Thiên Đường Có Em

Chương 1154: Coi như nhà hoàng phủ nợ em đi!



Sau khi Hoàng Phủ Tầm cảm thấy không công bằng một lần nữa, liền hướng tất cả mũi nhon về phía Thiết Lang.

Anh ta 1vẫn cho rằng, chính người chú Bảy trên danh nghĩa này đã khiến anh ta mất đi tất cả mọi thứ năm đó. Cho nên anh ta đã lợi2 dụng chuyện Trụ sở ngầm để bí mật cấu kết với Lý Hãn. Hoàng Phủ Tầm buồn bã ngẩng đầu, mắt long lanh. Cuối cùng anh ta vẫn không nói gì cả. Anh ta không nhìn nữa, quay người rời đi ngay trước mắt Lâm Tiểu Vũ.

Có đôi khi, thù hận thật sự có thể khiến một con người biến thành một dáng vẻ hoàn toàn xa lạ.
Nếu như năm đó không phải có đám người Cố Hân Minh, cô không dám tưởng tượng Tiểu Lạc có còn ở đây hay không.

Cô sẽ không bận tâm Hoàng Phủ Tầm làm bất cứ việc gì với mình, nhưng khi đó anh ta đã ra tay với Tiểu Lạc, đây mới là chuyện khiến cô không thể tha thứ nhất.
Vì sự xuất hiện của Lâm Tiểu Vũ, anh ta lại lần nữa chạm đến n7ơi mềm yếu nhất trong trái tim mình.

Anh ta thừa nhận mình chắc chắn không phải là người tốt, nhưng suy nghĩ của 2anh ta đối với Lâm Tiểu Vũ chưa bao giờ thay đổi.
Nói cho cùng, cô vẫn là con của nhà họ Hoàng Phủ.

Mà chú Bảy rõ ràng đã biết từ lâu.
Chuyện ấy?!

Trong giây lát, tai của Lâm Tiểu Vũ như ù đi.
Lâm Tiểu Vũ vô thức quay đầu nhìn anh, giọng nói không nhịn được nhấn mạnh lên.

Cũng không phải cô vô lý, nhưng những gì Hoàng Phủ Tầm làm khi đó thật sự khiến cô không thể nào quên được.
Cô thấy đôi mắt Hoàng Phủ Tầm trở nên sâu thẳm, có lẽ vì đã được một bài học từ quá khứ, cho nên cô không hề muốn tiếp xúc thêm với Hoàng Phủ Tầm nữa.

Khi cô nhấc chân định rời khỏi Hoàng Phủ Tầm, thì bất ngờ bị anh ta nắm lấy cổ tay.
Lâm Tiểu Vũ nhìn theo bóng anh ta rời đi, đột nhiên thở dài.

“Nếu như không có chuyện gì thì tôi đi trước đây!”

Cảnh0 tái ngộ như vậy khiến Lâm Tiểu Vũ cảm thấy có phần lúng túng.
“Thật sao? Nhưng tại sao anh lại cảm thấy chưa từng đi qua vậy?”

“Anh còn muốn làm cái gì?”
Ông nói cô không biết gì cả đấy rốt cuộc là chỉ chuyện gì?!

“Cháu là cháu gái của Hoàng Phủ Liên Thành, là cháu gái ruột. Những năm qua vất cả cho cháu rồi!”
Lâm Tiểu Vũ giật mình, cô căng thẳng một cách vô thức, nhưng lại bị phát hiện.

“Không, còn việc gì nữa sao?”
Sự đụng chạm khác thường này khiến Lâm Tiểu Vũ sởn cả tóc gáy.

“Tiểu Vũ, em sợ anh lắm sao?”
“Lần này bảo cháu quay về cũng là ý của ông! Năm đó ông không có mặt trong chuyện của mọi người, nhưng thái độ của chú Bảy cháu đã nói lên tất cả, cũng đồng nghĩa với… suy nghĩ của ông!”

Hoàng Phủ Liên Thành lấy hành động giúp đỡ Lâm Tiểu Vũ và Cố Hân Minh năm đó của Thiết Lang để nói thành suy nghĩ của anh.
Mặc dù Hoàng Phủ Liên Thành chỉ nói mập mờ, nhưng Lâm Tiểu Vũ cũng không phải là một cô gái chưa trải sự đời. Cô cũng có thể đoán được chuyện ấy mà ông nói là gì.

“Nhóc này, dù nói thế nào, những năm này khiến cháu phải lưu lạc bên ngoài cũng không phải là do ta muốn. Dẫu sao thì cháu cũng đã thấy tất cả những chuyện mà sau này mẹ cháu đã làm rồi!”
“Sao… sao cơ?”

Lâm Tiểu Vũ không ngờ Hoàng Phủ Liên Thành lại đột nhiên nói ra câu này.
Hoàng Phủ Tầm nhìn Lâm Tiểu Vũ, rồi chậm rãi buông tay ra, cười khổ nói: “Em còn có thể tha thứ chuyện anh làm năm đó không?”

Nghe được câu hỏi của anh, Lâm Tiểu Vũ hơi cụp mắt xuống: “Chuyện đã qua rồi, anh đừng suy nghĩ nhiều quá!”
Chỉ không ngờ kết quả lần này vẫn không đạt được.

7Lúc này, Hoàng Phủ Tầm chìm vào suy nghĩ của mình.
Cô cúi đầu, mang theo những cảm xúc đau lòng, đến nơi gác xép từng khiến cô cảm thấy vô cùng áp lực.

Ngoài cửa, dưới ánh nắng ấp áp, chân của Hoàng Phủ Liên Thành được đắp một lớp chăn, đang ngồi ngoài phơi nắng.
Thái độ của Lâm Tiểu Vũ rất rõ ràng, cô vẫn còn nhớ sâu sắc cảnh Hoàng Phủ Tầm bị thù hận che mờ mắt mang cô lên thuyền.

Cuối cùng nếu không có chú Bảy ra mặt, rất có thể bây giờ cô và Cố Hân Minh đã chết từ lâu.
Lâm Tiểu Vũ cười khổ một tiếng: “Ngài Hoàng Phủ, mẹ cháu cũng coi như là vợ hai của Hoàng Phủ Sanh, cháu…”

“Nhóc, xem ra cháu không biết gì cả nhỉ?”
Nghe thấy tiếng bước chân, ông chầm chậm mở mắt. Khi thấy Lâm Tiểu Vũ, ánh mắt ông lóe sáng: “Nhóc con, tới rồi à!”

“Ngài Hoàng Phủ…”
Lúc bấy giờ, giọng nói của Hoàng Phủ Liên Thành đã có đôi chút bất lực. Nhưng lại khiến Lâm Tiểu Vũ cảm thấy vô cùng hoang đường.

Nói đi nói lại, nói tái nói hồi thì cô vẫn là có mối quan hệ gắn bó với nhà họ Hoàng Phủ.
Cô xưng hô giống với Đường Lâm.

Đều là cách xưng hô xa lạ: ‘ngài Hoàng Phủ’!
“Ha ha, nhìn em xem! Anh còn chưa làm gì...”

“Hoàng Phủ Tầm, tôi không biết anh còn muốn làm gì. Anh tự hỏi bản thân đi, chuyện anh làm mấy năm nay còn ít sao? Anh cho rằng tôi không biết chuyện anh thông đồng với người ngoài đối phó chú Bảy sao? Anh cho là sự kiện năm đó đã đủ khiến anh phải suy nghĩ rõ ràng? Bất kể như thế nào, chuyện giữa chúng ta đã kết thúc rồi! Tôi cũng không muốn nhắc lại nữa!”
Nghe thấy cách gọi này, Hoàng Phủ Liên Thành chợt cau mày: “Nhóc con, cháu nên gọi ông là ông nội!”

“Ông nội…”
Tâm trạng ít nhiều cũng bị ảnh hưởng nên khi Lâm Tiểu Vũ đến Cảnh Viên đã là nửa tiếng sau.

Quản gia ở ngoài cổng vừa nhìn thấy cô liền lập tức mở cổng Cảnh Viên cho cô đi vào.
Lâm Tiểu Vũ hốt hoảng vì câu nói này của Hoàng Phủ Liên Thành.

Cái gì mà cháu gái của của nhà họ Hoàng Phủ?!
Nhưng mà…

“Cháu là con của anh trai lão Thất!” Sau khi nói xong, dường như Hoàng Phủ Liên Thành đã chìm vào dòng suy nghĩ của chính ông. Ông tiếp tục chầm chậm nói: “Chuyện năm đó chỉ có thể nói là do tạo hóa trêu ngươi. Ông cũng là nhờ sau này nghe từ miệng của lão Thất với biết, cháu là con của anh trai nó, còn về Lâm Tú Vân… Nó đúng là mẹ của cháu, chỉ là, có thể chính nó cũng không biết, năm xưa người làm chuyện ấy với nó, chính là lão đại của nhà họ Hoàng Phủ!”
Rõ ràng… không phải như vậy.

Cô vẫn gọi Thiết Lang là chú Bảy, nhưng đó chỉ xuất phát từ sự kính trọng cô dành cho anh.
Dù thật giả thế nào thì thật ra tất cả những điều này cũng không có ý nghĩa quá lớn với Lâm Tiểu Vũ.

Cô nhìn Hoàng Phủ Liên Thành không chớp mắt. Có thể nắm một cơ nghiệp lớn như nhà họ Hoàng Phủ trong tay, cô không tin Hoàng Phủ Liên Thành lại là một ông lão tốt bụng và ngu ngốc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.