Vị Đạo Trưởng Này Quá Cục Súc

Chương 50: Tiến thoái lưỡng nan



Chương 50: Tiến thoái lưỡng nan

Như Sương rút ra Thiên Vũ Thương, nhíu mài nhìn tới con Hắc Sát Lộc bị Dương Hàn đánh vỡ đầu, lạnh rên một tiếng.

Bọn họ vì tiết kiệm linh lực, thông thường đều ưa thích dùng v·ũ k·hí lạnh, tận dụng độ sắc bén, thỉnh thoảng kết hợp với chút tu vi, đem huyết sát thú đánh g·iết.

Dạng này mới có thể tiết kiệm tối đa linh lực, đồng thời cũng tối đa hóa sát thương.

Nhưng Dương Hàn người kia mỗi lần ra tay đều là vận dụng linh lực hình thành chiêu thức.

Nhìn qua có vẻ sát phạt uy phong.

Nhưng trong mắt nàng, đây là hành vi cực kỳ ngu xuẩn. Ở nơi này săn bắn, một khi linh lực tiêu hao hết, không có bù đắp, ai cũng không cứu được ngươi.

Cho dù ngươi mới đến nơi này, nhưng cũng không tự biết tiết kiệm, dạng này tiêu hao bao nhiêu tài nguyên đủ cho ngươi xài?

Đối với người không có đầu óc như vậy, nàng nguyên bản vốn có chút xem trọng, trải qua chuyện này, trong mắt thần thái cũng nhạt đi mấy phần.

Dương Hàn trên thân cây lúc này hài lòng gật đầu.

Mặc dù cách xa tung chưởng, uy lực rõ ràng có chỗ giảm bớt, nhưng sát thương cũng có thể chấp nhận được.

Mười thành còn lại bảy phần.

Không bị hao hụt quá nhiều.

Xem ra sau này phải tìm một chút chưởng pháp học tập một chút, cải thiện chưởng lực.

Bộ kia Sát Cẩu Vô Hối bên trong có chưởng pháp, nhưng khi phối hợp với Linh Bảo Hóa Cốt Công liền có chút không liền mạch, cảm giác không được thuận tay cho lắm.

Dương Hàn có một cái ý tưởng, đó chính là sau này có thể tùy tâm sở dục, đem mọi loại phương pháp t·ấn c·ông đều chỉ cần tâm động liền có thể ngưng tụ mà thành.

Phất tay một tiếng, ba lạp ba lạp, liền có vô tận kiếm khí tạo thành kiếm khí đem đối phương vây hãm, sau đó búng tay một cái, liền có một đao chém xuống, tháo đối phương thành mười mấy khối.

Tình cảnh kia…



Ngẫm lại đều có chút kích động nhỏ.

Dương Hàn trong mắt càng nghĩ, trong mắt càng như có ngọn hỏa diễm nhảy nhót.

Một cái ý tưởng nảy sinh, một cái mục tiêu xuất hiện, thông thường đều để cho người ta phấn chấn thật lâu.

Từ sau mấy khe đá, những người culi chạy ra, đến bên cạnh t·hi t·hể của Hắc Sát Lộc bắt đầu lôi kéo một phen.

Nhưng khi đến bên cạnh con bị Dương Hàn đánh g·iết, nhìn thấy đầu b·ị đ·ánh nổ, đám người đều chép miệng tiếc nuối.

Tốt đẹp tươi ngon như thế một cái đầu, liền b·ị đ·ánh nổ.

Bất quá nhìn tình huống này, kẻ ra tay chắc chắn thiện về sát sanh, bọn hắn cũng không dám lề mề ý kiến gì, đem hiện trường cho thu thập sạch sẽ.

Đây mới là chuyện bọn họ nên quan tâm.

Tò mò đôi khi sẽ hại c·hết người đấy.

Rất nhanh, thời gian trôi qua, lại có Hắc Sát Lộc, Hắc Sát Trư…lần lượt tìm đến nơi này.

Bọn chúng đều quanh quẩn ở Nhất cấp, thỉnh thoảng có chút Nhị cấp thú đều bị đám người hợp lực vây công mà bỏ mạng.

Không ngoài dự đoán, bọn chúng đều bị Huyết Sát Sương cùng mùi máu tanh thu hút lấy.

Sinh sống nơi này đều là tàn nhẫn đồ vật, tất nhiên đối với thịt đồng loại bọn chúng cũng rất hoan nghênh, hoàn toàn không có kén cá chọn canh, nghe mùi liền tới.

Đoan Mộc Duệ cùng đám người liên tục săn g·iết, thậm chí thời gian nghỉ ngơi cũng không như trước kéo dài mà là rút ngắn lại.

Hầu như chỉ cần khôi phục thực lực liền đến bên này săn g·iết.

Thu hoạch lần này rất khá, trong lòng bọn người đều âm thầm cảm thấy vui sướng.

Ngay lúc bọn người cảm thấy hưng phấn nhất thời khắc, đột nhiên mặt đất rầm rập chấn động.



Bọn người theo bản năng co đầu rụt cổ trở lại nơi ẩn nấp, không dám phát ra một âm thanh dù là nhỏ nhất.

Thậm chí có người còn ngưng thần bế khí, tạm thời đem hơi thở cho phong bế lại, tránh thoát ra một tơ một hào khí tức.

Theo chấn động càng ngày càng đến gần, một sinh vật to bằng một chiếc xe tải, thân hình gai góc, trên đầu mọc một cái sừng, dáng đi nặng nề bước tới.

“Tam Cấp Hắc Sát Tê Ngưu. Chúng ta dẫn đến cá lớn.” Đoan Mộc Duệ thanh âm mơ hồ mang theo hưng phấn run rẩy.

Dương Hàn nhíu mài.

Tam cấp sát thú, đã thuộc về Tinh Nguyên Cảnh giới.

Ở nơi này chiến lực ngoại trừ Đoan Mộc Duệ cùng Như Sương hai người, còn lại mấy vị sư huynh làm trinh sát đều giống như Dương Hàn, đều là Cảm Khí Cảnh giới.

Một cái Tinh Nguyên Cảnh cũng không có, lấy cái gì cùng nó đấu?

Nhất là hình thể khổng lồ trước mắt, tùy tiện hừ một tiếng, cũng đủ bọn họ uống một bầu thiệt thòi.

Đối với Nhị cấp sát thú bọn hắn còn có thể nhẹ nhàng lâm li bắt lấy. Nhưng là tam cấp, vậy thì phải suy nghĩ lại.

Dương Hàn trong đầu thậm chí đã suy nghĩ đến đường lui.

Cái gì cá lớn mồi thơm, có kẻ điên mới nghe Đoan Mộc Duệ chuyện ma quỷ.

Đoan Mộc Duệ dường như biết được suy nghĩ của mọi người, biết lòng người hiện tại là thời khắc hoang mang nhất, liền lập tức truyền âm nói:

“Chờ một lát cho đầu này súc sinh đi đến chính giữa. Các ngươi đem linh lực quán chú dựa theo thủ pháp sau đây tiến vào Truyền Âm Ngọc, bên trong có một trận pháp có thể tạm thời đem thực lực tất cả mọi người gia trì lên người ta. Ta nơi này cầm Mẫu Ngọc, sẽ trực tiếp tiến vào bên trong trận chém g·iết. Các ngươi chỉ cần ở yên tại vị trí, đem linh lực cung cấp giữ gìn pháp trận là đủ.”

Cũng không đợi cho đám người kịp suy tư.

Đoan Mộc Duệ nói xong, lập tức bắt đầu truyền âm một đoạn thủ ấn, đám người đều tập trung lắng nghe.

Lấy tu vi của mấy người, không bao lâu liền có thể nhớ rõ thủ pháp trong đầu.



Thủ pháp này cũng tương đối đơn giản, không có gì thâm ảo tối nghĩa, chỉ cần nghe qua liền có thể dễ dàng thi triển.

Tam cấp Hắc Sát Tê Ngưu thân hình to lớn, chỉ mấy bước đã đến bên cạnh Đại Nhĩ, hai lỗ mũi nó khì một tiếng, cúi đầu đem Đại Nhĩ Hành thi lập tức nuốt vào bụng.

Thậm chí còn không thèm nhai lấy một cái.

“Trận khởi!” Đoan Mộc Duệ trong lúc này quyết đoán hô một tiếng.

Chỉ thấy từ năm hướng, theo thủ pháp kích hoạt, năm điểm sáng lóe lên, lấy mắt thường có thể thấy lập tức tạo thành một cái lồng ánh sáng bao vây lấy Hắc sát Tê Ngưu.

Đoan Mộc Duệ thấy cảnh này, sắc mặt vui mừng, trong miệng lâm râm tụng niệm chú ngữ.

Thân ảnh của y sáng lên, lập tức bước vào bên trong trận pháp.

Chỉ thấy trận pháp lúc này trên phần đỉnh chậm rãi lõm xuống, nhanh chóng hình thành một cái phễu, đem linh lực bắt đầu điên cuồng quán chú vào đỉnh đầu của Đoan Mộc Duệ.

Dương Hàn cầm trong tay Truyền Âm Ngọc, cảm giác bản thân linh lực trong chớp mắt bị rút gần phân nửa, sắc mặt thoáng cái trắng bệch, trong lòng run lên.

Cũng may, Đoan Mộc Duệ tốc độ hút kia không có duy trì quá lâu, cười lớn một tiếng, lật tay lấy ra một thanh đại đao.

Đại đao này dài hơn hai mét, bên trên có từng đường vân uốn lượn bay múa, sát khí lẫm liệt.

Đoan Mộc Duệ vừa cầm lấy đại đao vung lên, lập tức trên thân đại đao ánh lửa chập chùng, linh lực tựa như bài sơn đảo hải hướng về Tê Ngưu triển khai chiến đấu.

Hắc Sát Tê Ngưu da dày thịt béo, cũng không phải hiền lành, lập tức ánh mắt mang theo nộ khí, hất chiếc sừng nhọn hướng về phía đại đao đón đỡ.

Hai bên bắt đầu triển khai lâm li chiến đấu.

Làm cho Dương Hàn ngạc nhiên là Đoan Mộc Duệ vậy mà lúc này quanh thân bùng lên hỏa diễm bao bọc, tạo thành Hỏa diễm chiến giáp, cả người công thủ toàn diện, tựa như một tôn chiến thần, cầm lấy đại đao, chiêu chiêu liên kích, không chút cố kị.

Vậy mà lại có thể đánh ngang tay với Tam cấp Hắc Sát Tê Ngưu.

Mơ hồ còn có chiếm thượng phong.

Chỉ có điều qua một đoạn thời gian, Đoan Mộc Duệ liền sẽ tiêu hao rất nhiều linh lực duy trì loại trạng thái cuồng nộ kia, lại bắt đầu câu thông pháp trận, đem tu vi mấy người bắt đầu cắn nuốt, lại tiếp tục đem trạng thái lên tới đỉnh phong.

Lặp đi lặp lại mấy lần, Dương Hàn mấy người sắc mặt đều đã có chút xanh trắng, cố gắng miễn cưỡng lấy đan dược ra bù đắp linh lực bị tiêu hao.

Đột nhiên, Dương Hàn ngẩng đầu, con ngươi co vào, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ!

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.