Đáng tiếc, sự thật thường không được lòng dân "mọi người say chỉ có mình ta tỉnh" trái lại Lâm Hồng Mai trở thành đối tượng bị công kích, ngay cả chồng chị ta là Diệp Quốc Hoa cũng không thích vợ mình lại nói chuyện cay nghiệt như vậy, nhíu mày phản bác.
"Tiểu Muội nghịch ngợm chỗ nào, mỗi ngày con bé đều ở nhà nấu cơm quét sân, còn giúp em chăm sóc con, hiện tại lúc làm việc em cũng rất ít trở về xem con, thật sự bớt lo, còn cái gì không hài lòng nữa?"
Lâm Hồng Mai bĩu môi trong lòng, chị ta tình nguyện không muốn phần bớt lo này, chị ta tình nguyện trở về mấy chuyến còn yên tâm hơn, thuận tiện còn có thể nghỉ ngơi một lát, mà sẽ không giống như bây giờ trộm lười biếng cũng không có cơ hội.
Tính cách của Diệp Quốc Hoa thật thà, thấy vợ không lắm mồm nữa, cho là vợ đã biết mình sai, anh ấy cùng hài lòng ngậm miệng.
Diệp Quân Hoa được xem là chỉ số thông minh của nhà họ Diệp không có dấu vết liếc nhìn chị dâu cả.
Hai tháng trước về nhà, Diệp Quân Hoa mơ hồ có cảm giác hai chị dâu đối với Tiểu Muội thậm chí là đối với mẹ có chút phê bình kín đáo, lúc ấy anh ấy ở bên cạnh Tiểu Muội nói gần hỏi xa, Tiểu Muội cũng không có ý xấu gì đối với chị dâu cả chị dâu hai, nói rõ hai chị dâu không có làm gì quá đáng. Hơn nữa thông qua lời của cô, anh ấy đại khái đoán được nguyên nhân, không phải Tiểu Muội dưỡng bệnh ăn nhiều một chút thôi sao, chị dâu cả và chị dâu hai giúp cô chia sẻ việc nhà, cho nên không vui, liên lụy mẹ cũng bị oán trách là thiên vị Tiểu Muội.
Trái lại Diệp Quân Hoa cũng không để ý đến chút va chạm nhỏ này, bởi vì mẹ anh ấy cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, lại nói lúc anh ấy về nhà bệnh của Tiểu Muội cũng đã gần khỏi, đại khái nghỉ ngơi mấy ngày là có thể xuống giường làm việc, đến lúc đó oán khí của chị dâu cả và chị dâu hai cũng sẽ biến mất.
Chẳng qua bây giờ, Diệp Quân Hoa không lạc quan như vậy, ý của anh ấy chỉ muốn đùa một chút, nhưng chị dâu cả lại có thể nghĩ đến chuyện Tiểu Muội xem Đại Bảo thành đồ chơi, có thể thấy chị ta có thành kiến rất lớn đối với Tiểu Muội, mới có thể ác ý xuyên tác dụng ý của Tiểu Muội như thế.
Nghĩ như vậy, Diệp Quân Hoa nhìn Diệp Thư Hoa đang vùi đầu viết chữ, dáng vẻ bình tĩnh này giống như không để chuyện chị dâu cả Diệp gây khó dễ trong lòng, hoàn toàn không phải là phong cách của Tiểu Muội.
Lấy tính cách của Diệp Thư Hoa thì phản ứng này có chút khác thường, dù sao cho tới bây giờ đại tiểu thư nhà họ Diệp chưa bao giờ sợ xé rách mặt, ở thế giới này cô cũng có thể làm cho Lý Kế Hồng không có chút phản kháng nào, với lại sức chiến đấu của Lâm Hồng Mai còn không bằng Lý Kế Hồng, cô hoàn toàn không cần người khác bệnh vực, bằng vào bản lĩnh của mình cũng có thể làm cho chị dâu cả Diệp nghi ngờ đời người.
Đây cũng là chuyện Diệp Thư Hoa thích làm nhất.
Chẳng qua mẹ cô có thể sẽ không vui, đồng chí Vương Thúy Phân vẫn luôn khuyên bảo cô phải sống hòa thuận với hai chị dâu, dù thỉnh thoảng bọn họ có quá mức, cô cùng nể mặt mũi của anh trai mình không so đo với bọn họ, dù sao sau này mẹ của cô sẽ giúp cô báo thù.
Đồng chí Vương Thúy Phân lên tiếng, Diệp Thư Hoa còn nguyện ý nghe một chút, lại nói cô cho anh cả mặt mũi, anh cả cũng rất cho cô mặt mũi giúp cô nói vợ mình, nói cho cùng khó chịu nhất vẫn là chị dâu cả Diệp, cho nên Diệp Thư Hoa càng không thèm để ý.
Chẳng qua cô bình tĩnh như vậy, ở trong mặt Diệp Quân Hoa chính là em gái bị bắt nạt quá nhiều, cũng không còn cảm thấy mới lạ nữa, tất nhiên người làm anh trai bao che em gái như anh ấy không vui, cho nên vốn dĩ chỉ muốn nói giỡn, lúc này cũng nghiêm túc giải thích.
"Đây là Tiểu Muội nghiêm túc dạy Đại Bảo, chính là bởi vì Đại Bảo cái gì cũng không hiểu mới phải dạy, ở trong huyện con có thấy một số gia đình cán bộ, đã bắt đầu dạy vỡ lòng cho đứa bé ba bốn tuổi, nhìn ra được những đứa bé này thông minh hơn đứa trẻ cùng lứa, tương lai nhất định có tiền đồ. Cho nên nói giáo dục gia đình rất quan trọng."
DTV
Đội trưởng Diệp cũng rất tán thành lời này: "Nếu từ nhỏ mấy anh em các con không bị ép đi học, chỉ sợ cũng không thể học được cấp hai cấp ba, không tin nhìn thử trong đại đội có mấy người tốt nghiệp cấp hai chứ?"
Mọi người phụ họa, gián tiếp khẳng định sự công hiến của Diệp Thư Hoa.
Mặc dù Diệp Quốc Hoa vẫn cảm thấy Tiểu Muội chăm sóc Đại Bảo giống như con ruột, nhưng cũng không ngờ cô lại yêu thương Đại Bảo như thế, nhất thời cảm động, trong mắt tràn đầy nước mắt: "Tiểu Muội đối tốt với Đại Bảo như vậy, sau này anh nhất định sẽ để cho Đại Bảo nhớ kỹ, lớn lên phải hiếu thuận cô út như cha mẹ của mình!"