Diệp Thiên nói ra câu này được vài giây Tiểu Băng liền phát hiện ra hắn đang ám chỉ việc gì. Năm bóng người từ không biết từ đâu xuất hiện trước đầu xe bọn hắn, chắn ngang con đường. Cả năm người đều có gương mặt quái dị, một nửa là máy móc, một nửa hệt như nhân loại. Rất giống một dạng người cải tạo, cấy ghép máy móc vào trong cơ thể như trong vài bộ phim khoa học viễn tưởng.
Tiểu Băng nhìn chằm chằm những thân ảnh kia vài giây, trầm giọng nói:
- Thì ra là hắn?
Diệp Thiên có chút hứng thú quay sang nàng:
- Ngươi vừa biết được chuyện gì?
Tiểu Băng lạnh giọng đáp:
- Kẻ tiếp nhận nhiệm vụ của ta chính là Bạch Quỷ, xếp thứ mười ba trên Thần Bảng.
- Thần Bảng?
- Là một bảng danh sách xếp hạng dành riêng cho sát thủ. Bọn ta dựa vào đó để đánh giá một tên sát thủ có đủ đẳng cấp tiếp nhận nhiệm vụ hay không. Bảng này xếp hạng dựa vào điểm tích lũy, không phải thực lực. Chỉ có mười vị trí đầu không giống, thực lực mỗi kẻ đều siêu việt phạm trù nhân loại thông thường, thậm chí kẻ mạnh nhất đã mơ hồ đạt đến tông sư như ngươi. Đáng tiếc, ban đầu còn tưởng rằng có vị nào trong mười vị trí đầu tiếp nhận, không ngờ lại là tên số mười ba này.
Diệp Thiên có chút buồn cười. Hắn biết đối thủ của mình yếu, dù sao bất kỳ ai so với Diệp Thiên cũng sẽ yếu. Nhưng chính Tiểu Băng cũng nói tên kia yếu, vậy nhất định sẽ rất nhàm chán.
- Có vẻ các ngươi rất thích dùng bảng danh sách để phân chia cấp bậc. Ngươi thì thế nào?
Diệp Thiên từng nghe tên Ar-Storm gì đó nhắc đến các bảng xếp hạng dành cho Dị Năng Giả, Võ Giả cùng Tu Đạo Giả. Có lẽ đây là sở thích chung của Thiên Lang Tinh. Bảng danh sách tuy không hoàn toàn chính xác nhưng cũng có tác dụng so sánh đối chiếu, cũng có giá trị nhất định.
Diệp Thiên hỏi đến mình khiến Tiểu Băng hơi do dự, sau cùng vẫn nói thật:
- Ta? Dựa vào điểm tích lũy xếp hàng thứ mười một. Muốn xông lên mười vị trí đầu cần đánh bại một tên bất kỳ trong đó. Nhưng ta chưa từng có ý định làm việc này. Sát thủ chỉ là công việc để ta rèn luyện kỹ năng, tương lai trở thành lưỡi kiếm sắc bén nhất của Ám Dạ Quân Vương.
Tiểu Băng đang muốn ám chỉ nàng cũng rất lợi hại, có thể bước vào nhóm mười người đứng đầu Thần Bảng. Chẳng qua Diệp Thiên không để ý đến chi tiết này. Hắn chỉ biết tên sát thủ Bạch Quỷ đang truy sát mình còn kém hơn cả Tiểu Băng, thật không có ý nghĩa.
Đưa tay với lấy một quả bom đặt ở sau xe, Diệp Thiên vùng tay ném nó về phía vực sâu bên trái. Không biết vì lý do gì, năm tên nửa người nửa máy kia đột nhiên bay theo, ôm chặt lấy quả bom. Một tiếng nổ lớn vang lên tạo thành chấn động kéo dài hết một lúc, Tiểu Băng còn đang kinh ngạc đã nghe thấy Diệp Thiên thấp giọng lẩm bẩm:
- Thứ đồ chơi này không tệ, về sau có lẽ sẽ hữu dụng.
- Ngươi…làm cách nào?
Tuy nàng có thể đánh bại năm tên nửa người nửa máy kia nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng như vậy. Nhất là Diệp Thiên gần như không hề ra tay, cả năm tên kia đã bị hắn điều khiển, lao theo quả bom rồi cùng chết. Lại thêm một năng lực mới của Diệp Thiên được thể hiện ra khiến Tiểu Băng gần như chết lặng, tên này rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu sức mạnh mà nàng không biết đến?
Diệp Thiên đáp lại rất hờ hững:
- Kỹ năng khống vật cơ bản mà thôi, lẽ nào Dị Năng Giả hệ tinh thần như ngươi không biết?
Khống vật là kỹ năng cơ bản của Tu Đạo Giả, Dị Năng Giả hệ tinh thần hay Võ Giả luyện khí cũng làm được. Nhưng đa phần là với những vật vô tri. Đằng này Diệp Thiên khống chế năm tên người sống, hơn nữa còn qua máy móc cải tạo, sức mạnh cực lớn. Bọn hắn chết quá nhanh khiến Tiểu Băng không xác định được đối phương mạnh đến mức nào, nhưng nàng biết đổi lại là mình, cho dù khống chế một tên cũng không làm nổi. Ám Dạ có thể làm được sao? Nhất định có thể, nhất định…
- Ngẩn người ra đó làm gì, còn không mau đi tiếp chúng ta sẽ trễ giờ. Cũng đều do ngươi lựa chọn con đường khó đi này. Ta cũng muốn cho mấy tên kia cơ hội ra tay, nhưng lỡ như bọn hắn chiến đấu phá hỏng con đường nhỏ này thì phải làm sao?
Đường núi vừa nhỏ vừa hiểm trở, năm tên kia vừa ra tay sẽ hủy mất nên Diệp Thiên mới định thân bọn hắn ngay từ khi mới xuất hiện. Cho dù đường bị phá hắn vẫn đi qua được, nhưng cũng không thể một tay nâng theo cả chiếc xe hơi lớn bay qua trước mặt Tiểu Băng. Diệp Thiên tự thấy bản thân đã đủ nổi bật, không cần khiến nàng chấn kinh thêm nữa.
Tên này sợ làm hư đường nên mới trực tiếp diệt sát đối thủ? Tiểu Băng khẽ lắc đầu, thở ra một hơi. Bỏ đi, nàng đã quen với lối tư H3Co5 duy không giống ai cũng Diệp Thiên, có gì đáng để kinh ngạc.
Đoạn đường phía sau khá thuận lợi, Bạch Quỷ có lẽ không muốn lãng phí tài lực để kiểm tra sức mạnh của Diệp Thiên nữa nên không tiếp tục xuất hiện. Nhưng theo như Tiểu Băng, Bạch Quỷ là một kẻ không biết chữ sợ viết như thế nào. Hắn chỉ đang tính toán kế hoạch cụ thể hơn cho lần ra tay tiếp theo mà thôi. Diệp Thiên nghe xong liền tỏ vẻ rất chờ mong, những lần trước quả thật rất nhàm chán. Nếu đối phương có thể chuẩn bị kỹ càng có lẽ sẽ chơi vui hơn nhiều. Có người đặc biệt chuẩn bị trò chơi cho riêng mình, Diệp Thiên đương nhiên sẽ không từ chối. Hắn cũng không quên dặn dò Tiểu Băng:
- Thay ta chuyển lời đến tên kia. Muốn ám sát ta cứ thoải mái, nhưng tuyệt đối không được làm hại đến những người quanh ta. Ít nhất ta muốn bộ phim này hoàn thành một cách trọn vẹn. Nếu không…ta cũng không ngại cho hắn biết thế nào mới là địa ngục.
Tiểu Băng có hơi bực bội trước giọng điệu của Diệp Thiên, hắn xem việc ám sát này chỉ như một trò chơi, nàng hay Bạch Quỷ chỉ là người chơi cùng. Nhưng thực lực của Diệp Thiên đúng là có tư cách để nghĩ như vậy. Chỉ dựa vào món Hồn Khí bá đạo kia, Tiểu Băng chắc chắn Bạch Quỷ không làm gì được hắn.
- Yên tâm, sát thủ cao cấp bọn ta sống rất có nguyên tắc, chỉ giết mục tiêu đã định sẵn. Những kẻ lợi dụng người vô tội gài bẫy để giết người sẽ bị khinh thường, xem là thủ đoạn hạ cấp. Bạch Quỷ đang muốn tiến vào nhóm mười người mạnh nhất, tất nhiên sẽ không làm những việc như vậy.
Diệp Thiên có đôi chút ngạc nhiên:
- Sát thủ cũng có nguyên tắc? Ta còn tưởng các ngươi sẽ bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.
- Ta đã nói đó là việc của đám sát thủ hạ cấp. Sát thủ cao cấp bọn ta là kẻ có địa vị và phẩm giá.
Diệp Thiên từ chối cho ý kiến. Sát thủ cũng có phẩm giá? Cái này hoàn toàn khác so với những tiểu thuyết mạng hắn thường đọc. Bất quá cũng tốt, đỡ tốn công Diệp Thiên bày vẽ nhiều trò. Dù sao giết người cũng dễ hơn hành hạ rất nhiều, ít nhất là không tốn thời gian.
Bình yên đến được nơi tập trung, Tiểu Băng rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Diệp Thiên lại muốn đi xe riêng, chở theo nhiều đồ đạc và lương thực như vậy. Nàng là người ngoại quốc, chỉ đến Thương Huyền Quốc vài lần thăm Tần Khinh Tuyết, không đi du lịch nhiều nơi.
Khu vực mà đoàn làm phim Nhất Thế Vô Song chọn để quay những phân cảnh tiếp theo là một sa mạc nhân tạo nằm ở biên giới Thương Huyền Quốc. Từ đây đi đến thành phố gần nhất cũng cần ba giờ đồng hồ đi xe, đường xá lại quanh co, việc mua sắm nhu yếu phẩm cực kỳ phiền phức.
Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ