Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại

Chương 247



Lý Hồng Tinh vào nhà nghe thấy con trai cưng nổi giận, lập tức mắng con dâu cả: "Bảo mày làm món mà Lập Đạt thích ăn, mày xem mày làm món gì thế? Mỗi ngày đưa cho mày nhiều tiền như vậy, mày không thể mua món mà Lập Đạt thích ăn sao?"

Mắng xong con dâu, bà ta lại cưng chiều nói với con trai út: "Lập Đạt, mẹ nói chị dâu con rồi, ngày mai để nó làm món con thích ăn. Hôm nay cứ ăn tạm chút đã nha?"

"Con không muốn ăn cái này. Mẹ cho con ít tiền đi, con muốn đi ăn tiệm."

Hoàng Lập Đạt giơ tay đòi tiền Lý Hồng Tinh.

Lý Hồng Tinh thở dài, móc ra mấy tờ phiếu đại đoàn kết, cũng chẳng thèm đếm, cứ thế đưa thẳng cho con trai cưng.

"Vậy con ra ngoài ăn đi, ăn món nào ngon vào, ăn mấy món mình thích ấy, đừng để bản thân đói bụng."

Hoàng Lập Đạt gật đầu: "Biết rồi."

"Lập Đạt, tiến độ công trình của con thế nào rồi?" Lý Hồng Tinh tiễn con ra cửa, không quên hỏi về công trình của con: "Con hãy để ý một chút, ít nhất đừng để người ta bắt lỗi."

"Con biết rồi, mẹ đừng lo. Đến lúc đó chắc chắn sẽ để mẹ hãnh diện." Hoàng Lập Đạt mất kiên nhẫn nói, vừa dứt câu thì lập tức rời đi ngay.

Đến ngã ba thì thấy đàn em của mình, gã vung tay rộng rãi nói: "Đi, dẫn các anh em đi ăn tiệm."

Đám đàn em đã đợi ở đó rồi.

Bọn họ đạp xe chạy đến bên Hoàng Lập Đạt, hết lời khen ngợi gã.

Thiết Tỏa trốn ở góc kín, nhìn thấy Hoàng Lập Đạt dẫn người vào tiệm, lập tức đứng chờ ở ngoài. Cậu ta thấy Hoàng Lập Đạt gọi món, lặng lẽ nhớ tên món ăn, rồi rời đi.

"Anh, Hoàng Lập Đạt lại mời mấy tên đàn em đi ăn tiệm rồi."

Thiết Tỏa nhìn thấy mấy người bọn chúng toàn ăn thịt cá trong tiệm, tổng cộng phải mất tới mấy đồng. Người với người thật không thể so bì được mà, túi cậu ta còn sạch sẽ hơn mặt mình nữa.

Ôn Độ nghe xong cũng không có phản ứng gì.

Mời một bữa ăn ít nhất cũng phải mất tới tám chín đồng.

Mỗi ngày ăn ít nhất một bữa, một tháng là khoảng hai trăm bốn mươi đồng, huống hồ Hoàng Lập Đạt ngày hai bữa đều ăn tiệm. Lương ba mươi mấy đồng của gã, sao chịu nổi cách tiêu tiền này?

Ôn Độ rất rõ ràng, không phải cậu tránh Hoàng Lập Đạt thì mọi chuyện đều có thể thuận lợi được. Là Hoàng Lập Đạt đã nhắm vào cậu, muốn dự án lớn trong tay cậu. Nếu cậu không chịu từ bỏ. Hoàng Lập Đạt tuyệt đối sẽ không dừng lại.

Cậu không thể đối đầu trực diện với Hoàng Lập Đạt được, nhưng cậu vẫn có cách giải quyết tận gốc gã.

Bề ngoài, Ôn Độ đi tìm mua vôi, nhưng thực ra là đi tìm người điều tra về gia cảnh của Hoàng Lập Đạt.

Ba của Hoàng Lập Đạt làm việc trong nhà máy cơ khí, anh trai gã cũng làm ở nhà máy cơ khí. Chị dâu làm việc ở nhà máy dệt, còn mẹ gã thì là một quản lý cấp cao trong nhà máy hóa chất.

Ôn Độ chỉ cần hỏi vài câu là đã biết chuyện mẹ của Hoàng Lập Đạt, Lý Hồng Tinh, từ một kế toán đã trở thành một trong những quản lý cấp cao của nhà máy, hiện giờ còn là tổng giám đốc, thật sự rất uy quyền.

Cả gia đình đều là nhân viên công chức nhà nước, quả thật rất đáng nể.

Ai cũng nói nhà Hoàng Lập Đạt phát tài rồi.

Tiền lương của họ không ít. Nói là có gia cảnh tốt cũng chẳng sai. Mười mấy năm, đừng nói là mấy nghìn đồng, mà nếu biết tiết kiệm, có thể có cả chục nghìn đồng.

Nhưng nhà Hoàng có vẻ phải là những người biết tiết kiệm không?

Mỗi tháng chỉ riêng tiền ăn của Hoàng Lập Đạt đã tốn năm, sáu trăm đồng, chưa kể gã còn hút thuốc, mua sắm những thứ linh tinh khác. Chiếc đồng hồ trên cổ tay gã cũng không rẻ, ít nhất cũng phải bốn, năm trăm đồng.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.