Đế Thiên An cười nói : “ bát đại khí bảo đều đến từ Thần Địa, hiện giờ chổ chúng ta sở hữu năm món. Cả thêm Hàn Phi Quang, đều là hấp dẫn Thần Địa thế lực cả. Bọn chúng nhất định sẽ ra tay”
“ Hàn Phi Quang cậu ấy có liên quan gì ở đây?” Đàm Hoa Liên dò hỏi.
Đế Thiên An cười nói : “ hắn thân phận rất là bất ngờ đấy, đến thời điểm ta sẽ nói cho các nàng biết. Thú thật ta khi biết được cũng không nghĩ ra được.”
“ Nói đi! Anh còn biết gì?” Đàm Hoa Liên truy hỏi.
Đế Thiên An ngón tay búng ra, cười nói : “ nàng thật là, Quang Tuấn Hưng chỉ mới gặp lần đầu, điều gì để nàng tin tưởng rằng hắn không phải là người của Thần Địa?”
“ Ta…” Đàm Hoa Liên há hốc miệng ra, nhất thời hiểu ra vấn đề, ngượng ngùng nói : “là do anh nói nhiều như vậy bí mật, ta nghĩ ông ấy đứng về phe chúng ta. Hơn nữa ông của tôi cũng cứu ông ấy mà”
Quan Tuấn Hưng tiếp lời : “ Nhưng tôi cũng có thể lừa dối bịa đặt cô. Công tử cố ý nói ra là cố ý dò tôi”
Đế Thiên An trêu chọc nói : “ Không sai, Hàn Phi Quang là đá dò đường song ông cũng có thể. Có điều bị cô nương ngốc nhà ta phá hỏng mất rồi”
“ Tôi.. tôi mới không ngốc như anh nói, tôi là tin tưởng ông ấy” Đàm Hoa Liên kiếm cớ bào chữa.
Đế Thiên An bày ra một bộ trí giả, cười nói : “ hiện tại địch tối ta sáng, muốn nhử rắn ra hang cần phải chuẩn bị mồi và lưỡi dao sắc bén nhất. Nàng đó cứ như vậy làm sao để cho ta không lo được. Đã bảo cách xa Hàn Phi Quang một chút, bệnh đần có thể lây”
Đàm Hoa Liên nghe mà ngượng chín mặt, biết hắn chiếm tiện nghi nhưng lại không có phản bác, thẹn thùng quay mặt qua chổ khác.
“ Đang có kẻ đi vào trong này” Bất chợt Mai Du Tần cảm nhận được mấy luồng khí đi đến nơi này, vội nói
Phù Dung kinh hô nói : “Không lẽ là người Thần Địa”
“ Lẽ nào có kẻ theo sau các vị vào đây?” Quang Tuấn Hưng dò hỏi.
“Cá đã cắn câu rồi đấy, hy vọng sẽ câu được mấy con cá to một chút” Đế Thiên An nói xong lại đem hồ lô rượu uống một ngụm.
Mai Du Tần một tay đem lên trán cảm khí : “ chúng có khoảng 48 tên. Trời ơi tôi thấy sát khí mỗi lúc một mạnh lên, chúng đang coi ta là kẻ địch đó”
“ Đi thôi! Chúng ta đi nghênh tiếp bọn chúng nào” Đế Thiên An đứng dậy rồi đi
Quang Tuấn Hưng thấy gả đứng dậy, hỏi : “ công tử không sợ tôi chạy mất ư?”
“ Ta được cái dại gái, Hoa Liên tin ông thì ta cũng tin ông! Hết cách ai bảo ta say mê nàng ấy như vậy chứ” Đế Thiên An quay sang Đàm Hoa Liên nháy mắt.
“ Cái miệng trơn tru, lừa gạt không biết bao nhiêu cô. Tôi mới không ngây thơ tin lời của anh đâu” Đàm Hoa Liên thẹn nói.
Cùng thời gian, ở cửa hang lối vào quả thật như lời Mai Du Tần nói có bốn mươi tám cái thân ảnh di chuyển vào nơi này.
Dẫn đầu trung niên lùn có hơi béo, chính là Luận Kiếm Đường thầy dạy Vương Vân, địa vị của ông ta chỉ dưới mỗi Ân Tích Ngưu thôi. Những gã còn lại đều là người trong làng, song giống như Vương Vân chịu lợi ích dụ dỗ mà ngã về Thần Địa.
Ngay khi thân phận Đế Thiên An bị lộ ra bọn họ đã chú ý đến. Cho nên sáng hôm nay nhóm người Hoa Liên di chuyển đến hang Trường Bạch bọn họ đã cho người theo dõi, và một đường bám theo sau.
“ Cẩn thận! có thứ gì đang đến” Vương Việt đột nhiên nghe được thứ gì từ xa truyền đến bên tai, nhắc nhở cho đồng bọn của mình, vừa quay lại đồng tử mở lớn khi thấy một cây hỏa đao đang lao nhanh đến.
“ Đang!!”
Chói tay thanh âm vang lên trong hang động theo đao kiếm va chạm, Vương Việt phía sau một cái gã hắc y che kín đã tung người nhảy lên đem kiếm trên tay chặn lấy Hỏa Long Đao và đánh bật nó về sau.
Hỏa Long Đao bị đánh văng ngược về, còn chưa kịp rơi xuống đất, một vệt tàn ảnh lóe lên cướp đến đao lửa. Khi tàn ảnh dừng lại một cơn gió quét tới cuốn lên bụi bặm, khiến cho đám người phía trước phải xuất khí gạt đi.
“Đế Thiên An!” Vương Việt cùng đám người thấy được cái người này là ai kinh hô lên.
Đế Thiên An chậm bước : “Các vị kéo đến đây, xem ra không có ý tốt. Ta nhớ được gần đây một nhóm Thần Địa nhớ thương ta. Xem ra bọn chúng chân rết cũng dài thật đến cả núi Trường Bạch cũng đã thẩm thấu vào.”
“ Quả không hổ là Đế Thiên An công tử, thông minh lắm” Vương Việt nghe xong hồi thần khen lấy : “ Thần Địa là thế lực mạnh nhất võ lâm hiện giờ. Đối đầu với họ mới là những kẻ ngu dại. Ngươi và Đàm cô nương đám bạn sẽ đi theo ngay thôi”
“ Thế à! Có điều kẻ nào đi thì chưa biết được đâu” Đế Thiên An lời dứt, thân hình đã biến mất tại chổ có mặt ngay trong đám người, hai tay vung vẩy.
“ Phanh! Phanh! Phanh!!”
Đế Thiên An hữu thủ tung ra đều mạnh mẽ vô song, hỏa diễm lan trên Hỏa Long Đao lại nóng bỏng bức người, lực ra hơn vạn cân đao khí nóng bỏng đem từng tên chặn trước mạnh mẽ bức lùi về sau.
Vì địa hình trong hang động không rộng, Đế Thiên An bung lụa đem tốc độ đề thăng đến cực hạn lại có thêm Hỏa Long Đao trợ uy, cho nên chiến trường này lại thích hợp cho hắn, có chăng lực đạo đánh ra mạnh mẽ không chỉ chấn đích nhân bại lui mà còn đem không ít khối đá kéo đổ.
“Hả! Trời ơi! Thầy Tế Nhất Kính” khi Đàm Hoa Liên di chuyển đến chổ Đế Thiên An giao chiến, nàng nhận ra được một cái thân ảnh áo đen bị ném ngược vế sau, cái mặt nạ che mặt đã không còn, trên ngực xuất hiện một cái lỗ thủng dọa người.
Phù Dung dò hỏi : “ Người quen à”
“ Ừ! ông ấy là cao thủ rất giỏi Ẩn Nặc Thuật, hiện đang dạy Tiềm Hành Thuật ở Luận Kiếm Đường mà” Đàm Hoa Liên nói ra thân phận của người này.
Mai Du Tần chen vào : “ xem ra những gì anh ấy nói là thật, núi Trường Bạch đã bị người Thần Địa xâm nhập vào rồi”
Đàm Hoa Liên ngổn ngang trăm mối, bất chợt một cái thanh âm vang lên để nàng nhận ra là ai, khó tin lớn tiếng : “ chú Dĩnh Thái!Có phải chú Dĩnh Thái không? Cả chú Vương Việt nữa. Sao lại thế này? Trước nay các chú vẫn đối tốt với cháu cơ mà”
Đế Thiên An tiên phát chế nhân khiến cho trận hình của nhóm người này rối loạn, trong nháy mắt chết đi một phần ba người, lúc này đứng trong vòng vây, mở miệng : “ mắt thấy có khi gạt người, tai nghe có khi không thật. Chỉ có trí tuệ mới là chân thật. Có trí tuệ mới nhận định đúng đắn đâu là đúng sai. Bọn họ đã sớm không phải là người nàng biết rồi, bị lợi ích mà Thần Địa cấp cho che mờ
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm