Tiêu Dao Lục

Chương 104: Trò Chuyện



Diệp Thiên nhanh chóng chú ý đến một vấn đề khác:

- Khoan đã, ta giúp ngươi cản tên kia cũng không có vấn đề. Nhưng là làm như vậy chẳng phải sẽ để lộ ra quan hệ giữa ngươi và Ám Dạ Quân Vương sao? Tuy ta không tham dự nhiều vào chuyện này nhưng kẻ ngốc cũng biết ngươi là dạng gián điệp hai mang, Tần gia rõ ràng làm việc cho chính phủ, còn tổ chức kia đang muốn chống lại chính phủ.

Diệp Thiên không phải kẻ ngốc. Đừng nhìn Tần Khinh Tuyết nhẹ nhàng nói ra quan hệ giữa nàng và Ám Dạ Quân Vương cho hắn biết. Đây chắc chắn là một trong những bí mật lớn nhất của nàng. Chỉ cần để lộ ra, Tần Khinh Tuyết có khả năng sẽ mất tất cả, từ gia đình đến bằng hữu. Cũng không biết nàng lấy đâu ra dũng khí cùng niềm tin để tiết lộ cho Diệp Thiên.

Phàm là người có thân phận đều biết từ trước đến nay Diệp Thiên chỉ làm theo yêu cầu của Tần Khinh Tuyết, ngoài ra không có ai ra lệnh được cho hắn. Lần này Diệp Thiên ra mặt ngăn cản tên Ngụy Tông Sư kia, chẳng phải sẽ khiến mọi sự nghi ngờ đổ dồn vào nàng hay sao?

Tần Khinh Tuyết bật cười:

- Gián điệp hai mang? Ngươi học từ này ở nơi nào? Ta nói ra chuyện của Ám Dạ Quân Vương này là để ngươi hiểu hơn về tình hình, bọn ta rất cần ngươi ngăn cản tên Ngụy Tông Sư kia. Nhưng lần này ngươi ra mặt là lấy danh nghĩa của chính phủ, không phải cá nhân ta.

- Trên thực tế, Thương Huyền Quốc cần lực lượng từ tu luyện giả của các quốc gia khác đến hỗ trợ để tóm gọn Ám Dạ Quân Vương. Thế nhưng bọn hắn vẫn muốn khống chế ở mức nhất định. Đối phương qua hỗ trợ là một phần, không ít kẻ có ý đồ đánh cắp thông tin cơ mật quốc gia. Mà một vị Ngụy Tông Sư ra tay rất khó kiểm soát, hiện tại Thương Huyền Quốc còn chưa có cao thủ cấp bậc này, muốn kiềm chế đối phương cũng không dễ dàng. Cách tốt nhất là không cho hắn nhập cảnh, nhưng làm vậy lại khó ăn nói với các quốc gia khác khi chính Thương Huyền Quốc là bên yêu cầu viện trợ.

- Vì vậy ta lấy danh nghĩa Tần gia và chính phủ mời ngươi hỗ trợ, kiềm chế vị Ngụy Tông Sư kia. Trên thực tế là giúp đỡ Ám Dạ Quân Vương. Ta có thể sắp xếp mọi việc theo cách hợp lý nhất, đảm bảo không có bất kỳ khe hở nào.

Loại chuyện này Tần Khinh Tuyết đã làm nhiều, ngoài ánh sáng tiếp quản Tần gia, trong bóng tối chi phối Ám Dạ Quân Vương. Nàng là nữ nhân có dã tâm, thế nhưng chẳng ai biết mục đích cuối cùng của Tần Khinh Tuyết là gì. Diệp Thiên cũng không quan tâm nhiều. Dù sao rảnh rỗi vài ngày, tìm tên Ngụy Tông Sư nào đó chơi đùa một chuyến sau đó trở lại tiếp tục quay phim. Cuộc sống nhàn hạ, sinh hoạt thoải mái, được làm điều mình thích, hắn còn trông mong gì hơn.

Diệp Thiên không còn ý kiến, Tần Khinh Tuyết nhấp một ngụm cà phê liền tiếp:

- Vị Ngụy Tông Sư này gọi là Mộ Tinh Hà, thành danh từ ba mươi năm trước, từng đạt vị trí đầu trên Bạch Bảng và Phong Vân Bảng. Không xét đến những vị cao thủ lánh đời, năm đó Mộ Tinh Hà được xem là đệ nhất cao thủ đương đại. Lần hắn đánh bại một tên Hắc Cấp cao thủ là cách đây hai mươi năm. Cho nên đến nay có rất nhiều người nói Mộ Tinh Hà đã đạt đến Tông Sư. Có điều đây đều chỉ là suy đoán, từ trận chiến năm đó đến nay Mộ Tinh Hà vẫn rất ít xuất hiện, không còn ai có cơ hội thấy hắn xuất thủ nữa. Lần này Mộ Tinh Hà đột nhiên tham dự khiến Thương Huyền Quốc bất ngờ, không kịp làm ra chuẩn bị. Gia gia ở phía bên kia cũng rất đau đầu nên mới nhờ ta tìm đến ngươi hỗ trợ.

Tần Khinh Tuyết nói đến đây liền dừng lại một nhịp rồi thấp giọng nói:

- Diệp Thiên, ta biết ngươi rất ngại phiền phức. Nhưng với sức mạnh và thân phận thần bí của ngươi, cho dù muốn tránh phiền phức cũng sẽ tự tìm đến. Ta chỉ có thể hạn chế nó ở mức tối đa, hi vọng ngươi sẽ không cảm thấy khó chịu.

Diệp Thiên phất tay:

- Ta không trách ngươi. Như thế này rất tốt, có một cuộc sống bình yên làm điều mình muốn, thỉnh thoảng đi ra ngoài tìm chút kích thích. Ta rất hài lòng.

Tần Khinh Tuyết thầm thở ra một hơi, nàng thật sự sợ Diệp Thiên sẽ phản cảm.

- Vậy là tốt rồi.

Tương Nam là người bình thường, thể lực kém. Không có hắn, Tần Khinh Tuyết tạm gác lại công việc bồi tiếp Diệp Thiên. Hai người nói những việc không đâu vào đâu. Diệp Thiên kể về những thứ thú vị hắn gặp được trong lúc quay phim, từ kỹ xảo cơ bản cho đến nhập vai, cảm thụ cảm xúc thật sự của nhân vật. Tần Khinh Tuyết không chuyên sâu về vấn đề này, chủ yếu là nghe Diệp Thiên nói, thỉnh thoảng sẽ hướng dẫn hắn vài thứ liên quan đến nghề diễn viên như cách tạo dựng danh tiếng, tham gia các chương trình quảng cáo phim, chương trình truyền hình hay sinh hoạt.

Trước kia bpMW1 Diệp Thiên cảm thấy những việc này khá vô nghĩa nên để Vương Lỗi từ chối sạch. Nhưng hiện tại khi đã quen thuộc hơn, hắn cảm thấy những chương trình kia cũng có điểm thú vị. Như chương trình tống nghệ sinh hoạt, cảm thụ một cuộc sống mới ở góc nhìn khác cũng không tệ lắm.

Tần Khinh Tuyết nói xong liền cảm thán một câu:

- Ngành giải trí vốn là một vũng nước đục. Ngươi có tập đoàn Quang Diệu chống lưng, một đường thẳng tiến nên không cần tiếp xúc sâu với những thứ này. Nhưng nếu ngươi có định hướng phát triển lâu dài, sớm muộn cũng sẽ gặp phải tình huống chướng mắt. Lúc đó ta hi vọng ngươi cẩn thận một chút.

Diệp Thiên không hiểu lắm:

- Cẩn thận? Ta sao?

Tần Khinh Tuyết mỉm cười:

- Ý của ta là nếu có động thủ liền làm sạch sẽ một chút. Tuy ta biết ngươi không để tâm đến danh tiếng, nhưng làm diễn viên lâu năm ít nhiều sẽ cần tới. Sự việc lần trước không lớn, Mộ Vũ có thể thay ngươi ép xuống. Nhưng về sau đối mặt với những nhân vật có địa vị hơn sẽ không dễ xử lý như vậy. Ta không bắt ngươi nhẫn nhịn, nhưng đã ra tay thì đừng cho đối phương cơ hội trở mình tố cáo.

Tần Khinh Tuyết là một nữ nhân phức tạp, có rất nhiều góc nhìn nhận khác nhau về con người nàng, nhưng trong số đó tuyệt đối không có nhân từ. Làm việc cho Ám Dạ Quân Vương, nàng từng giết người, cùng từng làm đủ mọi chuyện trong bóng tối.

Muốn một vị siêu cấp cao thủ như Diệp Thiên nhẫn nhịn còn chẳng bằng để hắn xử lý bằng cách trực tiếp nhất. Tần Khinh Tuyết chỉ muốn nhắc nhở Diệp Thiên làm gọn gàng một chút mà thôi. Nàng cũng không nghĩ nhiều, Tông Sư siêu cấp cao thủ muốn giết người là chuyện rất đơn giản. Với thủ đoạn siêu việt tư duy nhân loại thông thường, đừng mong thu được bất kỳ chứng cứ nào.

Diệp Thiên bình thản đáp:

- Người không động ta, ta không động người. Bất quá nếu có việc chướng mắt, ta cũng không ngại làm vài thứ…Ừm, như ngươi nói, nhất định sẽ làm thật gọn gàng.

- Phải rồi, ta nghe nói Tiểu Băng đã trở thành trợ lý của ngươi. Nàng không gây ra phiền phức gì chứ?

Tần Khinh Tuyết đột nhiên hỏi đến chuyện này, Diệp Thiên chỉ cười đáp:

- Cũng không tính là phiền phức. Tay nghề nấu ăn của nàng không tệ, xem như một cái đầu bếp thuê giá rẻ.

Tần Khinh Tuyết nghi hoặc:

- Đầu bếp? Tiểu Băng sẽ không tiếp cận ngươi để làm những chuyện này.

- Nàng nói muốn ám sát ta, ta liền chơi đùa với nàng một chút. Dù sao cũng không có vấn đề gì lớn. Yên tâm, nàng là bằng hữu của ngươi, ta sẽ chiêu đãi thật tốt.

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.