Sau một đợt giảm 1yjNH nhân số rõ rệt, những người sống sót cũng học được cái gọi là cẩn thận cùng đề phòng. Thân phận? Tại nơi này, dù là con của Tứ Đại Ma Thần cũng không có bất kỳ đặc thù nào, hết thảy đều giống nhau.
Chỉ có sống, hoặc là chết.
Chớp mắt liền đã trôi qua một tháng.
Lạc Cảnh Thiên mỗi ngày không ngừng ám sát quái vật không gian, nhiệm vụ của hắn lần này một là thanh tẩy tinh cầu, hai là thu thập đủ 100 cái răng nanh của quái vật. Hiện tại hắn sớm đã hoàn thành, nếu như đi cùng đám người khác bão đoàn, có lẽ rất nhanh liền có thể kết thúc.
Nhưng hắn không có làm như vậy, ngược lại, hắn đang chờ đợi. Chờ đợi một con không gian thú xuất hiện.
Mà muốn làm được, chỉ có thể để chúng thôn phệ lẫn nhau. Cho nên sau khi đã tích lũy đủ số lượng để hoàn thành nhiệm vụ, Lạc Cảnh Thiên bắt đầu tiến hành bồi dưỡng quái vật không gian.
Chỉ cần để chúng ăn là được. Hắn đem hai con quái vật đánh tới còn một chút sinh mệnh, sau đó để chúng vào một chỗ cho chúng tự giết lẫn nhau. Đây là cách tốt nhất để kích phát sức mạnh trong cơ thể chúng.
Đáng tiếc một thánh qua chưa từng lần nào thành công.
Phập!
Một đao đem quái vật không gian giết, cắt xuống những thứ đáng giá, Lạc Cảnh Thiên liền muốn rời đi. Nhưng cũng ngay lúc này, từ xa vang tới từng đạo âm thanh.
Hắn lập tức ẩn mình vào không gian kính, một lát sau, có một nhóm người chayh tới chỗ này. Nhân số có trên 30 người, người dẫn đầu chẳng phải là tên hoả hệ pháp sư kia sao?!
“Lâm Dũng, ngươi mang chúng ta tới nơi này làm gì?”. Nhìn quanh không thấy có người hay quái vật, một người liền lên tiếng vặn hỏi.
Lâm Dũng? Đây là tên của tên hoả hệ pháp sư kia sao?!
Lạc Cảnh Thiên thầm nghĩ, nhưng sau đó hắn liền bị hành động của Lâm Dũng làm giật mình. Bởi vì hắn thấy được, Lâm Dũng ở trên không trung vẽ lấy thứ gì đó, một đoàn hoả diễm màu xanh lượn lờ tronh không trung.
Nguy!
Lạc Cảnh Thiên biến sắc, sau đó vội vàng tránh né.
Chỉ thấy đạo hoả diễm kia bay một vòng trên không trung, sau đó bắn về phía Lạc Cảnh Thiên.
Xoạt!
Lạc Cảnh Thiên sau khi né tránh, đạo hỏa diễm màu xanh kia liền nổ tung, không gian kính trực tiếp bị xé rách một mảng. Nếu hắn né không nhanh, sợ rằng bản thân liền bị thương năng.
Ánh mắt hiện lên một tia kiêng kị, Lạc Cảnh Thiên vội vàng rời đi.
“Đây là…”. Mấy người khác nhìn đạo không gian bị xé nát kinh ngạc hỏi.
“Là tên pháp sư trước đó. Đã chạy”.
Vừa dứt lời, hai cái thi thể không gian quái vật xuất hiện.
“Đem nó chia tách ra. Tên kia hành động một mình, chỉ có thể mang đi một chút đồ vật, đừng để tiện nghi những người khác”. Lâm Dũng nói.
Đám người vội đi lên đem thi thể quái vật mổ xẻ.
Lạc Cảnh Thiên rời đi được một đoạn, ánh mắt nhìn lại phía sau. Thấy không có người đuổi hắn liền dừng lại. Nghĩ tới tên Lâm Dũng kia, trong mắt Lạc Cảnh Thiên hiện lên một tia lãnh ý.
Hỏa diễm màu xanh…
U Minh Hỏa sao?!
Xem ra là người của Linh Đài Quốc. U Minh Hỏa nhưng là thứ biểu tượng cho Linh Đài Quốc a, mà người này… thực lực có chút biến thái.
Ngũ giai thất đoạn, nhưng mà từ hỏa diễm hắn nắm giữ, Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được một tia uy hiếp. Quả nhiên thiên tài đâu đâu cũng có, không thể coi thường được.
Tiếp tục ẩn thân đi tìm kiếm ‘ứng cử viên’ kế tiếp, Lạc Cảnh Thiên trên đường gặp không ít đoàn đội. Nhưng đa phần đều rất rời rạc, chỉ có số ít đoàn đội có người dẫn đầu, đại loại như tên cơ bắp kia.
Hắn cũng không quá để ý, vẫn tiếp tục kế hoạch của mình. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Lạc Cảnh Thiên càng lúc càng mất kiên nhẫn, bởi vì bắt được mấy trăm con quái vật không gian, liên tục tiến hành thử nghiệm đều không đạt được kết quả mong muốn.
Nhìn đống thi thể trước mặt, Lạc Cảnh Thiên có chút không biết nên làm gì. Chẳng lẽ phương hướng của hắn có gì sai sao? Muốn để quái vật không gian tiến hóa thành không gian thú, như vậy phải để cấp độ sinh mệnh tăng lên. Mà thôn phệ đồng loại chính là biện pháp nhanh nhất, bởi vì trước kia hắn chính là chứng kiến qua loại trường hợp này.
Suy nghĩ một lúc lâu vẫn không tìm được manh mối, Lạc Cảnh Thiên liền bất đắc dĩ thở dài, nhưng mà một giây sau, ánh mắt hắn hơi lóe lên, hắn vội đem răng nanh cùng móng vuốt thu thập, đem đống thi thể ném khỏi không gian, bố trí lấy một ít ma pháp rồi rời đi.
Thời gian dần dần đi qua, lại thêm một tháng, Lạc Cảnh Thiên trong thời gian này liên tục giết rất nhiều quái vật không gian, tụ tập lại cùng một chỗ rồi ném đi. Để lại một cái Đệ Nhị Linh Hồn theo dõi, sau đó hắn liền phát hiện một chút chuyện rất thú vị.
Những thi thể bị đội khác mang đi liền không nói, nhưng mà có một số ít quái vật không gian lại âm thầm đem đống thi thể chuyển đi.
Đây là… bắt đầu có quái vật sinh ra trí tuệ sao?!
Thú vị.
Hắn khóe miệng hơi nhếch lên, từ dấu vết của chúng để lại lần theo. Sau đó hắn liền thấy được cách mà đám quái vật không gian này tiến hóa ra sao. Đúng như hắn nghĩ, là thôn phệ đồng loại tiến hành tiến hóa, nhưng mà không phải ai cũng có thể.
Chỉ khi cấp độ sinh mệnh đặt tới giới hạn nhất định, lúc đó trí tuệ sinh ra mới biết tới cách này. Hắn thấy rõ ràng, quái vật không gian kia cũng không có đem toàn bộ thi thể thôn phệ, mà chỉ lựa chọn trái tim để ăn.
Mấy trăm thi thể quái vật không gian tụ thành một đống, riêng lấy ra trái tim từng chút từng chút ăn cũng đủ mất thời gian rất nhiều. Mà con quái vật không gian kia tốn tới tận hai tháng mới có thể lấy ra hết.
Ngay khi nó nuốt vào một cái trái tim cuối cùng, Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được sinh mệnh khí tức của nó đang tăng lên theo cấp số nhân. Từng chút, từng chút một, cho tới một mức độ nhất định…
Lạc Cảnh Thiên thoát khỏi không gian kính, một kiếm đâm xuyên cơ thể nó.
Quái vật không gian kia giật nảy mình, vội tiến hành đánh trả, một cái móng vuốt đâm xuyên người Lạc Cảnh Thiên, nhưng mà không có gì dùng, bởi vì Lạc Cảnh Thiên đã quyết tâm giết nó. Mặc dù cái giá phải trả là bị thương khá nặng, nhưng không sau, mất vài ngày để Hỗn Độn Châu chữa trị là không có vấn đề gì.
Nhìn thi thể trước mắt, thứ này đã không phải là không gian quái vật nữa, mà phải nói là không gian thú. Hạ đẳng không gian thú. Toàn thân của nó vẫn như cũ là đen tuyền, nhưng hình thể lại thu nhỏ xuống một chút, tính uy hiếp so với bình thường mạnh hơn nhiều lắm.
Nếu không phải hắn tranh thủ lúc nó mất cảnh giác tiến hành đánh lén, sợ rằng muốn giết nó rất khó. Quái vật không gian bình thường bị hắn giết, nhiều lắm là làm ra chút phản ứng né tránh, nhưng thứ này lại có thể trực tiếp phản kích cho hắn một đao… không phải, là một bàn tay đâm xuyên ngực.
Đủ thấy được sự khủng bố của nó.
Lạc Cảnh Thiên nhịn đau, mổ ra thân thể của nó, đem trái tim moi ra. Hắn thấy được bên trong như ẩn như hiện một tia lam sắc. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, đây là thủy nguyên chi khí a.
Thứ tốt!
Đem trái tim tách ra, một tia thủy nguyên chi khí bay ra bị hắn bắt lấy, sau đó hấp thu vào thân thể. Hắn có thể cảm nhận được, huyết mạch lực của hắn tăng lên một chút xíu. Bất quá, một tia thủy nguyên chi khí này chỉ giống như một giọt nước rơi vào biển cả, không thấm pháp vào đâu cả.
Tiếp tục a.
Lạc Cảnh Thiên tìm chỗ bắt đầu dưỡng thương, chờ đợi con mồi kế tiếp.
Hình ảnh hắn làm bị người khác thấy được, những người kia đều hít vào một ngụm khí lạnh.
“Tiểu tử này… thật đúng là dám liều”.
“Đem quái vật không gian bồi dưỡng thành không gian thú, từ đó lấy được ngũ hành chi khí, thật liều mạng. Các ngươi thấy được sao? Hắn bị không gian thú đâm xuyên ngực vẫn có thể cười toe toét, thật biến thái”.
“Ta ngược lại càng coi trọng hắn, các ngươi đoán chuyện này sẽ giấu diếm được người khác sao? Hoặc là nếu hắn thất bại thì sẽ thế nào?”.
“Có thể thế nào? Đừng quên chúng ta có nhiệm vụ gì, xuất hiện không gian thú, trừ khí là chết, nếu không chúng ta cũng không bỏ mặc được. Hơn nữa tiểu tử này… biết được cách làm này tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, mà là có mưu đồ từ trước. Xem ra thân phận hắn cũng không đơn giản a”.
“Hắc, tiếp tục xem. Nói không chừng năm nay Đông khu chúng ta liền sẽ xuất hiện một thiên tài”.
…
Sau vài ngày dưỡng thương, Lạc Cảnh Thiên cơ thể xem như bình phục. Hắn đừng dậy chuẩn bị đi thì đột nhiên dừng chân lại, lập tức quay người nhìn lại, ánh mắt hơi nhíu vào nhìn chằm chằm phía trước.
Ngay lập tức, có một đạo quang mang bắn tới, Lạc Cảnh Thiên đưa tay lên, ma lực bao quanh bàn tay hắn đem đạo quanh mang kia bóp nát trong tay, ánh mắt hắn vẫn nhìn phía trước.
Sau đó, một đám người xuất hiện, chính là đám người Lâm Dũng.
Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy Lâm Dũng, ánh mắt hơi híp lại, không nghĩ tới hắn có thể tìm được tới đây? Xem ra thủ đoạn cũng không đơn giản.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc