Lạc Cảnh Thiên nhìn ra được ông ta kích động như vậy là vì cái gì, cho nên hắn chỉ lạnh nhạt lên tiếng.
“Biết quá nhiều đối với ngươi không tốt, ta sẽ sống ở nơi này một thời gian ngắn, cho nên mới đem những thứ này ra bán cho ngươi. Về phần ngươi dùng làm gì ta sẽ không quan tâm, nhiêu đó là đủ rồi, hiểu?”.
Long Thiên Tường sống vài chục năm, làm sao có thể không hiểu ý của hắn muốn nói gì? Cho nên ông ta lập tức thu lại vẻ mặt kích động, sau đó nghiêm túc nói.
“Đại nhân yên tâm, ta biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi”.
“Đúng, nơi này có chỗ nào mua nhà sao? Vị trí muốn cao một chút, có thể quan sát xung quanh. Thông thoáng một chút, rộng rãi một chút là được. Nếu là nơi ít người càng tốt, ta không qua thích náo nhiệt”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Đương nhiên có”.
“Tốt, vậy phiền phức ngươi giúp ta chuẩn bị một chút”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu đáp.
Kế tiếp hắn cũng không có cùng ông ta nói thêm cái gì, trở lại phòng mà ông ta sắp xếp cho hắn ngủ lại một đêm. Sáng ngày hôm sau liền có tin tức về phòng mới, quả thật rất nhanh.
Long Thiên Tường cũng hiểu một chút về tính cách của Lạc Cảnh Thiên, ông ta biết Lạc Cảnh Thiên không thích phiền phức… đương nhiên cũng sẽ không sợ phiền phức. Ông ta cũng hiểu được nên làm cái gì, cũng không có đánh bài cảm tình hay dùng lợi ích ép buộc cái gì, mà là dùng quan hệ hợp tác.
Lạc Cảnh Thiên bán nội đan cho ông ta, ông ta báo đáp lại, đây không phải là hợp tác sao? Chỉ cần có thể duy trì mối liên hệ, sau này ông ta chết đi, Lạc Cảnh Thiên chắc chắn sẽ không đứng nhìn Long gia rơi vào cảnh diệt vong.
Dù sao bất kể thể nào Long gia cũng là người Lạc Cảnh Thiên biết đầu tiên, ông ta lại cũng sẽ không chết ngay, tối thiểu cũng có vài năm. Cho nên chỉ cần trong vài năm nay cùng Lạc Cảnh Thiên duy trì mối quan hệ tốt đẹp, hắn chắc chắn sẽ giúp đỡ Long gia.
Đây thuần túy chính là một mặt khác của cảm tình bài, so với Lạc Cảnh Thiên, ông ta hiểu rõ điểm này hơn nhiều.
Thoáng cái Lạc Cảnh Thiên liền đã ở lại Đông Long Thanh Nguyệt thành được một tháng. Một tháng qua hắn muốn hiểu rõ hơn về nơi này, cho nên cũng không có làm bất kỳ cái gì, sáng dậy liền đi ra ngoài, tìm một quán ăn đi, sau đó liền là đi dạo xung quanh.
Một tháng qua, Lạc Cảnh Thiên bpMW1 có thể nói là biến thành một người hết sức bình thường. Ban đầu có chút lạ mặt, cho đến hiện tại ai nấy đều không quan tâm hắn. Dù sao có thân phận có địa vị cũng sẽ không đến những nơi bình thường như này.
Sau khi hiểu rõ nơi này, Lạc Cảnh Thiên liền bắt đầu luyện tâm cảnh. Thánh Ma Đạo Sư tầng thứ ba không phải là tăng lên ma lực, cho nên hắn cũng không có cần thiết đi tu luyện, thứ hắn cần chính là đem ma lực cùng quy tắc không gian dung hợp lại với nhau.
So với ở không trong phòng ngồi tìm hiểu thì tâm cảnh mới là thứ cần thiết hơn. Dung hợp quy tắc cùng ma lực là một thứ hết sức khó hiểu, phải đủ hiểu biết quy tắc, cũng hiểu được cội nguồn ma lực, không phải chỉ cần tu luyện là có thể hiểu được.
Hơn nữa, chính Thượng Cổ Chi Linh có nói với hắn, tâm cảnh đạt tới mức độ nhất định mới có thể khiến hắn tìm được đường vào Thánh Ma Đạo Sư tầng thứ ba. Ban đầu hắn không tin, dù sao hắn dung hợp ký ức ác niệm, lại làm người hai đời, làm sao tâm cảnh lại không được?! Nhưng sau đó không tìm được biện pháp nào, mỗi lần nếm thử đột phá liền rơi vào ngõ cụt, hắn liền tin tưởng lời nó nói.
Trên đường, nghe được bên tai vang lên tiếng cãi vã, Lạc Cảnh Thiên mới tỉnh hồn nhìn qua, nơi đó có một đứa trẻ, mới chỉ có năm sáu tuổi, bộ dạng hết sức bẩn thỉu, nhưng với ánh mắt sắc bén của hắn, ẩn dưới vỏ ngoài bẩn thỉu đó lại là một đứa bé hết sức đáng yêu.
Đó là một cái bé gái, nhưng mà sẽ không có ai nghĩ nàng là nữ, bởi vì bé gái này có một mái tóc chẳng khác nào nam giới, hơn nữa gương mặt có thể nói là bẩn thỉu giống như một người vào năm không tắm, trên người bốc ra một mùi hôi rất khó ngửi.
Mà đứa bé này hiện tại bị một tên nữ tử nắm lấy tóc kéo ra phía sau.
Lạc Cảnh Thiên hơi cau mày, người nơi này vốn dĩ rất hiền lành, nhưng hắn còn là lần đầu tiên thấy có người đối xử với một đứa bé như vậy, cũng quá đáng chứ? Thế là hắn chen vào đám người, âm thanh trầm thấp vang lên.
“Chuyện gì xảy ra? Ngươi làm gì đối xử với một đứa bé như vậy?!”.
Nghe vậy, nữ tử kia liền vội vã buông đứa bé ra, sau đó vội nói.
“Vị công tử này, là đứa nhỏ này ăn cắp tiền của ta, mà số tiền đó là toàn bộ số tiền chi tiêu của gia đình ta trong tháng này, cho nên ta mới gấp gáp như vậy. Cũng không phải cố ý làm như thế”.
“Đứa nhỏ này ăn cắp tiền của ngươi? Tìm lại được chưa?”. Lạc Cảnh Thiên cau mày hỏi.
“Còn không có, ta lục soát nãy giờ cũng không có thấy”. Nữ tử kia lên tiếng.
“Tiểu cô nương, có phải ngươi hiểu lầm rồi không? Có thể ngươi đánh rơi ở nơi nào đó thì sao? Đứa nhỏ này bị đánh cũng nhất quyết không nhận, nếu như nó nói thật đây?”. Một ông lão đi tới nói.
“Đúng thế”.
Đám người cũng hùa theo.
“Không phải, vừa rồi nó giật tiền của ta, sau đó liền chạy, ta mới đuổi theo”. Nữ tử kia âm thanh gấp gáp vang lên.
Lạc Cảnh Thiên có thể nhìn ra được nàng cũng không có nói dối. Ánh mắt đảo qua nhìn trên người đứa bé kia, hắn đi tới tìm tòi một chút, quả thật không có.
“Ca ca, ta thật sự không có ăn trộm tiền của vị tỷ tỷ kia”. Đứa bé âm thanh vang lên.
Lạc Cảnh Thiên bật cười. Muốn gạt hắn? Tiểu nha đầu, ngươi vẫn còn non lắm.
“Là nó lấy”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ca ca, ta không có!”. Âm thanh có chút nức nở vang lên.
“Vị công tử này, ngươi có chứng cứ sao?”. Một người đi ra chất vấn.
Những người khác cũng không có lên tiếng, những người này cũng không phải người ngu. Dù sao tiểu nha đầu này mặc dù một mực không thừa nhận, nhưng mà nữ tử kia họ biết, nàng là sẽ không nói dối.
“Chứng cứ? Không cần thiết”. Lạc Cảnh Thiên lắc đầu cười nói.
Người kia muốn chất vấn, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên lại lên tiếng trước.
“Túi tiền của ngươi có bao nhiêu?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nữ tử kia hỏi.
“Có hơn 2000 đơn vị”.
“Được, như vậy nếu như tìm được về, ngươi bỏ qua cho đứa bé này, có thể không?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Đương nhiên có thể, mặc dù ta không biết đứa bé này tại sao lại trộm tiền, nhưng mà nó còn quá nhỏ, hẳn là bị người khác xúi giục. Ta sẽ không trách tội nó”. Nữ tử đáp.
“Vậy được rồi, ta thay nó trả cho ngươi”. Lạc Cảnh Thiên lấy ra một túi tiền đưa cho nàng, bên trong là nhiều đồng tiền với mức ghi bên trên là một trăm đơn vị năng lượng.
Đồng tiền 100 đơn vị năng lượng là giá trị lớn nhất, nhưng mà người giàu sẽ không mang theo, mà là sẽ đem theo một thứ khác, chính là thẻ năng lượng. Đáng tiếc thứ này hắn không có, dù sao cũng chưa từng đến mấy nơi tiêu xài phung phí kia, cho nên hắn đem toàn bộ tiền đều ném vào không gian giới chỉ.
“Công tử ngươi…”.
Lạc Cảnh Thiên xua tay ngăn lại lời nàng, sau đó nhìn đứa bé kia, ngồi xổm xuống nhìn nàng hỏi.
“Có thể nói cho ta biết tại sao lại đi trộm tiền không?”.
“Ta không có”. Đứa bé kiên trì nói.
“Không thừa nhận cũng không sao, nhưng mà ta nghĩ ở độ tuổi của ngươi mà phải đi trộm tiền, hơn nữa còn là số lượng lớn như thế, còn kiên trì nhất quyết không thừa nhận. Ngươi hẳn là muốn dùng số tiền đó vào mục đích khác”.
“Ta biết ngươi có nỗi khổ tâm, nếu ngươi nói ra, nói không chừng ta có thể giúp ngươi”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.
Sở dĩ hắn muốn làm như vậy, là vì hắn có chút đau lòng tiểu nha đầu này, nhất là từ ánh mắt của nàng, ánh mắt nàng không phải ánh mắt của một đứa bé nên có.
Quá tuyệt vọng, lại thêm tính phòng ngự cùng cảnh giác cực kỳ cao. Cao tới mức doạ người.
Rốt cuộc phải trải qua những gì mới có loại ánh mắt này?!
Phải biết, ở độ tuổi này, sẽ không có ai có tính cảnh giác như vậy. Nhất là như hắn hiện tại, hắn hiện tại chính là sắm vai một người ca ca tốt, cũng không có bất kỳ mục đích nào ngoài việc hỏi nguyên nhân nàng vì cái gì trộm tiền.
Ngay cả những người bên cạnh cũng nhìn hắn với ánh mắt một người tốt. Nhưng nha đầu này, trong mắt chỉ có đề phòng cùng cảnh giác. Ngoài ra không còn bất kỳ thứ gì khác.
Hơn nữa hắn càng phát hiện, nha đầu này chính là cố ý khiến bản thân biến thành bộ dáng này. Thử hỏi có đứa bé 5-6 tuổi nào muốn cố ý ngụy trang thành thế này?!
Nhất là ánh mắt của nha đầu này làm cho hắn rất đau lòng.
Mặc dù hắn có thể xâm nhập đầu óc tìm kiếm ký ức của nàng để hiểu sự thật, nhưng mà hắn cũng không có làm thế. Với thân thể còn chưa phát dục của nàng, xâm nhập đầu óc của nha đầu này chỉ khiến nàng biến thành ngu ngốc.