Trong lịch sử tu luyện của Bắc Đẩu tinh vực, tu luyện từ Luân Hải cho tới Tiên Đài tầng 2 đỉnh với người tư chất cao tuyệt, sánh ngang Đại Đế như Trung Hoàng chỉ mất gần 20 năm. Với người tư chất kém hơn thì 50 năm trở lên.
Tuy nhiên khi gặp phải Tiên Tam trảm đạo, bất kể tư chất tu sĩ có thể bị bình cảnh cản trở, có thể sống hai ngàn năm cho đến khi tọa hóa. Người sống trên 2000 năm và bị cản ở Tiên Tam trảm đạo còn được gọi là hóa thạch sống. Tuổi thọ thông thường là 3000 tuổi.
Tiên Đài tầng ba chính là cảnh giới tiếp theo, xưng hào Vương Giả. Khi Vương Giả đại thành đạt nửa bước Thánh Vực thì được xưng Bán Thánh.
Tiên Đài tầng bốn, khi đó sinh mệnh tu sĩ thăng hoa, đi vào pháp tắc lĩnh vực. Xưng hào Thánh Nhân.
Nhưng một vạn năm đổ lại đây có thể vượt qua Tiên Tam Trảm Đạo đạt đến Tiên Tam có rất ít kẻ làm được.
Mà trước thời Thái Cổ thì lại khác, quy tắc thiên địa vẫn chưa thay đổi, Vương Giả cũng không quá hiếm thấy, mỗi đại tộc đều có Thánh Nhân, đạt tới tu vi như vậy dễ dàng hơn so với hiện tại rất nhiều.
Trong thiên địa hiện nay, Vương Giả đại thành đều hiếm như lông phượng sừng lân, vô cùng thưa thớt, độ khó để đạt tới mức này còn không thấp hơn so với việc thành Thánh vào thời kỳ trước, điều kiện hà khắc như vậy, làm gì còn dám bàn đến chuyện bước tới cảnh giới Thánh Nhân nữa?
Những năm gần đây, từng người có thể Tiên Tam Trảm Đạo đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, ai nấy đều có con đường độc đáo của riêng mình, dưới sự thúc đẩy của đủ loại cơ duyên to lớn. không thể bắt chước theo được.
Dưới tình huống mà thiên địa không cho phép thành Thánh, mà vẫn có người bước tới cảnh giới này, điều này còn cần phải có ý chí và thiên tư cường đại tới cỡ nào mới được?
Trong bối cảnh này mà vẫn có thể thành tựu Thánh Nhân, vậy thì mỗi một vị đều là thiên tài tuyệt thế, không giống với người thường chút nào.
Mà Đế Thiên An trấn áp Nhân tộc vây công Yêu Đế hậu nhân, thể hiện ra Thánh Nhân tu vị lực lượng. Chính là hàng thật giá thật, y không có giết đi Nhân tộc tu sĩ mà yêu cầu đền bù, việc này đối với đại giáo lẫn thế gia chình là may mắn.
Nếu đắc tội với Thánh Nhân, chính là đại họa lâm đầu. Cho nên các thế lực lớn bọn họ không dám bất mãn, nhất là khi trong Tu Di Giới của y theo bọn họ biết có hai kiện Cực Đạo Đế Binh đây.
Một lý do khác, bọn họ trước là muốn hòa hoãn tránh tai họa, hai chính là rất nhiều người muốn biết, rốt cuộc hắn đã đạt tới cảnh giới gì rồi, có cách Tiên còn bao xa, và cũng muốn nghe hắn chỉ bảo.
Một Thánh Nhân, đối với những nhân vật đương thời mà nó, nó còn có sức hấp dẫn hơn mấy bộ Cổ Kinh của Đông Hoang.
Thậm chí không chỉ Nhân tộc còn có Yêu tộc lân cận nghe tin mà tìm đến.
Bất quá, Đế Thiên An cũng không có ý định giảng dạy truyền đạo gì. Song hắn lại cho phép đám tu sĩ đi vào Tàng Thư Tháp tham khảo, nhưng lại hạn chế là tu sĩ thế hệ trẻ của Nhân Yêu hai tộc được vào. Đồng thời giới hạn thời gian một tháng, một tháng đến vô luận là ai cũng phải đi ra.
Việc này khiến các thế lực Yêu Nhân vui mừng, lập tức cử các thế hệ trẻ tiến vào bên trong tìm kiếm kỳ ngộ. Hai chủng tộc vốn kình nhau không ít, không thiếu ma sát ẩu đả, nhưng vì kiêng kỵ Thánh Nhân chi uy cho nên cũng không nhắc lên quá mức.
“ Đi vào đó, vừa luyện khí lại lấy hỏa diễm luyện thể, dùng nguyên mà đột phá, khi nào đến Tứ Cực cũng là lúc ngươi đi lịch luyện” Một tháng đến tiễn hết đám khách dư thừa rời đi, Đế Thiên An đem Diệp Phàm đám người trảo ra, mở ra Vô Tận Hỏa Vực không gian
Vi Vi đi đến trước, đem nguyên thu được từ các thế lực đã phân chia xong giao cho Diệp Phàm hai phần ba.
“ Vâng!” Diệp Phàm đã quá quen thuộc với tác phong của Đế Thiên An, đem thu hết nguyên số lượng lớn kia vào Khổ Hải, rồi không do dự nhảy vào Vô Tận Hỏa Vực.
Bàng Bác đám người xì xào một hồi, sau đó từng người nhận cho mình phần mình nguyên, sau đó lấy Vi Vi dẫn đầu mà nhảy vào trong đó.
Thời gian lại yên lặng qua đi.
Diệp Phàm đi vào Vô Tận Hỏa Vực rên luyện, với Hoang Cổ Thánh Thể khiến hắn thể chất có thể chịu đựng được và đi sâu vào các tầng hỏa diễm khác hơn, lấy hỏa diễm tôi luyện nhục thân khiến hắn thêm rắn chắc.
Đồng thời cũng không quên tế luyện cho mình thích hợp vũ khí, tại Vô Tận Hỏa Vực trong hắn dành ra ba tháng thời gian. Mượn dụng hỏa diễm vô biên nơi này, cùng Vạn Vật Mẫu Khí trui rèn Thành Tiên Đỉnh mảnh vở.
“ Thành!” Sau ba tháng ngưng luyện, cuối cùng Diệp Phàm cũng luyện hóa được Thành Tiên Đỉnh mảnh vở thành một cái tiểu đỉnh, vui mừng nói.
Đúng vậy là một cái tiểu đỉnh, nó không to lớn, thậm chí là rất nhỏ. Nhưng lại làm người ta có cảm giác nó thật to lớn, không giống như một tiểu đỉnh mà rất giống một phương sơn hà, hoặc một mảnh tinh vực, hoặc một thế giới tràn đầy đạo pháp tự nhiên.
Khí mẹ vạn vật cực kỳ thưa thớt, có thể nói là chí bảo, là thánh vật luyện khí, rất khó có được. Chỉ nhiêu đó thôi đã thấy khí mẹ vạn vật trân quý thế nào, chứ đừng nói chi đến tinh túy Huyền Hoàng chỉ có trong truyền thuyết, nhưng hôm nay Diệp Phàm lại có thể dùng đồ vật trong truyền thuyết ấy luyện chế thành đỉnh của mình.
“Dùng khí mẹ vạn vật để trui luyện, đỉnh thành hình quả nhiên kinh khủng.” Diệp Phàm
Diệp Phàm thu hồi đỉnh lại. Cảm giác đầu tiên là vui sướng, nhưng sau đó lại nhíu mày. Tiểu đỉnh này quá nặng, lúc hắn khống chế rất khó khăn, có cảm giác như đang gánh cả một ngọn núi lớn trên vai vậy.
Nếu như không phải tiểu đỉnh này được trui luyện ngay trong cơ thể nên có một chút liên lạc với chủ nhân là hắn, thì với tu vi hiện nay, sợ rằng hắn không thể nào thúc dục nó được!
Bên trong tiểu đỉnh này đã có khí tượng to lớn, nếu như có một ngày nó diễn sinh "đạo" và "lý" thành công hoàn toàn, rất có thể sẽ biến thành vũ khí Cực Đạo.
Diệp Phàm không nóng lòng tiếp tục luyện đỉnh, đi đến tầng tiếp theo Vô Tận Hỏa Vực, hắn muốn đề cao tu vi mình lên trước. Khi đó sức chịu đựng cơ thể lẫn tốc độ luyện khí cũng được đề thăng.
Thời gian trôi qua, Diệp Phàm yên lặng phục dụng Nguyên cùng mượn nhờ hỏa diễm rèn đúc nhục thân thêm cường đại.
Hoang Cổ Thánh Thể một khi có thể tu luyện chỉ cần có tài nguyên cung cấp liền không ngừng mạnh lên. Mà Diệp Phàm hiện giờ có trong tay các đại Thánh Địa cùng thế gia Hoang Cổ bồi thường cho Nhan Như Ngọc, đại lượng nguyên để hắn tăng trưởng thực lực của mình.
Mệnh Tuyền phá đăng lâm Thần Kiều chưa đến ba ngày tiếp theo, một tháng tiếp sau đó Bỉ Ngạn đạt đến.
Lại qua nữa tháng Bỉ Ngạn phá, cảnh giới Luân Hải cảnh không còn giam giữ được Diệp Phàm, Đạo Cung tiếp bước.
Sau khi tu luyện xong Luân Hải bí cảnh, Diệp Phàm đặt chân đến bí cảnh thứ hai là Đạo Cung, tu luyện Ngũ tạng, đối ứng Ngũ Hành, mỗi một bộ phận tu luyện đại thành sẽ sinh ra một vị“Thần” tương ứng.
Trong Vô Tận Hỏa Vực không có ngày đêm, chỉ có một mảnh hừng hực hỏa diễm thiêu đốt, không có bất cứ một ai làm phiền hắn tu luyện, cứ thế một mực thời gian trôi qua trong tĩnh mịch.
Cho đến...
Trong Vô Tận Hỏa Vực, Diệp Phàm nhắm mắt không nhúc nhích, chuyện phát sinh bên ngoàì không hề quấy nhiễu tâm cảnh của hắn. Hắn không hề bận tâm, giống như tất cả đều không có quan hệ tới hắn.
Hắn như một thần tượng ngồi xếp bằng trong đó. Bỗng nhiên xung quanh hắn cảnh sắc thay đổi, hỏa diễm thế giới không còn mà thay vào đó là một tòa núi hoang.
“ Hoang Cổ Thánh Thể từ trước đến nay đều dừng lại ở Đạo Cung, song điều đó đã không còn, Diệp Phàm đã phá vỡ trói buộc đó” Vi Vi ở phía sau an lặng mà nói.
Hoang Cổ Thánh Thể là phế thể mười mấy vạn năm nay, bất quá nàng biết rõ điều đó đã không còn. Diệp Phàm dưới sự trợ giúp của Đại Đế đã phá vở trói buộc đó.
“Hắn tiêu thụ nhiều như vậy tài nguyên, nếu là Thánh Địa khác chỉ e đã cho ra nhiều cường giả rồi! Hoang Cổ Thánh Thể thật đáng sợ” Lâm Giai cảm khái cho thể chất đồng học của mình.
“ Là” Liễu Y Y gật đầu.
Nhan Như Ngọc mỹ mâu xinh đẹp quan khán, nói : “ Thánh Thể đại thành có thể sống hơn vạn năm, có thể cùng Đại Đế phân cao thấp, từ trước đến nay Hoang Cổ Thánh Thể chỉ dừng lại ở Đạo Cung năm tầng, chỉ có chàng mới làm ra được nghịch thiên như vậy”
Ước chừng đã mười mấy vạn năm, Thánh thể từ đó không thể vào Tứ Cực Bí Cảnh, nhưng Đế Thiên An xuất hiện đem đại lượng tài nguyên cấp cho Diệp Phàm, Đại Đế xuất thủ sẽ thua các Thánh Địa thế gia ư?
Tại Vô Tận Hỏa Vực bên trong, Diệp Phàm có được đại lượng tài nguyên cùng công pháp tu tập. Hắn không chỉ đem Đạo Cung năm cảnh đột phá, mà còn vượt qua gông xiềng thẳng đến Tứ Cực cảnh.
Bất quá tại nội thế giới của Đế Thiên An trong hắn khí tức bị khóa kín, cho nên không có hiển lộ ra. Bây giờ Thánh Thể đã sơ thành, Đế Thiên An dời hắn ra để thiên kiếp tẩy lễ.
“ Ah! Như Ngọc đổi xưng hô rồi, bảo bối có phải tâm đã bị ta đoạt rồi không?” Đế Thiên An đem tay qua kéo lấy eo nhỏ của Nhan Như Ngọc, đặt trên đùi mình, còn hôn lên má một cái.
Nhan Như Ngọc mặt thoáng hồng, song cũng không có bài xích, đem tay hướng hông hắn mà xoắn một cái : “ chán ghét”
Gần một năm ở trong nội thiên địa, nàng bị hắn trêu ghẹo không ít, trước kia đối với hắn hảo cảm, sau nhiều lần trêu ghẹo lại bị hắn kích thích tâm dần bị hắn đoạt. Thậm chí gần đây còn trao thân cho hắn, chính thức cùng hắn kết thành đạo lữ.
“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, cười tà : “ xem ra ta phải hảo hảo thương yêu nàng thêm rồi, cả bốn thị nữ của ta nữa, à không thiếp thân thị nữ chứ!”
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới