So với trước càng trùng kích hơn, một đạo chùm tia sáng từ trên không phóng xuống, kéo dài cũng không biết bao nhiêu dặm, trực tiếp đem Ngạc Tổ đánh văng đi.
Ngạc Tổ kêu to, ngay cả hắn đều không chịu nổi, trên thân thể hiện ra hai cái lỗ máu, máu tươi tuôn chảy “ồ ồ”.
Đây là một loại cảnh tượng dọa người, giáp trụ hắc kim trên người hắn kiên cố biết bao, chính là hắn lột xác dùng vây của bản thể luyện chế thành, mà lại bị đâm xuyên qua, đây là cở nào đáng sợ.
“Ngươi là người nào?”
Hắn thật sự bị kinh sợ, ở đương thời còn có nhân vật cường đại như vậy sao? Vì sao cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua.
Ở trong nhận thức của hắn, ngoại trừ Thích Ca Mâu Ni ra, gần như không có người nào có thể cường đại như vậy, có thể chấn nhiệp lòng người như thế!
Năm đó, khi ở Tử Vi Cổ Tinh Vực, Diệp Phàm đã từng tế ra vị Thánh nhân thái cổ này, muốn trợ giúp Lão Phong Tử, tuy nhiên bị lực lượng phong ấn của chư vương cản trở, cuối cùng không thể chiến một trận.
“ Kẻ giết ngươi” Đế Thiên An lẳng lặng đạp ở không trung nhìn xuống Ngạc Tổ.
Ngạc Tổ hít một hơi khí lạnh, hắn gặp phải thiết bảng rồi! Đây là đại Địch cái thế lần đầu tiên hắn thấy những điều chưa hề thấy, hôm nay có thể hắn phải nuốt hận tại đây.
“Grào…”
Ngạc Tổ thét dài, giáp trụ hắc kim phát ra hào quang vạn trượng, đầu đầy tóc đen tung bay, hắn phẩn nộ chủ động ra tay phát động công kích, bằng không sẽ bị khí thế của kẻ kia hoàn toàn áp chế mất.
Đế Thiên An để mặc cho bàn tay to màu đen đập vào mình, ngay cả né tránh cũng không thèm.
“Keng!”
Phát ta tiếng sắt thép va chạm nhau chói tai. Bàn tay to của Ngạc Tổ có thể đập nát Tổ Vương thái cổ, nhưng là đánh lên trên người Đế Thiên An chỉ phát ra tiếng “keng keng”, không thể giết địch, mà ngược lại tay của hắn lại vỡ nát chảy tràn máu tươi.
Một tiếng “coong” vang lên thanh thần kiếm sắc Niếp Niếpn ra khỏi vỏ, đây là chiến binh của Ngạc Tổ, xé rách bầu trời bổ thẳng xuống.
Trong quá trình này kèm theo tiếng quỷ khóc thần gào, gió tanh mưa máu, có ngàn vạn thi thể hài cốt hiện ra, trong thiên địa hóa thành một trường cảnh Tu La, thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi.
Những người bị kiếm này giết chết từ trước, lúc này chân thật hiện ra. Yêu Thánh kiếm này là dùng máu huyết của ngàn vạn sinh linh đúc thành mới đáng sợ như thế!
Bầu trời nhật nguyệt tinh tú đều rung chuyển.“Keng! Keng”..
Ngạc Tổ cũng sợ hãi, vận dụng hết khả năng ra tay, huy động yêu kiếm mang theo huyết quang ngập trời cùng ngàn vạn thi thể hài cốt, công tới.
Mỗi một kiếm đều kèm theo vô số trật tự thiên đạo, pháp tắc như mưa trút xuống, cực kỳ khủng bố.
Bất quá hết thảy công kích đều vô dụng, cứ chạm đến Đế Thiên An liền tiêu biến đi, lực lượng của Ngạc Tổ trở thành dưỡng chất cho nội thế giới đang khai sinh.
“Xoạt!”
Ngạc Tổ phóng lên cao, trong lòng hắn đầy sợ hãi, muốn chạy thoát khỏi nơi này, càng đánh hắn càng kinh sợ. Hắn vốn là một vị Thánh Nhân có thể trấn chết Tổ Vương thái cổ, đánh bại Cổ Phật của Đại Lôi Âm Tự, ngày nay lại bị kinh hãi chạy trốn.
“Ầm!”
Đế Thiên An làm sao cho Ngạc Tổ cơ hội chạy trốn, liền vận dụng lực lượng, lực lượng được vận dụng ngưng tụ một thanh mấy vạn dặm trường kiếm, chém xuống.
“Coong!”
Ngạc Tổ thượng cổ vừa chạy trối chết vừa chống cự, yêu kiếm trong tay hắn đường trường bị trường kiếm đập gãy thành mấy chục khúc, rơi xuống thiên địa bên dưới.
“Phốc!”
Một luồng sáng máu bắn vọt lên, Ngạc Tổ thét gào, nửa thân dưới của hắn bị đánh đứt rời, hóa thành một màn mưa máu thịt nhầy nhụa, mà giáp trụ trên người hán bị tấc tấc vỡ vụn, rồi biến thành bổ mịn, căn bản không bảo hộ được gì cho hắn.
Vong hồn Ngạc Tổ thượng cổ đều bốc lên, hóa ra bản thể ngược hư không chạy đi, nhưng căn bản là chạy không thoát, bởi đây là nội thế giới của Đế Thiên An hắn có thể đến bất cứ nơi nào hắn muốn.
“Ầm!”
Đế Thiên An lại vung lên trường kiếm bổ xuống, chém trúng Ngạc Tổ, cả thân hình to lớn rơi xuống trên mặt đất, máu tươi đỏ thẫm đổ nhiễm ra ngoài.
Ngày xưa, Ngạc Tổ oai phong một cõi, một kích có thể bổ đôi một viên cổ tinh, Bồ Tát, Cổ Phật thượng cổ cũng không là đối thủ của hắn, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi…ngày nay lại tánh mạng khó giữ được.
Ngạc Tổ kêu to, điều này thật sự nghẹn khuất. Hắn là một Yêu Thánh vô địch, chưa bao giờ nghĩ tới lại chết rất uất ức như vậy.
“Grao…”
Ngạc Tổ rống một tiếng núi sông sụp đổ, trong nội thế giới không biết có bao nhiêu ngọn núi lớn tan vỡ sập xuống, khắp thiên địa đều rung chuyển sắp sửa nứt tan.
Hắn thật sự không cam lòng, sống lâu như vậy, có thể nhìn xuống một mảnh lại một mảnh tinh vực cổ xưa, được người xem là Thần linh Vực ngoại, cuối cùng lại là một cái kết quả như thế này.
Đối với hắn rống to cùng giãy giụa, Đế Thiên An thực dứt khoát đập một kiếm ngay trên đầu.
Ngạc Tổ gầm lên, liều mạng giãy giụa, bất quá chỉ là vô ích, vô tận lực lượng xạ xuống đem cơ thể hắn chấn tan tành, nguyên thần cũng bị vụn vở.
Sau cùng đành nuốt hận, vô tận sinh mệnh tinh nguyên tản ra, nhanh chóng lao vào các ngóc ngách trong bản nguyên thế giới của Đế Thiên An.
Vô tận "sao trời" sáng chói trên không xạ ra "tinh quang" cướp lấy nguyên khí của Ngạc Tổ, nếu gom đủ nguyên khí sẽ có ngày hóa thành sao thật sự.
Đế Thiên An cẩn thận giữ mấy cái tàn hồn của Ngạc Tổ lại không cho hủy diệt, trảo đến gần rồi tra đọc ký ức.
“Luân Hải bí cảnh, Đạo Cung bí cảnh, Tứ Cực bí cảnh, Hóa Long bí cảnh, Tiên Đài bí cảnh, Đại Đế” Tại một mảnh vụn tàn hồn của Ngạc Tổ, Đế Thiên An rà soát được hệ thống cảnh giới của thế giưới này.
Tu luyện giả ở Già Thiên giới đa phần lấy thân mình kết hợp với tự nhiên,“Đại Đạo”, từ đó ngộ ra Đạo lý, con đường của bản thân. Khi thành công, “Đạo” này được Thiên địa chấp nhận, thậm chí vượt qua cả đạo của đất trời, thìgọi là Chứng đạo.
Theo cấp bậc cảnh giới từ thấp đến cao: Luân Hải bí cảnh, gồm bốn tiểu cảnh giới: Mở ra Khổ Hải ở dưới rốn, câu thông Mệnh Tuyền, xây nên Thần Kiều bắc qua Khổ Hải, đạt tới Bỉ Ngạn.
Sau khi tu luyện xong Luân Hải bí cảnh, tu sĩ có thể đặt chân đến bí cảnh thứ hai là Đạo Cung, tu luyện Ngũ tạng, đối ứng Ngũ Hành, mỗi một bộ phận tu luyện đại thành sẽ sinh ra một vị“Thần” tương ứng. Vị thần này giống như một phân thân, có thể tách ra chiến đấu riêng biệt, nhưng không có trí tuệ.
Tứ Cực bí cảnh, gồm bốn tiểu cảnh giới: Tứ cực bí cảnh tu luyện tứ chi, luyện đến đại thành có thể ẩn vào hư không, sức mạnh có thể xé rách không gian.
Hóa Long bí cảnh, gồm chín tiểu cảnh giới, tên như ý nghĩa, tu thành thì như cá chép hóa rồng. Hóa Long bí cảnh tu xương cột sống, đạt đến đại thành thì thần lực dồi dào, sống lưng như rồng.
Tiên Đài bí cảnh thì tu não bộ, mỗi cảnh giới của bí cảnh này tương đương với một cảnh giới lớn trước đây, gồm có 9 tiểu cảnh giới, không có chênh lệch quá rõ ràng mà chủ yếu phân thành sơ cấp, trung cấp, đại thành.
Tiên Đài tầng 1: Gồm 9 cảnh giới, tu luyện chuyên về thần thức, đỉnh phong xưng là nửa bước Đại Năng.
Tiên đài tầng 2 : Tu sĩ tu đến cảnh giới này thì được phong là Đại Năng, tu đến cuối cảnh giới này các tu sĩ sẽ gặp bìnhcảnh lớn nhất từ khi bắt đầu tu luyện, được gọi là “Tiên Tam trảm đạo”. Chỉ khi trảm đạo thành công, quên đi một phần bản ngã thì người ta mới có thể bước lên Tiên đài tầng 3, còn gọi là cảnh giới của Vương giả.
Tiên Tam: Cảnh giới vương giả, tương tự gồm Tiên tam sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn, hay còn gọi là Bán thánh.
Tiên đài tầng 4: Cảnh giới viễn cổ Thánh Nhân, có thể mở ra tiểu thế giới cho riêng mình. Cảnh giới này hiện được tạm chia như sau: Sơ cấp thánh nhân, Trung cấp Thánh Nhân, Hậu kỳ Thánh Nhân hoặc chia thành 9 tiểu cảnh giới.
Tiên đài 5, 6 : Lần lượt là Thánh Nhân Vương và Đại Thánh. Cũng tương tự như tiên đài 4, 2 cảnh giới này cũng chia : Sơ cấp, Trung cấp, Hậu kỳ hoặc chia thành 9 tiểu cảnh giới.
Tiên đài tầng 7 chính là cao nhất tồn tại của Già Thiên- Đại Đế.
“ Ngạc Tổ cũng quá xui xẻo đi! Vì đuổi theo Tam Thế Đồng Quan mà đến Huỳnh Hoặc Cổ Tinh rồi bị Phật Tổ trấn áp, vốn là Thánh Nhân cảnh lại rơi xuống Bán Thánh” Đế Thiên An cảm khái với Ngạc Tổ xui xẻo vận khí, vốn là một tôn Yêu Thánh nhưng vì truy đuổi cửu long kéo quan mà đụng phải Phật tổ trên Huỳnh Hoặc.
Cuối cùng bị hắn trấn áp dưới Đại Lôi Âm Tự, mà tu vi cũng rơi xuống. Sau này qua hai ngàn năm phong ấn yếu đi mới phá phong ấn lên, lại đụng phải Đế Thiên An đã đạt đến Nghịch Thiên cấp, cơ hồ ngược sát hắn.
“Cũng may ta thông qua hạt giống thế giới hoàn mỹ mới có thể diệt sát được Ngạc Tổ, bằng không không dễ gì. Mà thế giới này thực lực quá đúng là mạnh mẽ, so với Thần Mộ còn mạnh hơn đi.” Đế Thiên An đem tàn hồn chấn vở, tiếp thu được thông tin về cảnh giới phân chia hắn đối với thế giới này so với Thần Mộ đánh giá cao hơn.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.