Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 10: Đánh sập tổ kiến



Chương 10: Đánh sập tổ kiến

. . .



Trong hang động tối.



Lục Kha vẫn ngồi yên một chỗ toàn lực hấp thu Năng Tinh.



Không có công pháp dẫn dắt, tốc độ hấp thu rất chậm, đi qua một giờ cũng chỉ hấp thu được một khối, thân thể dị năng vẫn chưa tăng cấp.



Khác biệt với Tinh Thần dị năng, Lục Kha không thể cảm nhận Thân Thể dị năng không gian, cũng không nhìn thấy điểm sáng, không biết được chính xác năng lực đó như thế nào, cấp độ bao nhiêu, nó giống như cái bóng, ẩn giấu đi khuôn mặt chưa từng lộ ra, nhưng thật sẽ tồn tại.



Duy nhất để nhật biết Thân Thể dị năng tăng cấp, chính là khi phát ra "xao động" giống như một sự báo hiệu, sau đó cái gì cũng không có.



Ở cách không xa, Nan đang ngồi nhắm mắt đả tọa, bộ dáng nghiêm túc không biết làm gì.



Nó rất thần bí, lâu lâu cách một khoảng thời gian, Lục Kha thấy nó sẽ ngồi đó nhắm mắt, giống như ngủ say, nhưng tuyệt đối không phải.



Hồi lâu, Nan mở mắt ra, trong mắt lóe ra một vòng tinh mang.



Nó chống người đứng dậy, đi ra dò xét.



Quét qua một vòng, nó nhận ra hang động không chỉ rộng lớn, còn là phân tầng, hiện tại điểm dừng chân bất quá là một tầng phía trên cùng, phía dưới hãy còn rất nhiều tầng sâu.



Nó theo đường dẫn đi xuống tầng thứ nhất.



Lập tức, nó trong mắt hiện ra kinh ngạc.



Kiến mẫu!



Thật nhiều kiến mẫu.



Trước mặt nó hiện ra mấy căn trụ đá chống trần, ở xung quanh mỗi trụ đều có một đầu kiến mẫu, cạnh đó là một vài đầu con non còn chưa xuất thế.



Nó đem kiến mẫu quét hình, lập tức biến sắc: "Kiến Đen Sát Thủ!"



Kiến Sát Thủ, chân chính biến dị giả. Nếu như xem Biến Dị là một quá trình tiến hóa, thì đám Kiến Lính bên ngoài bất quá chỉ được xem như tiến hóa bậc 1, Kiến Bay là tiến hóa bậc 2, còn trước mắt loại này Kiến Sát Thủ chính là tiến hóa bậc 3, ngoại dáng thay đổi khác xa hai loài phía trước, hai chân tiến hóa thẳng đứng, di chuyển như người.



Nó bây giờ bộ dáng đã mang theo mấy phần hình người, mang theo phía sau một đôi cánh, nhìn thật uy mãnh.



"Lục Kha! Nhanh xuống đây!"



Nan sắc diện có chút trầm trọng, không dám tiến lên, nó tự lượng sức một người là không đánh g·iết được Kiến Sát Thủ.



"Chuyện gì a?"



Lục Kha xuống tới.



"Ngươi tự mình nhìn xem."



Nhìn theo hướng chỉ tay, hai mắt Lục Kha bỗng nhiên trừng lớn, "trứng thật to a."



"Con bà nó ngươi có hay không nghiêm túc?" Nan tức giận, chỉ về phía kiến mẫu nói: "Kiến Sát Thủ, biến dị bậc 3, tốc độ nhanh nhẹn và cực kỳ nguy hiểm, kỹ năng công kích tinh thần, thiện á·m s·át."



Đổi là người khác, nhìn thấy Kiến Sát Thủ có lẽ sợ hãi co chân chạy, nhưng Lục Kha bây giờ cũng không nhìn, bởi vì hắn có khác mục tiêu.



Căn trụ đá!



Dự cảm báo cho Lục Kha, căn trụ đá hiện ra《vận khí》.



"Ngươi giúp ta nhìn xem trụ đá kia có thứ gì tốt?"



Nghe Lục Kha lời nói, Nan sững sờ.



Nó quên đi chuyện Lục Kha có dự cảm, nếu như phát hiện nguy hiểm, hắn so với ai trước liền chạy.



Tốt!



Nó quét hình trụ đá, nhìn xuyên qua căn trụ kết cấu, ở giữa phát hiện một khối màu đen tảng đá giống như khối thạch đầu, đang lan tỏa đi ra một loại từ trường đặc dị.



Tít!



Quét hình hoàn tất, kết quả đi ra. Vừa thấy kết quả, Nan không kìm được hưng phấn bật thốt: "Tinh Thần Thạch!"



"Lục Kha! Bên trong căn trụ có Tinh Thần Thạch." Nan mừng rỡ kéo tay áo hắn, kích động hưng phấn nói: "đó là cực kỳ quý giá một loại thiên thạch, là Tinh Thần hệ Dị Năng Giả tha thiết ước mơ đồ vật, so với Năng Tinh hãy còn trân quý."



Tinh Thần Thạch Lục Kha chưa nghe nói qua, nhưng thiên thạch hắn biết, đó là vật đến từ tinh không, do các Tinh Cầu đ·ã c·hết lưu lại đồ vật.



Hắc!



Lục Kha cảm thấy không ngoài ý muốn.



Có kỹ năng dự cảm chỉ dẫn, làm sao sai được.



Vấn đề là làm cách nào thu thập đâu?





Phía trên hãy có một đầu Kiến Sát Thủ cấp 10, muốn đánh g·iết nó độ khó quá cao.



"Lục Kha, ta chịu trách nhiệm dẫn nó ra, ngươi đi lấy Tinh Thần Thạch."



Nếu đó chỉ là một khối Năng Tinh, nó là không thèm nhìn, nhưng Tinh Thần Thạch thì khác, không nói giá trị cực cao, nó chính là vật có thể dùng tu luyện Tinh Thần lực, một khối thạch đầu lớn như vậy đủ để dùng rất lâu, nó nguyện ý mạo hiểm thử một lần.



Lục Kha nghi ngờ nhìn nó: "ngươi được không?"



"Không được cũng phải được." Nan cắn răng, nói chắc như chém đinh chặt sắt.



Nó quyết định, tuyệt sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.



Kinh qua một lần nguy cơ t·ử v·ong phía sau, nó bây giờ tha thiết ước mơ lực lượng, nếu như lúc trước, nó trong đầu chỉ quan tâm đến nghiên cứu, bây giờ chuyện đó hứng thú đã không còn.



Tốt!



Lục Kha cũng không muốn bỏ qua vận khí tốt như vậy, chờ đợi lần sau là không biết đến bao giờ mới có.



Hai người lui ra ngoài, bắt đầu lên kế hoạch và tiến hành nạp năng lượng.



Lần này, thành hay bại, tất cả chỉ nhờ ở Lục Kha, chỉ cần hắn có thể một quyền đánh ra vách đá, xác suất thành công là rất cao.



Phanh phanh tiếng vang liên tục, Nan không ngừng nện quyền, đem năng lượng nạp vào trong thân Lục Kha.



"Ta cảm giác chưa đủ." Nan đánh đến mệt mỏi tê dại cánh tay nhưng Lục Kha có được dự cảm, hắn thấy chưa đủ, lắc đầu nói: "ta cảm thấy hẳn phải đột phá Thân Thể dị năng may ra có cơ hội thành công."



"Vậy ngươi nhanh tu luyện." Nó mệt muốn c·hết rồi, không còn dư lực để nạp tiếp.



Lục Kha lấy ra Năng Tinh ngồi xuống tu luyện.



Trong lúc đó, Nan cũng ngồi xuống, tranh thủ hồi phục.



Ở một bên khác.



Thời gian đi qua nửa ngày, không ai tìm được khác lối đi qua, Cửu Nương rốt cuộc phải đưa ra quyết định.



Đặt bom!



"Mười bảy, ngươi kiểm tra lại một lần cuối cùng cho ta." Cửu Nương sắc diện hết sức âm trầm.



Thời gian ba ngày đã qua hơn một nửa, bây giờ muốn gọi chi viện đem thiết bị đến đã là không kịp rồi.



Không nói chi viện không kịp đến, bên ngoài hiện có rất nhiều người chăm chú, không dễ hành động, còn có hai đứa trẻ cũng không ngốc ngồi tại chỗ chờ c·hết.



"Đại tỷ, đã xác nhận hai đứa trẻ vẫn ở tại chỗ, ngài xem!"



Mười bảy đem hình ảnh phóng ra, để cho tất cả đều nhìn thấy.



Xác nhận!



"Đặt thiết bị nổ, cho ta phá hủy toàn bộ khu này."



Nhiệm vụ là g·iết người, không phải bắt người, nàng cũng không ngại ngùng đem hai đứa trẻ cho nổ c·hết.



Lần này, toàn đội sát thủ đều phải hành động, chia nhau cài đặt thiết bị nổ, không chỉ cho nổ hang đá, còn cho nổ cả địa khu, đem tất cả hang động đánh sập.



"Các ngươi có bảy phút thời gian để chạy thoát, kẻ nào chậm chân tự mình gánh chịu."



Cửu Nương phát ra mệnh lệnh sau, tự mình lấy ra Skypass phóng đi, cũng mặc kệ đám kia kiến lính không ngừng đánh tới.



Những người còn lại cũng vội vã rời đi hang động.



Các thiết bị nổ đồng loạt kích hoạt đếm ngược.



Lục Kha dự cảm xấu bỗng dưng xuất hiện, một phát hiện ra 《nguy cơ》lập tức thăng cấp đến《nguy hiểm》.



Lục Kha vội vàng bật đứng dậy: "chúng ta không còn thời gian, buộc phải hành động, nhanh!"



"Tốt!"



Nan bật người đứng dậy, đi theo xuống tầng thứ nhất.



"Ngươi chuẩn bị lên trước."



Nan cũng không lãng phí thời gian, giẫm chân chạy nhanh tiến lên, trên tay mấy viên đá không ngừng ném ra bắn về phía kiến mẫu, đem nó chọc giận.



Vút!!!



Kiến mẫu cảm thấy bị đe dọa, đôi cánh bật mở lao v·út đi như ánh chớp, biến mất tại chỗ.



Nan lập tức hướng về phía khác bỏ chạy, dẫn dụ kiến mẫu rời đi.



"Đến lượt ta."





Lục Kha chớp lấy cơ hội, thi triển 《độn hành cực tốc》giống như mũi tên bắn vọt xuyên qua khe hở, chớp mắt liền đến dưới chân trụ, một quyền toàn lực vung lên.



Oanh!!! !!! !!!



Lực lượng mạnh mẽ làm cho căn trụ chấn động nứt vỡ, nhưng không thể đánh nát.



Thất bại.



Lục Kha một quyền vừa rồi đã dùng hết toàn lực, khác một quyền đánh ra liền không có hiệu quả.



"Thật sự đáng tiếc, nếu như lại đến hai quyền, chắc chắn có thể đem căn trụ đánh vỡ."



Lục Kha luyến tiếc nhưng cũng không dám ở lại, dự định rút lui, nhưng ánh mắt bỗng nhiên quét qua chỗ kiến trứng, dự cảm vận khí lại nổi lên.



Con bà nó, ta vận khí tới.



Hắn đem kiến trứng kéo xuống, chính mình ăn.



Kiến mẫu đang truy g·iết Nan bỗng phát hiện ra trứng bị người động chạm, vội bỏ qua mục tiêu vụt chạy trở về.



Nhưng nó làm sao nhanh bằng Lục Kha, hắn biết vận khí sẽ không tồn tại quá lâu, lập tức đem kiến trứng nhét vào trong miệng.



Phanh!!!



Một ánh đao lướt tới đem hắn đánh bay va vào vách đá, trên thân một vết rách khủng bố kéo dài qua nửa người, chính là Kiến Sát Thủ vừa rồi chiêu đao chém xuống lưu lại.



Lục Kha không cảm giác được đau đớn, ngược lại cảm giác thân thể truyền đến chấn động nhè nhẹ.



"Đột phá!"



Thân Thể dị năng đột phá, đạt cấp 2.



Kích động!



Lục Kha hưng phấn hỏng.



Lại quên đi trước mắt còn có một đầu khủng bố kiến mẫu nhìn chằm chằm.



Phanh!!!



Lần nữa b·ị đ·ánh bay vào vách đá.



Lục Kha đứng dậy, cả người v·ết t·hương sâu tận xương, huyết dịch tuông chảy như suối.



Nhìn thấy Lục Kha vẫn còn đứng dậy, kiến mẫu lần thứ ba xông đến, lần này nó phát ra tinh thần công kích đánh tới, đồng thời tay đao lướt tới chuẩn b·ị đ·âm g·iết.



Phốc phốc hai tiếng chấn động, hai tay đao đâm ngập lún xuyên qua thân.



Khặc khặc!!!



Lục Kha cười lên quái dị, hai tay bắt lấy kiến mẫu tay đao, dụng lực bóp nát.



Răn rắc!



Tay đao gãy lìa.



Nhưng thân là sát thủ loài kiến, kiến mẫu làm sao không có hậu chiêu, chỉ thấy nó hai chân đao khác cùng lúc chém tới, muốn đem Lục Kha chém g·iết.



Đúng lúc, mấy vệt sáng vụt bay ra, đem nó ngăn cản. Chính là Nan dùng Năng Tinh hóa thành ám khí phóng tới, tạm thời ngăn lại một giây, một giây này đủ cho Lục Kha dự cảm phát ra hiệu quả.



Phốc!



Lục Kha đem một tay đao rút ra. Vung tay đâm ngay về phía dự cảm hiện ra 《may mắn》.



Đúng lúc kiến mẫu đập cánh lao nhanh tới.



Phốc xuy!



Tay đao bén nhọn đâm vào kiến mẫu đầu lâu, xuyên phá não bộ, g·iết c·hết!



Nan vội vàng chạy tới, đỡ lấy Lục Kha, nhìn thấy hắn cả người là v·ết t·hương sâu tận xương tủy, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.



"Nhanh giúp ra kéo xuống mấy khỏa kiến trứng."



Mặc dù Lục Kha không thấy cảm giác đau đớn, nhưng suy yếu là không tránh được.



Cấp thiết chữa thương dược tề không có, hắn bây giờ chỉ có thể dùng kiến trứng bổ sung lực lượng.



Nan vội vàng đem một viên thuốc màu cam nhét vào hắn miệng, sau đó đem ba khỏa kiến trứng gần nhất kéo xuống, đưa đến trong miệng hắn.



Nhìn thấy Lục Kha ăn như gió cuốn, Nan khóe miệng co giật, cũng không nghĩ ngợi, đi bắt lấy mấy khỏa còn lại đem xuống.





Nó bản thân cũng có v·ết t·hương, chẳng qua so với Lục Kha thương thế không đáng là gì.



Chớp mắt, kiến trứng đã ăn xong.



Giống như kỳ tích phát sinh, Lục Kha trên thân v·ết t·hương máu đã ngừng chảy, chậm rãi liền lại.



"Ngươi đúng là một quái vật hình người."



Người khác thương thế như vậy phải mất vài ngày đến cả tháng để hồi phục, nhưng hắn chỉ cần máu không chảy, v·ết t·hương liền không đáng ngại, có thể dần khép lại.



"Thân Thể dị năng đúng là đáng sợ."



Nan đã từng thấy qua trong tộc cường giả v·ết t·hương lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy khép lại, tự động khôi phục, so với Lục Kha còn nhanh gấp nhiều lần. Chẳng qua Lục Kha là vừa mới thức tỉnh, cho nên không thể so sánh.



Nó là biết, loại này người là không dễ c·hết, giống như tiểu cường, sống rất dai.



Trong lúc chờ đợi Lục Kha chữa thương, Nan tiến tới căn trụ, nhìn vào nơi vết nứt.



"Ngươi còn khả năng chịu đựng sao?"



Lục Kha không cần đoán cũng biết con hàng này muốn làm gì.



"Đến đi!"



Hắn chậm rãi đứng dậy, đi tới trước căn trụ đá, để cho nan đem năng lượng nạp vào thân thể.



Phanh!!! Phanh!!! Phanh!!!



Nó toàn lực vung quyền, liên tục đánh, đến khi cánh tay mệt mỏi tê rần mới dừng lại.



Chỉ thấy v·ết t·hương trên thân Lục Kha lần nữa nứt toát ra, máu tuông như suối.



Bàn tay siết chặt nắm đấm, toàn lực oanh phá.



Két !!!



Ngay sau đó "oanh" một t·iếng n·ổ mạnh, loạn thạch ầm ầm bắn ra.



Thành công!



Cột trụ bị oanh mở, nhưng Lục Kha cả người hư thoát, chân đứng không vững, chao đảo muốn ngã.



Hắn tự mình chống vách đá, nói ra: "nhanh đi thu lấy Tinh Thần Thạch."



Nói xong liền ngã xuống, bị Nan đỡ lấy, cho phục vào một viên thuốc cầm máu chữa thương.



Lục Kha khả năng tiêu hóa rất mạnh, viên thuốc rất nhanh có tác dụng, máu huyết dần ngừng chảy.



"Quái vật a." Nó rất là hâm mộ.



Không muốn lãng phí thời gian, Nan tiến nhanh thu thập Tinh Thần Thạch, đem cất vào trong túi. Làm xong, liền cõng lên Lục Kha ly khai.



Hai người chạy xuống tầng sâu hơn, nhưng không dám xâm nhập vào trong, nơi này đâu cũng có Kiến Sát Thủ, càng đi xuống cấp độ vàng tăng lên, giống như tầng 1 Kiến Sát Thủ chẳng qua cấp 10, nhưng tầng thứ 2 là cấp 20, tầng thứ 3 đã là cấp 30. . .



Xuống đến tầng thứ sáu, Lục Kha bỗng đưa cánh tay chỉ về một hướng vách đá, Nan lập tức hiểu ý, chạy nhanh tới.



"A, thật là có một một lỗ hổng."



Dưới chân vách đá có một lối đi vừa đủ một người chui lọt qua, vị trí dốc xuống.



"Nhanh!"



Lục Kha nhắc nhở, bởi vì dự cảm xấu lại nổi lên.



Hai người vội vàng chui xuống.



Lần này, là rơi xuống.



Ở phía sau.



Thời gian đếm ngược về 0.



Uỳnh một t·iếng n·ổ tung cực kỳ khủng bố, vách đá và hang động toàn bộ bạo liệt. Lực bộc phát khủng kh·iếp của v·ụ n·ổ đem toàn bộ hang động đánh sập, gây chấn động cả một vùng núi.



Ngay cả ở cách xa tại Đông A Trấn đều nghe được âm thanh v·ụ n·ổ, kèm theo chấn động.



Sơn lão đang nằm thảnh thơi bỗng dưng ngồi bật dậy.



Ngoại Bà cũng dừng lại đan vá, ánh mắt lóe ra lạnh lẽo quang mang.



"Ngươi đi một chuyến, đem mấy con chuột kia ném ra." Nàng thật sự động nộ.



Tốt!



Sơn lão tại chỗ biến mất.

. . .

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.