"Em xác định." Bạc Sủng Nhi không hề do dự nói ra.
Làm sao không xác định?
Cả đời này, người đàn ông cô rất muốn gả, cũng là anh!
Cô biết anh yêu cô, dù việc hiện tại có chút tức giận, thế nhưng cô vẫn muốn gả cho anh!
Tịch Giản Cận hít sâu một hơi, xác định......
Cô xác định!
Vậy anh coi như một kẻ ngu ngốc bị cô lừa đi!
Cùng anh kết hôn đi!
Nghĩ tới đây, Tịch Giản Cận liền đột nhiên đứng lên đi tới bên người Bạc Sủng Nhi, cầm lấy túi của cô, từ bên trong tìm thẻ căn cước, động tác của anh, mang theo vài phần thô bạo, cầm thẻ căn cước của cô, nhìn chằm chằm mắt cô, hỏi: "Em thật xác định sao?"
Lần thứ hai hỏi cô rồi.
Chỉ cần lần này cô gật đầu, như vậy, anh tuyệt đối sẽ không cho cô nửa điểm đổi ý!
Bạc Sủng Nhi không chần chờ, cực kỳ vội vàng gật đầu.
Tịch Giản Cận đột nhiên nắm tay của cô, đi xuống dưới lầu.
"Tịch, anh làm cái gì?"
Bạc Sủng Nhi bị anh kéo đi có chút kinh hồn bạt vía, không nhịn được sợ hãi hỏi một câu.
Tịch Giản Cận không để ý đến cô, ngược lại móc điện thoại di động, cũng không biết gọi cho người nào, chỉ nghe được tiếng anh cực kỳ nghiêm túc: "Chào, tôi là Tịch Giản Cận, đúng, thái tử Tịch gia...... Ừm, tôi muốn đăng ký kết hôn...... Tôi biết cần phê duyệt, chẳng qua trước cho tôi đăng ký kết hôn, chuyện phê duyệt tôi sẽ trong vòng ba ngày để người giải quyết hết!"