Bắc Tiểu Lục dùng 5 vạn linh thạch trung phẩm để mua tài liệu bố trí trận pháp.
Sau khi mua xong đồ vật hắn mới hỏi mục đích chính của hắn lần này tới, “ Không biết cửa tiệm có bán bản đồ đi đến La Khấu Vọng?”
Nam tử trung niên gật đầu nói, “Vừa may phường thị có vẽ một phần bản đồ, giá không đắt chỉ có 100 linh thạch”
Bắc Tiểu Lục gật đầu muốn trả linh thạch, nam tử trung niên vội khoác tay, “ Không cần, tấm bản đồ này coi như vật phẩm tặng kèm cho các hạ mong lần sau có thể tiếp tục phục vụ các hạ”
Có hơi chút bất ngờ Bắc Tiểu Lục chắp tay khách khí đa tạ.
Đủ hết mọi thứ hắn cũng không có tâm tư tiếp tục đi dạo, hắn rời khỏi nơi đây ngự kiếm tìm kiếm một sơn động. Hắn cũng không có ý định lên đường luôn tu vi như bây giờ chưa phải thời cơ thích hợp. Một đường ngự kiếm thẳng bên ngoài Hỏa Châu.
Một ngày sau…
Hắn phát hiện xuyên suốt trong rừng rậm xuất hiện một sơn cốc nằm giữa ba đỉnh núi, nhưng đỉnh núi không cao lắm. Bởi vì như vậy cho nên ánh sáng trong cốc khá tốt, so với đa số sơn cốc ẩm ướt nơi đây càng thêm ấm áp.
Cẩn thận đi vào sơn cốc, hắn phát hiện bên trong đây khá là hoang vu. Bắc Tiểu Lục khống chế phi kiếm đục một cái động phủ không lớn lắm, tiếp đó hắn bố trí một một loạt trận pháp cơ bản bên ngoài.
Xong việc hắn mới vỗ tay đi vào bên trong động phủ, khả năng một thời gian tiếp theo hắn sẽ tiếp tục ở nơi đây. Hắn không quá xác định được thời gian cụ thể, có lẽ là nửa năm, một năm hoặc hai năm. Đợi đến khi hắn củng cố được tu vi cũng như nâng cao được kiếm pháp của mình, hắn mới quyết định rời đi.
Ý niệm vừa động hắn liền xuất hiện bên trong Ngũ Hành thế giới, nhìn khung cảnh tròn này hắn mới gật gù đắc ý. Đi vào bên trong tiểu viện hắn tiếp tục đi đến một khu vực, nơi đây là một căn phòng bên trong đủ loại kiểu dáng xoong nồi. Không sai nơi đây chính là phòng bếp, hắn nấu ăn ngược lại không ngon nhưng nếu để hắn nướng thịt thì siêu có kinh nghiệm.
Một lúc sau, nhìn trên tay đĩa thịt xào thơm nức mũi hắn vội vàng cho một miếng vào miệng. Miếng thịt mới vào miệng liền bị phun ra.
“Mặn như vậy!”
Thở dài hắn quyết định đi ra ngoài tiện thể cầm theo đĩa thịt xào, đây cũng không phải thịt bình thường, toàn bộ đều là thịt Lang hắn đã cất trữ. Đi ra ngoài Tiểu Hắc vừa hoàn thành tu luyện vội vàng chạy tới, mở miệng nói chuyện:
“Lão đại ngươi cầm món gì trên tay vậy, thơm quá!”
Bắc Tiểu Lục híp híp mắt cười tươi với nó, “Tốt lắm dạo gần đây cũng vất vả cho mày, ăn đi”
Mùi thơm tỏa ra khiến cho Nhị Hắc cũng kéo tới nhưng nó liền bị Tiểu Hắc trừng mắt, đành phải ngậm ngùi nằm xuống.
Không để ý tới nó Bắc Tiểu Lục quyết định nướng thịt, bên trong đã có sẵn một nơi chuyên dành cho nướng thịt. Bắc Tiểu Lục hai tay đánh ra pháp quyết trên tay xuất hiện một hỏa cầu ném vào trong ba viên đá, chỉ thấy ba viên đá màu xanh gặp lửa liền bùng cháy lên.
Lấy từ nhẫn trữ vật ra thịt Lang dùng thủy cầu rửa sạch, tiếp đó kê lên một viên đá màu trắng noãn bằng phẳng như chiếc bàn mỗi tội không có chân, kê lên ba viên đá xanh kia. Hắn tung miếng thịt lên trên không trung trường kiếm khẽ động, một giây sau từng miếng thịt mỏng vừa đủ rơi xuống thành từng xấp, được hắt để vào trên một chiếc đĩa lớn.
Gắp từng miếng thịt lên trên tảng đá trắng noãn kia lập tức liền có khói trắng nhè nhẹ bốc lên. Nhẹ nhàng lấy từng lọ gia vị ra dùng một chiếc bút lông mịn quẹt lên từng mặt miếng thịt một ít mật ong, sau đó rắc lên ít bột ớt. Nhanh chóng một mùi thơm lừng tỏa ra.
Lúc này Tiểu Hắc từ từ bò tới ánh mắt u oán nhìn về phía Bắc Tiểu Lục, lão đại đúng là quá không được lại cho nó ăn đồ ăn mặn như vậy. Vẫn là ăn thịt nướng đỡ hơn nhiều. Không để ý tới chúng nó Bắc Tiểu Lục lấy đũa gắp lên một miếng cho vào trong miệng, từ từ nhai kỹ.
“Oa, gia vị không tệ”
Nói xong nâng một ly rượu đỏ uống ừng ực như nước.
“Sảng khoái, tiêu dao”
Ba tên tiểu tử kia cũng không khách sáo lao vào ăn như hổ, cảm nhận được cái bụng cũng ăn đủ Bắc Tiểu Lục liền dừng lại, ngả người nằm trên mặt đất nghỉ ngơi thật tốt.
Ngày hôm sau Bắc Tiểu Lục bắt đầu tu luyện. Ngày qua ngày thỉnh thoảng dừng lại ăn chút, nghỉ ngơi một chút . Lần này hắn nghiêm túc tu luyện một mình một nơi quả thật có chút cô đơn. Nhưng hắn hiểu cuộc sống của tu chân giả bọn họ không còn giống thường nhân.
Tịch mịch là điều không thể tránh khỏi, một tu sĩ hợp cách phải vượt qua được điều này. Đây không phải là muốn hay không nữa, mà bắt buộc phải như vậy thời gian rồi sẽ thành thói quen. Đây là một phần trong con đường của tu chân giả.
Thời gian thấm thoát trôi qua, năm tháng như ánh chiều tà. Lúc này một thiếu niên đang ngồi đả tọa trong ao nhỏ, mái tóc dài đen dài qua vai bay phất phơ, đôi mắt hữu thần lấp lánh tinh quang, vẻ mặt trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì đó.
Xung quanh người thiếu niên linh khí vờn quanh cơ thể tạo lên một màn sương mù dày đặc. Nhưng đặc biệt ở chỗ màn sương mù này không phân tán ra bên ngoài, mà chỉ ở trong phạm vi ao nhỏ.
Cũng không biết là bao lâu, chỉ thấy thiếu niên nhìn về phía bên ngoài chợt thân hình liền biến mất khỏi ao nhỏ. Chỉ thấy mực nước ao nhỏ bị cạn hơn rất nhiều.
Thiếu niên này chính là Bắc tiểu Lục, lần này bế 9AJro quan không ngờ một mạch đã 2 năm. Trong vòng 2 năm này, cảnh giới của Bắc Tiểu Lục tăng vô cùng nhanh. Từ hơn 1 năm trước Hóa Lôi Quyết đã bước vào tầng hai tiểu thành, tu vi cũng đạt tới Trúc Cơ tầng sáu đỉnh phong, mặt khác hắn còn tu luyện Thất Kiếp Kiếm Pháp, Thất Lôi bộ pháp và nghiên cứu cả trận pháp. Ba thức đầu của Thất Kiếp Kiếm Pháp hắn đã luyện được vô cùng thuần thục.
Trong thời gian này hắn vẫn than thở tốc độ tu luyện quá chậm, mặc dù Hóa Lôi Quyết đã đạt tới tầng hai tiểu thành, tốc độ hấp thu chuyển hóa linh khí vô cùng nhanh chóng. Đặc biệt để hắn có thể một mạch tăng tới bốn cấp độ nhỏ chủ yếu là dựa vào Linh Tuyền và cực phẩm linh thạch. Dưới tốc độ hấp thu của Hóa Lôi Quyết và Tụ Linh Trận, hắn không tốn bao nhiêu sức có thể tăng cấp.
Nhưng Bắc Tiểu Lục cảm nhận được một chút bình cảnh do vậy hắn đành phải ngừng lại việc tu luyện.
Nhưng với thái độ chưa biết đủ của hắn, nếu có người của tu chân giới biết được thì chắc chắn sẽ tức giận muốn xuyên tới đây, đập cho hắn một trận, mắng to tên tiểu tử này không biết điều quá tham lam.Thử hỏi tu chân giới liệu có ai sáu tuổi đã bước vào cảnh giới Trúc Cơ tầng sáu. Bây giờ có một tên tiểu tử chỉ mất có hai năm liền từ Trúc Cơ tầng hai đột phá Trúc Cơ tầng sáu.
“Đã đến lúc nâng cao trình độ kiếm pháp”, Bắc Tiểu Lục lẩm bẩm.
Ý niệm vừa động Kiếm Cung Bảo Tháp liền xuất hiện trong tay Bắc Tiểu Lục, hắn đánh ra vài pháp quyết mà sư tôn Bạch Cửu Thiên dạy. Kiếm Cung Bảo Tháp phát ra những tia sáng kỳ dị chiếu vào trên người của hắn, chợt tầng một bảo tháp háo thành màn sáng bay vào trong đầu của hắn.
“Kiếm Vô Quyết chia làm ba cuốn, trong đó chủ yếu ghi lại phương pháp tăng cường chân nguyên”
Kiếm tu đại biểu cho lực công kích cực hạn, cửu chuyển Kiếm Vô Quyết truy cầu chính là lực công kích, tu luyện phương pháp này thành công lực công kích sẽ được lột xác lên một cấp độ mới, trong cùng một cảnh giới sẽ có ưu thế nhất định.
Tu luyện Kiếm Vô Quyết vận chuyển linh khí tụ hợp lại ở trong đan điền, kết thành Kiếm đan, hóa thành lực lượng công kích thuần túy.
Dưới sự vận chuyển của Kiếm đan chi lực kiếm chiêu vừa ra đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Kiếm Vô Quyết phân thành chín cấp độ, mỗi một tầng đều cần chân nguyên cùng kiếm ý kết hợp, lần nữa kết đan, vì thế gọi là cửu chuyển Kiếm Vô Quyết.
“Kiếm ý là gì? Có thể hiểu là ý cảnh của một dạng tồn tại hữu vật vô chất. ý ở đây là ý cảnh hoặc cũng có thể hiểu là ý niệm, có nghĩa là đưa được tâm tư, lĩnh ngộ thậm chí thuộc tính công pháp của cá nhân vào kiếm. Ví dụ hắn lĩnh ngộ phong ý thì sẽ làm gia tăng tốc độ xuất kiếm, hỏa ý thì thêm thuộc tính thiêu đốt vào đường kiếm…”
Màu sắc của Kiếm đan sẽ tùy thuộc vào kiếm ý lĩnh ngộ là gì thì sẽ có màu sắc biểu tượng của nó. Luyện thành cửu chuyển Kiếm đan, lực công kích tung hoành thiên hạ vô địch, Bạch Kiếm Đế từng nghịch thiên thành tiên!
Lúc này một dòng tin tức truyền vào trong đầu của hắn, hiện ra một quyển sách ghi bốn chữ to: Kiếm Vô Quyết, góc phải ghi hai chữ nhỏ - quyển thượng.
“Ngưng tụ kiếm ý, hình thành Kiếm đan ở đan điền, Kiếm đan chi lực, đệ nhất công kích!”
Tờ thứ nhất xem như quy tắc chung, ngưng kết Kiếm đan, lực công kích của Kiếm đan là đệ nhất.
Tờ thứ hai giới thiệu cửu chuyển Kiếm đan, cùng lực lượng mỗi một chuyển đều tăng lên.
Hai mắt Bắc Tiểu Lục sáng lên.
Hắn nắm giữ chân nguyên hùng hậu chỉ cần lĩnh ngộ được kiếm ý thì có thể kết thành Kiếm đan.
Kiếm ý lĩnh ngộ rất khó điều này hắn vẫn chưa có bao nhiêu manh mối, nói như vậy hiện tại Kiếm Vô Quyết không giúp được hắn điều gì.
Nghĩ tới đây hắn lại phiền muộn.
“Thôi được rồi từ từ rồi sẽ được, vội vàng cũng không giải quyết được điều gì”
Vươn vai đứng dậy Bắc Tiểu Lục bất ngờ nhìn thấy Tiểu Hắc, Nhị Hắc đang tu luyện ngay cả Loan tỷ vốn thích cày đất nay cũng đang chìm trong việc tu luyện.
Không định làm phiền ai hắn lặng lẽ rời khỏi Ngũ Hành thế giới, xuất hiện ở bên ngoài động phủ. Vừa ra ngoài đã bị ánh sáng ấm áp trong sơn cốc truyền tới làm cho tinh thần của hắn cảm nhận được một tia dễ chịu.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới