Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 1419: Tiến vào Hogwarts



Rừng cấm địa phương.

Ban ngày rừng cấm rất đẹp, nguyên thủy lại phục cổ hệ thống sinh thái để cánh rừng cây này tràn đầy thần bí, ánh nắng xuyên thấu qua cành lá chiếu ở trên mặt đất từng cái bóng, từng cây từng cây cổ thụ vờn quanh.

Đế Thiên An đầy hứng thú cả người cởi trên Bạch Kỳ Mã di chuyển trên con đường mòn, trong mắt hắn thấy được xa xăm phía xa một thân ảnh to lớn mang theo một cây nỏ lớn di chuyển trong rừng.

“ Kích cở như thế hắn là Hagrid giữ khóa đi” Đế Thiên An ngẫm nghĩ : “ Elyn tăng tốc đến phía trước”

Elyn chính là tên của đầu Bạch Kỳ Mã mà Đế Thiên An cỡi, nghe được hắn lên tiếng, liền cất lên bốn chân mà chạy nhanh.

Đối với việc trở thành thú cưỡi mà nói Elyn là vô cùng vinh hạnh, bởi vì người này chính là thần linh phủ xuống thế giới, bản thân nó có thể để cho người này làm vật cưởi là cở nào vinh dự.

Hagrid ngày hôm nay vốn định vào rừng cấm thu nhặt một ít đồ đem đi bán, rừng cấm tuy nguy hiểm nhưng lại là một kho Galeon dự trữ khổng lồ, hắn chỉ việc vào bên trong nhặt lấy mấy cái lông của Bạch Kỳ Mã cũng có giá 10 cái Galeon, hơn nữa hắn còn một con sủng vật mà thời còn đi học đem theo nuôi dưỡng, bây giờ ở trong rừng cấm bá chủ một vùng nhỏ.

Hagrid nghe được thanh âm phát ra vội đem cây nỏ lớn của mình nhắm ngay đến thanh âm phát ra, nhưng khi hắn thấy được Bạch Kỳ Mã liền thu lại, ánh mắt gắt gao nhìn về thân ảnh đang cởi trên đó, lẩm bẩm : “ Bạch Kỳ Mã có người trên đó, lẻ nào là có học sinh nào trốn vào rừng cấm.. ah”

Hagrid từ nhỏ đả đam mê với những sinh vật, hơn nữa càng là những sinh vật to lớn hung hãn thì hắn càng khoái, rừng cấm với hắn khá là quen thuộc, cũng nhận biết được rất nhiều sinh vật trong đó, đối với Bạch Kỳ Mã hắn hắn cũng biết, chúng là những sinh vật thuần khiết nhất trong rừng cấm, Bạch Kỳ Mã thường thích nữ sinh vuốt ve, rất hiếm có nam sinh chạm vào được nó.

Hagrid ngẩn người lên khi mà thân ảnh kia xuất hiện, hắn thấy rõ hơn được dung mạo của y. Gương mặt đậm nét phương đông, một đầu tóc dài xanh tùy ý phiêu tán, một đôi đồng tử như sao trời phát sáng, xinh đẹp lại quỷ dị hắn chưa bao giờ thấy được ai lại có được đôi mắt như vậy.

“ Tiên sinh..trong rừng cấm ta chưa từng gặp người.. lẻ nào là người kia ” Hagrid thầm hô lên, hắn nhớ lại cụ Dumbledore từng nhờ vả hắn tìm hiểu Rừng Cấm xảy ra biến cố 1 năm trước, trong miệng của nhân mã Bane ‘ngài’ rốt cục là ai?

“Rubeus Hagrid” Đế Thiên An dò hỏi : “người giữ khóa Hogwarts”

“ Vâng” Hagrid bất giác gật đầu, rồi vội nói : “ tiên sinh, ngươi biết ta?”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Ân bọn nhỏ nói cho ta biết về ngươi”

“ Bọn nhỏ” Hagrid nghi hoặc hỏi, đôi mắt lại nhìn về Bạch Kỳ Mã.

Đế Thiên An lại nói : “ Ta muốn đi Hogwarts, ngươi giúp ta dẫn đường đi”

Hagrid nghe được bên trong lời nói ôn hòa nhưng lại không cho phép cự tuyệt, mà kỳ lạ đó là hắn lại không cách nào nhấc lên tâm tư chống đối, nghĩ sẻ cự tuyệt lời người nam tử này, lên tiếng : “ được... mà tiên sinh ngài là...”

“ Đế Thiên An, không thì gọi là Noah Skye Lord cho dễ ” Đế Thiên An đáp, hắn cũng biết được người phương tây đối với xưng hô của phương đông rất khó phát âm, Noah Skye Lord là cái tên mà hắn nghĩ ra để dung cho những trường hợp này.

Hagrid lẩm bẩm vài lời, lại bước đi dẫn đường, lại không nhịn được nói : “ rất hiếm có nam sinh có thể để cho Bạch Kỳ Mã chấp nhận, tiên sinh là người đầu tiên mà ta biết”

“ Ukm, dẫn ta đến gặp Dumbledore” Đế Thiên An gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa.

Mà Hagrid thấy hắn không có ý định trò chuyện, tuy trong lòng rất nhiều nghi hoặc lẫn thắc mắc nhưng chỉ có thể bấm bụng trong lòng.

Một hồi di chuyển hai người một ngựa nhanh chóng xuyên qua rừng cấm trở về Hogwarts, một tòa lâu đài chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt Đế Thiên An, tòa lâu đài đậm nét kiến trúc cổ phương tây hiện ra, những tòa tháp cao vời vợi và các cây cầu đá bắc ngang qua mọi nơi.

Đế Thiên An cùng Hagrid đi vào bên trong tòa lâu đài cũng không gặp ai cản trở, đó là lúc này đa phần các học sinh trong trường vẫn còn trong các tiết học. Cho nên hai người một đường di chuyển cũng chẳng mấy ai thấy.

Ước chừng hai mươi phút Hagrid đã dẫn hắn đến trước một con thú bằng đá, rồi bỗng nhiên sống động, nhảy phóc một cái, tránh qua một bên, và bức tường đằng sau nó tách ra làm đôi.

Đằng sau bức tường là những bậc cầu thang xoắn ốc êm ái chuyển động lên cao, giống như cầu thang cuốn tự động vậy, khi bước vào bên trong, bức tường đóng ập lại đằng sau lưng.

Thân hình được nâng lên theo hình xoắn ốc, càng lúc càng cao, cho đến khi thấy trước mặt là một cánh cửa bằng gỗ sồi bóng láng có nắm đấm cửa bằng đồng đúc theo hình dạng một con sư tử đầu chim. Đó là con mãnh sư đại bàng, biểu tượng của một trong bốn học viện, nhà Gryffindor.

Cánh cửa được mở ra, thân ảnh hắn nhanh chóng bước vào, là một căn phòng tròn rộng rãi, đầy những âm thanh buồn cười. Một mớ dụng cụ bằng bạc lạ lùng xếp trên mấy cái bàn chân cẳng khẳng khiu, cứ kêu vo vo và xịt ra những cụm khói nho nhỏ.

Mấy bức tường treo đầy chân dung các thầy hiệu trưởng và cô hiệu trưởng cũ của trường Hogwarts. Tất cả đều đang ngủ gà ngủ gật trong khung tranh.

Lại có một cái bàn giấy khổng lồ, chân có vuốt. Đằng sau cái bàn giấy ấy là một cái kệ, và trên cái kệ ấy là một cái nón phù thủy te tua sờn nát: cái Nón Phân Loại.

Một thân ảnh già nua tóc bạc trắng, bộ râu dài hơn cả mét, ông đeo một cặp kiếng hình bán nguyệt, có cái mũi dài khoằm, râu tóc dài bạc trắng xoã xuống như thác đổ, đang ngồi trên một chiếc ghế hai bàn tay ngón tay đan xen lại ánh mắt thoáng qua quang mang nhìn về phía trước.

“ Là người kia” Dumbledore trong đầu thầm hô lên, tuy đối phương ngoại hình lẫn nhãn đồng để cho hắn rung động, nhưng đả trải qua nhiều phong ba sóng gió lẫn thăng trầm, hắn rất nhanh ổn định tâm tình mình lại.

Tại một năm trước hắn đả mơ hồ thấy được bóng dáng của y, hắn có thể cùng phượng hoàng Fawkes trò chuyện song lại không thu được bất cứ thông tin gì về người nam tử thần bí này, hắn đả từng tra qua các sách cổ vẫn không cách nào tìm ra được biểu hiện bất thường của sự việc này.

Đằng sau cánh cửa có một nhành cây vàng, và đậu trên nhành cây đó là một con chim già lụ khụ trông như một con gà tây hom hem bị vặt lông hết một nửa. Con phượng hoàng này vỗ cánh bay đến, miệng hót lên một tràng lanh lảnh vờn quanh người Đế Thiên An.

“ Cụ Dumbledore.. có vị tiên sinh này muốn gặp ngài” Hagrid lên tiếng.

Dumbledore ánh mắt vẫn nhìn chăm chú thân ảnh nam tử kia, nghe được Hagrid nói liền đáp lời : “ cảm ơn anh Rebug”

“ Fawkes” Đế Thiên An cười đáp để mặc cho nó cạ cái đầu vào tay mình, rồi nhìn về Dumbledore nói : “ta muốn mượn vài cuốn sách”

Dumbledore con mắt bên trong nhìn chăm chú hắn, ánh mắt thâm thúy hắn có thể cảm nhận được trên người chàng trai trẻ này không có ma lực, tuyệt đối không phải như hắn cảm nhận được. Dù sao y có thể để cho tất cả sinh vật trong rừng cấm tự nguyện dâng hiến ma lực, một kẻ như vậy có thể là bình thường được ư?

Dumbledore thu hồi tâm tư xúc động muốn sử dụng Chiết Tâm Bí Thuật, muốn đem đối phương tinh thần thâm dò, biết được đối phương ẩn sâu bí mật lẫn đi qua kinh lịch, nhưng hắn biết rõ mình làm như vậy là hành động ngu xuẩn, nói : “ Ồ, không biết tiên sinh muốn mượn sách gì?”

Đế Thiên An nhìn đám bức họa, liếc mắt nhìn mình, cười nói : “ tri thức là kho báu vô giá, ta muốn mượn tất cả sách bên trong thư viện, mở mang kiến thức ít ỏi của mình”

Dumbledore đôi con ngươi xẹt qua quang mang gật gù như một lão già bình thường lên tiếng : “ tiên sinh nói đúng, tri thức là kho báu vô giá, nhưng kho sách bên trong thư viện rất nhiều đây, hơn nữa chúng không thể đem đi khỏi Hogwarts được”

Đế Thiên An đương nhiên biết điều đó, kho sách của Hogwarts chỉ dành cho học viên lẫn nhân viên của trường, bên trong cất chứa vô vàn phép thuật, nếu để người ngoài mượn chôm mất một đi không trở lại cũng là một tổn thất đây, cười nói : “ yên tâm, ta chỉ cần nửa ngày thời gian là được”

“ Ồ” Dumbledore thốt lên một tiếng, phải biết trong số sách thư viện của trường số lượng lên đến hàng vạn cuốn sách đây, mà đối phương chỉ cần mượn nửa ngày, cũng làm cho hắn nhấc lên hiếu kỳ, suy tư một hồi liền cười nói : “ còn không biết tiên sinh xưng hô?”

“ Đế Thiên An, có thể gọi là Noah ” Đế Thiên An lên tiếng.

“ Đe Thien An, Noah” Dumbledore cây đũa phép vẫy lên, cây bút lông ngỗng phiêu phù tự động viết vào một cuộn da dê, sau đó cuộn tròn lại đưa cho hắn, lên tiếng : “ đây của cậu.. anh Rebug làm phiền anh một chuyến dẫn Noah tiên sinh đến thư viện”

Hagrid đáp : “ Vâng thưa cụ”

“ Cảm tạ” Đế Thiên An đem cuộn da dê bắt lấy, thân ảnh xoay người cất bước rời khỏi gian phòng hiệu trưởng, để lại Dumbledore ánh mắt nhìn hắn cùng với đám bức tranh tiền nhiệm hiệu trưởng rì rầm bàn tán.

Đến khi hắn cùng Hagrid đi ra khỏi phòng hiệu trưởng thì sắc trời đả không còn sớm nữa, xuất hiện rất nhiều học sinh Hogwarts ánh mắt đều dỏi theo hai người, à không chính xác là Đế Thiên An mới đúng.

Khi mà Hagrid ai cũng biết lấy mà Đế Thiên An không có mặc áo choàng phù thủy đồng phục Hogwarts một bộ trường bào đen trắng làm chủ, các vàng kim văn tự nổi bậc chạy dọc, là một bộ liền tay áo tóc đen dài tùy ý phiêu đãng, diện mạo anh tuấn để cho đám người ngớ người.

“ Nhìn kìa, nam sinh kia thật đẹp trai”

“ Hắn là ai vậy, không phải là cùng Hagrid giữ khóa đó chứ”

“ Hay là giáo viên bộ môn mới”

“ Ôi Merlin, nhìn mắt hắn xem”

Mặc kệ đám người xì xầm một hồi, thân ảnh Đế Thiên An cất bước di chuyển theo Hagrid mà đi, qua các hành lang cuối cùng hắn cũng đi đến được nơi hắn cần đến thư viện của Hogwarts.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.