Lạc Cảnh Thiên đi theo Bùi Tuấn Sinh đến một ngồi nhà nhỏ. Nơi này có thể nói là rất tồi tàn, đương nhiên không phải là rách rưới, mà là chỉ đơn giản là một căn phòng nhỏ cùng với một chút đồ vật dùng thường ngày. Không còn lại thứ gì khác, bên trong lúc này đang có bốn người đáng dùng ánh mắt chăm chú nhìn lấy hắn.
“Tiểu Sinh, người đây là…”. Đoàn trưởng cau mày nói.
“Bạch ca, giới thiệu một chút, hắn là… đúng, quên hỏi, ngươi tên là gì ẩy nhỉ?”. Bùi Tuấn Sinh ngẩn ra một chút, gương mặt hơi bối rối hỏi.
“Lạc Cảnh Thiên”.
“Đúng, hắn tên Lạc Cảnh Thiên, hắn… chờ một chút, ngươi mới nói người tên gì?”. Bùi Tuấn Sinh đang nói thì chợt nhận ra điều gì, hắn quay người ngẩn ra nhìn Lạc Cảnh Thiên.
“Lạc Cảnh Thiên”.
“… Ngươi chính là cái tên vặn ngã mười mấy cái đại gia tộc kia?”. Bùi Tuấn Sinh không dám tin hỏi lại.
“Ta nghĩ toàn cái vũ trụ này cũng không có người dám mạo danh ta”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu đáp.
Đám người: !!!
Thần mẹ nó không dám mạo danh, cái này là vấn đề “dám” hay “không dám” sao?!
“Ngươi… ngươi làm sao không nói sớm?”. Bùi Tuấn Sinh thật sâu nhìn hắn một cái hỏi.
“Ngươi cũng không hỏi a”.
“Ta…”.
“Được rồi, tiểu Sinh, vấn đề nhỏ mà thôi”. Đoàn trưởng đứng dậy, hắn đi tới trước mặt Lạc Cảnh Thiên, sau đó đưa tay ra nói.
“Bạch Dực, Bạch Y Minh đoàn trưởng”.
“Lạc Cảnh Thiên, Hắc Lang lão đại, ngươi cũng có thể gọi ta là Độc Lang”. Lạc Cảnh Thiên nắm lấy tay hắn đáp.
Rất nhanh hai ngươi liền buông tay, Bạch Dực nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.
“Không nghĩ tới ngươi gây động tĩnh lớn như vậy, bên ngoài đều đang tìm ngươi, ngươi lại đi vào nơi này”.
“Lão đại, hắn làm cái gì rồi?”. Bùi Tuấn Sinh dò hỏi.
“Ngươi chưa xem tin tức? Hắn đem Thần Quốc quậy tung một trận đâu. Mười mấy cái tinh cầu bị hủy, mấy chục cái tinh cầu bạo loạn, quân đội Thần Quốc đang lùng sục hắn khắp nơi đâu”. Bạch Dực mỉm cười đáp.
Tê!
Đám người hít vào một ngụm khí lạnh.
Mẹ nó, đem mười mấy cái gia tộc vặn ngã, lại còn trêu chọc thêm Thần Quốc, đây là muốn chết sao? Nhưng mà họ cũng thật sự bội phục Lạc Cảnh Thiên, tìm đường chết như vậy, hết lần này tới lần khác cũng không chết.
Vận khí này cũng không có người nào.
“Muốn gia nhập vào Bạch Y Minh sao?”. Bạch Dực dò hỏi.
“Ngươi không sợ bị ta liên lụy?”.
“Ha ha, đám gia tộc kia tay còn chưa có dài tới mức quản được chuyện ở chủ chiến trường. Hơn nữa, thảm nhất là đám ngũ đại Tinh Quốc cùng Linh Hỏa Quốc, ta là người của Linh Đài Quốc, ta quan tâm chúng làm gì?”. Bạch Dực bật cười nói.
“Vậy mấy người họ cũng là người của Linh Đài Quốc?”.
“Không, ta cùng Bùi Tuấn Sinh là người Linh Đài Quốc, ba tên kia là người của Linh Nguyệt Quốc. Nói tới cũng khéo, nghe nói ngươi là anh vợ của Ám Thần? Ca ca của đệ tử chân truyền Nguyệt Thần, xem như là người nhà”.
“Đều chỉ là hư danh, nếu những thứ này có tác dụng ta cũng không cần tới nơi này trốn tránh làm gì”. Lạc Cảnh Thiên cười đáp.
Bạch Dực nhìn hắn một cái, nếu không phải hắn biết căn nguyên còn thật sẽ tin lời của Lạc Cảnh Thiên.
Không có tác dụng? Thần Quốc ban đầu đều không dám phái binh, ngươi lại bảo không có tác dụng? Nếu không có tác dụng ngươi còn sống tới bây giờ?!
Đám người cũng không quan tâm thân phận của Lạc Cảnh Thiên là gì, trong này muốn dùng tới thân phận? Quốc chủ tới cũng không dám làm càn chứ đừng nói chỉ là anh vợ của Ám Thần.
Đương nhiên, quốc chủ phải xuyên qua được tầng ngăn cách thực lực kia rồi nói. Đơn giản tới nói, thân phận trong này chỉ là phù vân, chỉ có thực lực mới có quyền nói chuyện.
“Thế nào? Gia nhập vào sao? Mặc dù thực lực ngươi có chút yếu, nhưng mà dựa vào đầu óc có thể lật ngược mười mấy cái đại gia tộc cùng với khiến Thần Quốc hỗn loạn cũng đủ rồi”. Bạch Dực hỏi.
“Có hạn chế gì không? Đại loại như ký kết khế ước cùng lời thề quy tắc?!”. Lạc Cảnh Thiên dò hỏi.
“Không có. Bất quá chỉ cần không đâm sau lưng chúng ta, ngươi dù muốn cùng đoàn đội khác hợp tác ta cũng không quản. Đương nhiên, muốn đam sau lưng ngươi phải có thực lực này mới được”. Bạch Dực tự tin nói.
“Chẳng lẽ trước đó chưa từng có người phản bội?”. Lạc Cảnh Thiên khó hiểu hỏi.
“Ha ha, đó là vì nếu như ngươi phản bội, như vậy cũng đừng ở lại đây. Những đoàn đội khác một khi biết tin, ngươi đừng mơ tưởng có chỗ cho ngươi dung thân. Nơi này quan trọng nhất chỉ có hai cái, thực lực cùng thành tín”.
“Thiếu thực lực có lẽ ngươi còn có thể sống lâu một chút, thiếu thành tín, ngươi chết cũng sẽ không có ai quan tâm. Bởi vì kẻ địch hành đầu của chúng ta ở đây là Không Gian Thú”. Bạch Dực mỉm cười đáp.
Lạc Cảnh Thiên nhất thời rơi vào trầm tư, từ ký ức của ác niệm, hắn cũng không biết được nhiều thứ ở đây, vì khi đó hắn là đơn độc một người đi tới. Hoặc có lẽ nhiều năm qua quy tắc nơi này cũng sớm đã thay đổi.
Nhưng dù như vậy hắn cũng sẽ không lập tức đồng ý, đây là đối với chính hắn không tôn trọng. Chỉ dựa vào lời một phía liền đáp ứng, đó chính là ngu xuẩn.
“Cho ta hai ngày suy nghĩ, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi đáp án”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ta hiểu, cho ngươi một tuần, bởi vì 10 ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi đây. Đến lúc đó nếu ngươi còn chưa suy nghĩ xong liền không còn cơ hội”. Bạch Dực đáp.
“Đã hiểu, vậy ta đi trước”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu nói, sau đó liền quay đầu rời đi.
“Lão đại, vì cái gì phải cho hắn vào?”.
“Đúng vậy a. Dù cho hắn rất nổi danh, thủ đoạn cũng rất tốt, nhưng lại không biết tự lượng sức mình. Nếu không phải có đế quốc chống lưng, sợ rằng hắn sớm đã bị mấy đại gia tộc kia băm thành thịt vụn. Trí tuệ có thể, nhưng rất dễ gây tới MLTrL thù oán. Lúc đó Bạch Y Minh chúng ta phiền phức sẽ rất lớn”.
“Hừ, chỉ là một tên thất giai cũng phách lối như vậy, lão đại, ngươi thật muốn cho hắn vào?”.
Ngay khi Lạc Cảnh Thiên vừa đi đám người liền nhìn Bạch Dực nói.
“Các ngươi nói không sai, nhưng các ngươi nghĩ sai một điều, hắn hành động không phải dựa vào cảm tính hay do tự ngạo. Mà là cẩn trọng”.
“Hắn không có lập tức đồng ý là vì muốn đi điều tra những lời ta nói là thật hay giả. Nhất là vấn đề thân phận, hắn gây mười mấy cái đại gia tộc, ngộ nhỡ trong chúng ta có người thuộc gia tộc bị hại, các ngươi nghĩ hắn sẽ gia nhập sao?”.
“Lại nói, các ngươi không hiểu rõ hắn. Người này có thù tất báo, dám nghĩ dám làm, cũng rất có tình có nghĩa. Trước khi làm chuyện gì hắn đều đã tính toán rất kỹ, ngay cả khi hắn đi gây chuyện với Thần Quốc cũng đã đem người nhà đưa tới Phong Nguyệt Thành”.
“Ta không cần nói các ngươi cũng hiểu đó là ý gì chứ? Hơn nữa ta từng nghe nói, người này trước khi tinh cầu của hắn bước vào vũ trụ thời đại, hắn từng giết không ít người, từng chôn sống 10 vạn người chỉ để giết gà doạ khỉ”.
“Sát phạt quả quyết, thông minh tuyệt đỉnh, lại thêm ánh mắt rất nhạy bén, cái nhìn đại cục cũng hơn người. Nếu không chỉ với thực lực này, sớm đã bị người khác bóp chết”. Bạch Dực mỉm cười nói.
“Lão đại, không có khoa trương như vậy chứ?”. Bùi Tuấn Sinh kinh ngạc hỏi.
“Khoa trương? Lấy ví dụ, ngươi có năng lực nổ tung một tinh cầu của kẻ địch ngươi. Ngươi lựa chọn nhìn toàn bộ nguời trên đó chết hay đứng ngoài vũ trụ xem nó hủy diệt?”. Bạch Dực hứng thú hỏi.
“Hẳn là cách hai chứ”. Bùi Tuấn Sinh suy tư trong chốc lát rồi đáp.
“Không sai, đại bộ phận người sẽ lựa chọn cách hai. Nhưng hắn tận tay chôn sống 10 vạn người. Mặc dù 10 vạn người rất ít so với một cái tinh cầu, nhưng chứng kiến 10 vạn người kêu khóc gào thét chết đi, ngươi có thể không?”.
“... Ta không làm được, như vậy khác nào biến thái”.
“Ha ha, biến thái? Có lẽ trong mắt người khác là như vậy, nhưng ngươi nghĩ, một mình hắn có thể quật khởi nhanh vậy sao? Đáp án đương nhiên là không thể. Cho nên phía sau có rất nhiều người đang giúp đỡ hắn”.
“Nếu hắn là một tên biến thái, dù lợi ích đạt được có lớn hơn, ai sẽ an tâm ở bên cạnh hắn? Đồ đệ chân truyền của Nguyệt Thần sẽ nhận hắn làm ca ca? Tiêu Nhược Thủy, người đứng thứ ba tại Phong Nguyệt Thành sẽ nguyện ý làm vợ hắn?”.
“Cho nên từ đó có thể đoán được, hắn đối với địch nhân rất tàn nhẫn, nhưng đối với người mình lại rất tốt. Có một kẻ như vậy trong đội ngũ, chỉ cần thật tâm, hoàn toàn có thể giao phía sau lưng cho hắn”.
“Thêm việc hắn là cổ pháp sư, cùng với cái nhìn cực tốt cũng đủ ta lôi kéo hắn vào đội rồi”. Bạch Dực bình thản nói.
“Lão đại, người làm sao biết hắn ánh mắt tốt?”. Bùi Tuấn Sinh khó hiểu hỏi.
Đám người: ...
Đại ca, hắn không có ánh mắt tốt, có thể để nhiều người như vậy nguyện ý đi theo hắn mấy chục năm qua sao?!
Họ triệt để bị sự ‘chậm hiểu’ của Bùi Tuấn Sinh làm im lặng.
Ngốc thành cái dạng này cũng không có người nào.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc