Đám người nghe vậy có chút kinh hãi. Chẳng lẽ còn phải vượt không gian trở về?!
Đừng đùa a đại tỷ, ngươi đều nói xung quanh đây không gian thú nhiều, tự xuyên qua không gian trở về, không phải là chờ chết sao?!
Hạ Thiên Thiên cũng không cho đám người cơ hội hỏi thêm, nàng ra lệnh cho một đám binh lính mang trang bị tới, bao gồm một bộ sáo trang đen tuyền trùm kín thân, nhìn qua có chút cao cấp, bất quá cũng chỉ phòng ngự được hạ đẳng không gian thú ngũ giai đỉnh một kích mà thôi.
Ngoài sáo trang, còn có một không gian giới chỉ dùng để chưa đựng vật liệu. Cũng không còn gì khác, muốn vũ khí có thể yêu cầu, nhưng gần như chẳng ai muốn. Dù sao vũ khí cận chiến của quân đội dùng chữ ‘nát’ cũng không thể hình dung.
Dù sao quân đội đa phần đều dùng vũ khí nóng, loại cao cấp thì những người họ không mang đi được.
Chẳng lẽ còn muốn vác theo Diệt Tinh Pháo? Đừng đùa, ngươi đem nó nhục nhích còn không nổi chứ đừng nói mang theo.
Một chiếc phi thuyền khổng lồ hạ xuống đem họ đưa lên.
Không lâu sau đó, phi thuyền liền hạ xuống một cái tinh cầu, nơi này lực hút cũng giống như tinh cầu trước đó, với thực lực ngũ giai, lục giai của đám người họ là không có cách nào bay được.
Không bay được làm sao rời đi? Hắn có chút nghi ngờ, có phải hay không quân đội cố ý hố chết bọn họ?!
Một ngàn người là một đội hình rất lớn, phi thuyền hạ xuống cũng thu hút không ít không gian thú. Đám người không nói lời nào, trực tiếp liền tách ra rời đi.
Chưa quen thuộc, lại không biết tính cách của nhau. Cho nên đám người đều nhận định rằng nên cùng người mình quen biết hợp đội sẽ an toàn hơn. Ai biết được mình nói lời nào đó không phải liền bị đâm một đao đâu, nơi này cũng không phải căn cứ a.
Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng hợp đội tách ra khỏi đám người. Họ có thể cảm nhận được không gian thú ở đây có chút… nhiều. Nhiều tới mức nào? Lạc Cảnh Thiên vừa rồi dùng ý thức quét hình một chút liền phát hiện hơn trăm con xung quanh bán kính một km. Với mức độ này, không nghĩ cũng biết cái tinh cầu đáng chết này có bao nhiêu không gian thú.
“Muốn bố trí cạm bẫy hay làm theo cách thông thường?”. Sở Như Mộng vừa đi vừa hỏi.
“Không cần, cạm bẫy ma pháp không có tác dụng nhiều với mức độ hiện tại, trừ khi sử dụng uy lực ma pháp cấp độ cao. Nhưng mà thời gian cũng không đủ, trước tiên săn giết không gian thú, ta muốn tranh thủ trong hai ngày này đột phá lên lục giai”. Lạc Cảnh Thiên đáp.
“Muốn chơi kích thích một chút không?”. Sở Như Mộng bỗng nhiên nở ra nụ cười bí hiểm nói.
Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra một chút, sau đó liền hiểu ý của hắn. Nếu làm như vậy… nguy hiểm là khá cao, nhưng nếu có thể chuẩn bị đầy đủ, hẳn là không có vấn đề gì.
“Tốt, nhưng đừng dẫn lục giai tới, ta không dám chắc có thể đối phó được”. Lạc Cảnh Thiên suy tư trong chốc lát rồi đáp.
“Chuẩn bị đi, ta đi thăm dò một chút”.
Nói xong Sở Như Mộng liền lao đi.
Lạc Cảnh Thiên nhìn quanh, tìm một vùng đất trống trải, sau đó bắt đầu vẽ ma pháp trận.
Kế hoạch của họ chính là – cày quái.
Sở Như Mộng đi dẫn quái, mà Lạc Cảnh Thiên ở lại đây chuẩn bị sẵn sàng ma pháp, chờ chúng tới liền bắt đầu động thủ. Kế hoạch rất nguy hiểm, sơ sẩy liền sẽ bị vây giết, nhưng mà tỷ lệ hồi báo lại cao vô cùng.
Trọng Lực Thuật.
Ngục Cổ Ngữ.
Âm Ti Trói Buộc…
Tất cả những ma pháp có thể kiềm chân Lạc Cảnh Thiên đều vẽ thành ma pháp trận, chỉ cần hắn muốn liền có thể phát động. Đồng thời hắn còn tại trên không trung vẽ lấy một ma pháp trận khác cùng với một cái đại trận bao quanh toàn bộ nơi này.
Sau nửa giờ.
“Chuẩn bị xong chưa?!”. Sở Như Mộng chạy về hỏi.
“Xong”.
Sở Như Mộng không nói hai lời, lập tức lao đi cực nhanh. Sau năm phút…
Từ phía xa vang lên từng tiếng chấn động, mặt đất có chút rung chuyển. Lạc Cảnh Thiên ẩn thân trong không gian kính thấy được gần 20 con hạ đẳng không gian thú đang lao về hướng này, thực lực đều từ ngũ giai tam đoạn tới lục đoạn, càng lúc càng gần.
Ngay khi Sở Như Mộng lao vào trong vòng đại trận, Lạc Cảnh Thiên tay bấm pháp quyết, cổng vào không gian kính mở ra trước mặt Sở Như Mộng, mà phía sau, đám không gian thú đồng thời lao lên bổ nhào về phía Sở Như Mộng.
Lạc Cảnh Thiên ánh mắt lóe lên, lập tức phát động trận pháp. Hắn không dám chậm trễ, đám hạ đẳng thú này nhưng là có thể xé rách không gian. Sai lệch liền sẽ đẩy Sở Như Mộng vào tình thế nguy hiểm.
Trong nháy mắt, đám không gian thú bị Trọng Lực Thuật hụt xuống mặt đất, Âm Ti Trói Buộc cùng Ngục Cổ Ngữ đem chúng giữ lại, đồng thời toàn bộ mặt đất biến thành một vùng băng giá.
Băng Phong Chi Địa!
Trên bầu trời, một vòng tròn ma pháp xuất hiện, từ bên trong bắn ra vô số thiên thể cùng với tên băng.
Tinh Vân Vẫn Lạc!
Hàn Băng Thịnh Yến!
Chỉ chưa tới một giây, ma lực của Lạc Cảnh Thiên trực tiếp bị tiêu hao bảy phần. Toàn bộ ma pháp quần công rơi vào trên người không gian thú, nhưng mà chưa đủ để giết nó.
Sở Như Mộng thân ảnh lóe lên lao ra khỏi không gian kính.
Phượng Vũ Cửu Thiên!
Ầm!
Toàn bộ không gian thú bị hai người Lạc Cảnh Thiên hợp công đem giết sạch sẽ.
Sau khi đem toàn bộ chiến lợi phẩm thu lại, Sở Như Mộng liền nói.
“Tiếp tục”.
Hai người tiếp tục đi chỗ khác.
Cứ như vậy, sau một ngày, trung bình mỗi tiếng họ thu gặt được 30 con hạ đẳng không gian thú. Một ngày qua đi, hết thảy được hơn 300 con, thu hoạch có thể nói là rất lớn.
Đêm đó, Lạc Cảnh Thiên cũng lấy ra toàn bộ ngũ hành chi khí của không gian thú hấp thu. Hơn 300 tia ngũ hành chi khí là một số lượng lớn, hoàn toàn có thể để hắn bước vào lục giai.
Sở Như Mộng đi xung quanh hộ pháp, hắn biết hiện tại là thời kỳ nguy hiểm đối với Lạc Cảnh Thiên. Bởi vì khi đột phá, hương vị Viễn Cổ Tinh Linh huyết mạch sẽ phát tán ra, không gian thú sẽ theo đó mà tới, nếu như không phòng, sợ rằng sẽ rất khó mà đột phá, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng.
Lạc Cảnh Thiên đem toàn bộ ngũ hành chi khí hấp thu vào thân thể, hắn có thể cảm nhận được huyết mạch lực rục rịch, đang không ngừng bị đun sôi cùng tinh luyện. Từ nửa đêm cho tới tờ mờ sáng, Lạc Cảnh Thiên mới thở nhẹ ra một hơi, khóe miệng hơi nhếch lên.
Phá!
Oanh!
Từ thân thể hắn phát ra một làn sóng khủng bố bắn ra bốn phía, trong cơ thể, không gian lực triệt để cùng với ma lực hòa vào làm một.
Lục giai là một cái giới hạn, bởi vì chỉ khi bước vào lục giai, ma lực mới biến đổi về chất. Nếu như tam giai, ma lực dung hợp với một tia quy tắc không gian có thể đem không gian biến đổi, thì hiện tại, bước vào lục giai, cho dù là ma pháp cơ bản nhất cũng có thể đem không gian xé nát.
Đây chính là bản chất khác nhau giữa ngũ giai cùng lục giai.
Cảm nhận trong cơ thể ma lực khổng lồ cùng cường đại, Lạc Cảnh Thiên xem như thở ra một hơi.
Ngay lúc này, thân ảnh Sở Như Mộng xuất hiện, thấy bộ dạng hiện tại của hắn, Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng cười. Bởi vì Sở Như Mộng hiện tại có chút thảm, toàn thân đều rách nát giống như một tên ăn mày, trên người có khá nhiều vết thương đều chưa kịp khép lại.
Xem ra lúc hắn đột phá, không gian thú tới không ít.
“Xong rồi?!”. Sở Như Mộng hỏi.
“Đúng”. Lạc Cảnh Thiên cười đáp.
“Vậy ngươi gác đêm đi, ta nghỉ một chút”. Sở Như Mộng mệt mỏi ngồi xuống bắt đầu điều dưỡng thương thế.
“Hiện tại đã là ban ngày”. Lạc Cảnh Thiên cười lắc đầu đi tới, bàn tay đưa ra, một đạo ma văn khắc họa thành một vòng tròn ma pháp xuất hiện trên tay hắn chiếu sáng lên người Sở Như Mộng.
Tinh Tú Hộ Mệnh!
Rất nhanh, thương thế của Sở Như Mộng liền khỏi hắn, nhưng mà nhìn qua tinh thần vẫn rất mệt mỏi.
“Vừa mới đột phá liền tiêu phí tinh huyết sử dụng cấm chú? Ngươi là có bao nhiêu huyết?”. Sở Như Mộng liếc mắt nhìn hắn nói.
“Nghỉ chút đi, ngày mai người của Bình Minh Đế Quốc liền tới. Đừng đến lúc đó lại sụp đổ”. Lạc Cảnh Thiên cười mắng.
Sở Như Mộng không nói gì, chỉ nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng thần.
Không có cách, suốt cả đêm vì Lạc Cảnh Thiên hộ pháp, không gian thú thật sự nhiều lắm. Hắn cũng không phải vô địch, cùng nhiều không gian thú như vậy cwYTL đánh nhau cả đêm cũng sẽ mệt mỏi.
Lạc Cảnh Thiên lẳng lặng thủ hộ bên người Sở Như Mộng, mặc dù xung quanh vẫn có không ít không gian thú ẩn hiện, nhưng không đáng lo. Hiện tại hắn đã bước vào lục giai, ngũ giai hạ đẳng không gian thú… không tính là gì, tiện tay có thể giết.
Nếu như là lục giai thì mới cần chú ý. Nhưng mà nơi này đã sớm bị hai người họ dùng một ngày thanh lọc, cũng không còn lại bao nhiêu không gian thú, cho nên có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Trên bầu trời, một chiếc phi thuyền khổng lồ từ từ hạ xuống, xung quanh phi thuyền lộ ra vô số cỗ đạn pháo, nhắm vào phạm vi một km xung quanh oanh phá.
Toàn bộ không gian thú xung quanh đều bị giết sạch, phi thuyền hạ xuống, từ bên trong đi ra rất nhiều người, trên thân mặc lấy một bộ sáo trang màu bạc, nhìn qua rất phong cách.
Những người đi xuống phải lên tới hai ngàn người, so với bên Lạc Cảnh Thiên nhiều hơn gấp đôi.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc