã tàn phá Liên Minh Võ Lâm và giáng xuống thế giới này thông qua Vực Thẳm.Đó chính là điều ‘nó’ nói với tôi.Nhưng trên thực tế, Thiên Ma đã tồn tại trên thế giới này từ trước đó rồi...Và trong Hắc Cung, ‘nó’ lại có diện mạo như vậy sao?...Tôi không hiểu một điều gì cả.Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây vậy?Không có điều gì trong số những điều này là điều tôi có thể tưởng tượng được.“Có vẻ như ngươi không nghe thấy ta nói gì.”"...!"Tôi nghiêng người sau khi cảm thấy một cảm giác đột ngột.-Phù!!Luồng khí của Hắc Cung Chủ tràn ngập cả căn phòng và hướng t·ấn c·ông về phía tôi.“...Ngươi né được nó à?”Hắc Cung Chủ lộ ra vẻ ngạc nhiên.Có vẻ như hắn ta không ngờ tôi sẽ né tránh được.Tôi lờ đi đan điền đang đau nhức vì cử động đột ngột của mình và nói chuyện với Hắc Cung Chủ.“Cách chào hỏi của ông hơi thô lỗ đấy.”“Khuôn mặt và dòng khí đó... Ta hiểu rồi, thì ra ngươi là con trai của Hỏa Ma.”Hỏa Ma, ư...?Đã lâu rồi tôi không nghe đến cái tên đó.Tôi biết phụ thân tôi được gọi bằng danh hiệu như vậy, nhưng tôi không thể tin rằng tôi lại gặp một người thực sự gọi ông là Hỏa Ma.“Là Chân Long, đúng không?”“Ta rất vinh dự khi được Hắc Cung Chủ biết đến ta.”“Tất nhiên là ta biết, làm sao ta không biết được? Nhất là khi chúng ta có chút quá khứ.”Khi nói đến 'quá khứ' hắn ta có ý nói đến cuộc gặp gỡ trước kia của tôi với Hắc Cung đúng không?Hắc Cung Chủ tiếp tục nói trong khi nhìn tôi.“Ngươi trông giống hệt phụ thân ngươi.”"Ta đã phát ngán khi phải nghe điều đó quá nhiều lần rồi."“Ta đã nghĩ rằng tỷ tỷ của ngươi là một tài năng phi thường, nhưng khi nhìn thấy ngươi, ta không thể nào miêu tả ngươi như vậy được.”Khi Hắc Cung Chủ nói những lời này, tôi nhận thấy trong mắt ông ta có một chút cảm xúc không rõ....