Tiêu Dao Lục

Chương 110: Chuẩn Bị Chu Toàn



Tần Khinh Tuyết khẽ gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Đây là chuyên môn của Tương Nam, hắn cũng đã mời đến một nhóm cao thủ chuẩn bị hơn năm năm, hẳn là không có vấn đề gì. Nàng tiếp tục nhìn về phía nam nhân ngồi đối diện với Ám Dạ. Thời Niệm Băng là sát thủ mạnh nhất của Ám Dạ Quân Vương, nhưng nàng không phải người mạnh nhất. Nếu không tính đến Ám Dạ thì chính là nam nhân đang hờ hững ngồi ở vị trí đối diện kia.

- Lý Minh Hiên.

Nam nhân nghe nhắc đến mình liền ngồi thẳng dậy, gật đầu đáp:

- Đám tử sĩ đều đã sẵn sàng. Mâu thuẫn giữa các thế lực trên thế giới cũng rất ổn thỏa. Chỉ cần chúng ta phát động có thể dẫn phát hơn ba mươi ngàn trận chiến lớn nhỏ giữa các tu luyện giả diễn ra trên toàn thế giới. Với cường độ và số lượng này, tin rằng chính phủ thế giới sẽ không áp chế nổi tin tức. Đương nhiên phần truyền thông thế nào đều giao cho các ngươi phụ trách.

Tần Khinh Tuyết nhíu mày:

- Ba mươi ngàn? Không phải dự kiến ban đầu là năm mươi ngàn sao?

Lý Minh Hiên lắc đầu:

- Ngươi quá chú trọng vào số lượng, nhưng ta xem trọng chất lượng hơn. Nếu dùng hai mươi ngàn trận chiến nhỏ lẻ kia đổi lấy trận chiến giữa hai đại thế lực trong nhóm mười thế lực mạnh nhất thì thế nào?

Tần Khinh Tuyết giật mình:

- Ngươi có thể tính kế cả những thế lực kia? Không đúng, tối đa chỉ là vài tên thuộc hạ cấp thấp, đám cao tầng kia sẽ không ngu ngốc như vậy.

Lý Minh Hiên bật cười:

- Ngươi thực sự cho rằng chỉ có Ám Dạ Quân Vương chúng ta muốn tu luyện giới nổi lên khỏi mặt nước sao? Tuy bọn hắn không trực tiếp ra mặt nhưng cũng muốn hỗ trợ một chút nên mới cố ý nhắm mắt làm ngơ. Yên tâm, lần này chắc chắn đủ lớn, kéo cả hai tiểu quốc ở phương bắc vào cùng. Quy mô bậc này nếu còn không tuyên truyền được, các ngươi cũng nên nghỉ hưu sớm đi.

Lời này không chỉ dành cho Tần Khinh Tuyết mà còn nói với một người đeo mặt nạ gần đó. Đối phương nghe vậy liền cất giọng khàn khàn đáp lại:

- Gửi một trăm trận chiến đáng chú ý nhất. Ta đảm bảo mỗi trận sẽ có ít nhất một ngàn khán giả quan chiến.

Lý Minh Hiên tỏ vẻ xem thường nhưng không nói thêm gì nữa. Tần Khinh Tuyết cũng không rảnh xen vào ân oán cá nhân của bọn hắn, tiếp tục nói:

- Tư Vô Nhai, việc chuẩn bị cơ sở vật chất hậu kỳ thế nào?

- Trước mắt đã có hơi bốn mươi căn cứ có trang thiết bị tối tân nhất trên toàn thế giới. Đảm bảo đáp ứng nhu cầu huấn luyện.

Ám Dạ Quân Vương không chỉ muốn đưa tu luyện giới lên khỏi mặt nước mà còn nhân cơ hội đó tăng cường sức mạnh cho bản thân. Tu luyện là cần tư chất, bao gồm cả Võ Giả, nếu tư chất không được thành tựu tương lai sẽ rất hạn chế. Thế nhưng vì chính phủ cố ý che giấu, bọn hắn không thể công khai tuyển người, từ đó để sót vô số thiên tài trong biển người kia.

Nhưng sau khi tu luyện giới được toàn thể thế giới biết đến sẽ có vô số người muốn tu luyện. Biết được tu luyện giả có uy năng to lớn, ai lại không muốn tu luyện? Chưa nói đến tham vọng cao xa, ít nhất cũng phải đủ bảo vệ bản thân. Chỉ cần nghĩ đến ngoài kia tồn tại những kẻ tùy ý vung tay cũng có thể giết chết mình, ai cũng sẽ muốn mạnh lên mà thôi. Đi trước nắm tiên cơ, Ám Dạ Quân Vương đã cho xây dựng cơ sở vật chất hiện đại nhất để kiểm tra, tư chất bồi dưỡng nhân tài.

Tất nhiên mỗi người đều ôm tâm tư riêng. Mười hai người lãnh đạo ngoại trừ Ám Dạ nắm giữ toàn bộ Ám Dạ Quân Vương, mười một người còn lại đều có thế lực riêng, nhận lệnh trực tiếp từ bọn hắn. Bọn hắn cũng muốn nhân cơ hội WZMBm này tăng cường sức mạnh thế lực dưới trướng, ổn định địa vị ở tổ chức, thậm chí tiến xa hơn trong tương lai.

Tần Khinh Tuyết tiếp tục điểm danh nhiệm vụ của từng người, sau đó thống kê lại, tính toán những chỗ thiếu sót hoặc chưa đồng bộ để nhắc nhở sửa chữa. Đây là công việc của nàng, giống như thư ký nhưng lại quản lý toàn bộ. Ám Dạ chỉ khép hờ mắt, không hề lên tiếng phản bác lần này, tựa như hoàn toàn đồng ý với Tần Khinh Tuyết.

Cuộc họp kéo dài gần hai giờ, Tần Khinh Tuyết nhìn qua đồng hồ rồi mỉm cười:

- Rất tốt, trên cơ bản đều đã ổn thỏa. Đám người kia cũng sắp tới, chúng ta phải tiếp đãi tốt một chút. Trước đó các ngươi còn muốn hỏi vấn đề gì hay không?

Lý Minh Hiên là kẻ đầu tiên không nhịn được:

- Đương nhiên là về Diệp Thiên. Ngươi tìm được tên quái vật biến thái kia ở nơi nào?

Tần Khinh Tuyết đã để Tương Nam gửi thông tin về Diệp Thiên cho những người khác, đương nhiên chỉ là những phần đã sớm để lộ ra bên ngoài, tương tự như tin tức mà Mộ Tinh Hà có được. Nàng cũng không che giấu, bởi vì giấu không được. Như việc hắn đánh bại Phong Vương Ar-Storm đã sớm lan truyền khắp giới tu luyện giả. Chưa kể đến ở đây còn có một Tiểu Băng trung thành tuyệt đối với Ám Dạ. Nhưng kể cả như vậy, nàng vẫn có vài bí mật và suy đoán không nói ra. Tần Khinh Tuyết cũng có tâm tư của riêng mình.

- Không phải trong tài liệu đã ghi rõ rồi sao? Ban đầu chúng ta nghi ngờ hắn là tộc nhân Diệp gia, đại gia tộc bị người trong chính phủ tiêu diệt mười năm trước. Nhưng đây chỉ là phán đoán không có chứng cớ, Diệp Thiên cũng chưa làm ra bất kỳ hành động trả thù nào. Ngoài ra không có bất kỳ thông tin nào liên quan đến xuất thân của hắn, quá khứ của Diệp Thiên là một ẩn số. Thứ duy nhất chúng ta biết đến về người này là sức mạnh áp đảo của hắn mà thôi.

Không thu được gì, Lý Minh Hiên chuyển sự chú ý sang Tiểu Băng:

- Băng Băng, nghe nói ngươi vì ám sát Diệp Thiên mà cam chịu làm thư ký cho hắn. Thời gian qua hẳn là điều tra được không ít.

Ánh mắt Thời Niệm Băng lóe lên một tia sát khí nhưng rất nhanh thu liễm lại, dùng giọng lạnh nhạt đáp:

- Hắn sinh hoạt như một minh tinh bình thường. Tính cách tùy hứng, vui vẻ liền làm. Sức mạnh…chưa thể ước lượng. Trước mắt chỉ biết hắn có một món Hồn Khí cực mạnh.

- A, rất mạnh sao?

Tiểu Băng trầm giọng nói:

- Mạnh hơn ta.

Lý Minh Hiên có đôi chút kinh ngạc, sau đó gật đầu:

- Băng Băng, ngươi là Dị Năng Giả hệ tinh thần, gặp phải Hồn Khí có linh hồn cao cấp, do tín ngưỡng lực mạnh mẽ ngưng tụ thành nên có nhiều hạn chế. Tất nhiên không thể phủ nhận đẳng cấp của Hồn Khí kia rất cao, có lẽ trên thế giới cũng không quá mười món so sánh được. Khinh Tuyết, có cơ hội liền để ta gặp tên Diệp Thiên kia một lần đi.

Tiểu Băng chẳng buồn đáp lại Lý Minh Hiên, nàng rất ghét cách tên này gọi mình là Băng Băng. Nếu không phải nể mặt Ám Dạ cùng thực lực tên Lý Minh Hiên kia đủ mạnh, Tiểu Băng đã sớm động thủ. Dù vậy, nàng vẫn có cách khác để thể hiện sự bất mãn của mình, ví dụ như không cho Lý Minh Hiên biết, món Hồn Khí kia là do Diệp Thiên luyện chế ra. Luyện chế Hồn Khí, đây là khái niệm lần đầu tiên xuất hiện ở thế giới này.

Tần Khinh Tuyết lắc đầu không đáp. Hiện tại vẫn còn quá sớm để Lý Minh Hiên gặp Diệp Thiên. Với tính cách của tên này nói không chừng sẽ trực tiếp khiêu chiến, Tần Khinh Tuyết sẽ phải “dọn xác” cho hắn.

Ám Dạ, kẻ từ đầu đến cuối vẫn im lặng bất ngờ lên tiếng:

- Ta muốn gặp Diệp Thiên.

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.