Tình Yêu Bí Mật

Chương 14: Giả vờ đứng đắn



Lúc Kha Uyển đi ra khỏi suối nước nóng, cơ thể cô đã trở nên mềm nhũn.

Lưu Sùng Sơn vừa mặc quân phục, hắn nhìn thấy cô gái suýt chút nữa đã ngã xuống đất nên hắn tiến lên và bế cô theo kiểu công chúa.

“Đi lung tung làm gì, để cha bế con.” Lưu Sùng Sơn cũng chưa mặc xong quân phục mà đã ôm cô gái đi.

“Mau buông con xuống, người hầu ở phía trước sẽ đỡ con.” Vừa mới đi ra hậu viện thì cô đã nhìn thấy Tiểu Tư cầm đèn lồng chạy tới đón cô, Kha Uyển vội vàng thúc giục người đàn ông kia buông cô ra.

“Hoảng cái gì mà hoảng.” Lưu Sùng Sơn chậm rãi thả cô gái xuống, hắn kéo lại quân phục rồi giả bộ đứng đắn mà ho khan.

Từ rất xa Tiểu Tư đã nhìn thấy chị Uyển đứng chung một chỗ với đại soái. Khi cô đi qua thì phát hiện hình như chân của chị Uyển đã bị thương rồi.

“Chân của thiếu phu nhân các người đã trẹo cả rồi mà bây giờ các người mới tới à?” Lưu Sùng Sơn không giận mà uy nghiêm, tuy giọng nói của hắn không nặng nề nhưng cũng đủ dọa Tiểu Tư sợ rồi.

“Đại soái, tôi… Tôi biết sai rồi.” Tiểu Tư cúi đầu, giọng nói cũng mang theo sự sợ hãi.

“Không sao đâu, bác à, là do con đã không gọi Tiểu Tư tới đây.” Kha Uyển thấy tình hình không ổn nên cầu xin cho Tiểu Tư.

“Nếu không phải tôi nhìn thấy thì thiếu phu nhân của các người đã phải ngủ ở hậu viện một đêm rồi.” Lưu Sùng Sơn hoàn toàn là một kẻ hai mặt. Trước mặt Kha Uyển thì là một tên nghiện tình dục còn trước mặt người khác thì lại tỏ vẻ nghiêm túc, tàn nhẫn.

“Tôi thật sự biết sai rồi.” Tiểu Tư quỳ mạnh xuống phát ra một tiếng “Bịch”.

“Không có lần sau.” Lưu Sùng Sơn phủi tay, trước khi đi hắn còn chăm chú nhìn cô.

Kha Uyển muốn né tránh ánh mắt của hắn nên cô quay lưng.

“Con mẹ nó! Nếu không phải vì dâm huyệt kia thì tôi cũng không thèm nhìn tới cô.” Lưu Sùng Sơn hùng hùng hổ hổ ở trong lòng.

Kha Uyển trở lại trong phòng, trong lòng ra sức mắng người đàn ông này một hồi. Cô gọi Tiểu Tư lấy một cái yếm đỏ mới để thay cho cái yếm cũ đã bị người đàn ông kia lấy để lau côn thịt. Nó có mùi của tinh dịch nên cô đã đưa cho Tiểu Tư để ném nó đi. 

Tiểu Tư đã bị dọa đến mức không còn tâm tư nào đếm xỉa đến cái yếm trong tay, trong đầu của cô đều là câu hỏi ngày mai có bị phạt không.

Liên tục mấy ngày, Kha Uyển đều trốn tránh hắn. Việc gì cô cũng không ra ngoài, kể cả Tiểu Tư đi ra ngoài mua những thứ mới mẻ về cho cô, cô cũng không thèm động tới.

Mấy ngày nay Lưu Sùng Sơn cũng bận rộn đón tiếp đại biểu ở ngoài tỉnh tới nên không có đi tìm cô. Sau khi đại biểu đi rồi thì hắn rảnh rỗi nhớ đến mùi vị hoa huyệt của cô gái, càng nghĩ thì ngọn lửa thiêu đốt bụng dưới càng bùng lên.

May mà cha Kha muốn đến đây nên Lưu Sùng Sơn có thể lấy cớ để gặp mặt cô.

Lúc người hầu truyền lời cho Kha Uyển nói cha cô đến đây thì cũng là lúc cô vừa cho bú xong, núm vú vẫn còn lộ ra bên ngoài.

Cô vội vàng cài chặt nút áo sườn xám rồi nhanh chóng đi ra tiền viện.

Lần này Kha Bá Trọng đến là để đưa tiền, ông là anh em kết nghĩa với Lưu Sùng Sơn nên khi quân đội của anh em cần dùng tiền bạc thì đương nhiên ông sẽ cho mượn.

Lúc Kha Uyển tới thì một hồi tiếng cười to sang sảng truyền đến. Nghe tiếng cười đó cũng biết là ai rồi, cô kéo cổ áo lên phía trên cao rồi đi qua đó.

Lưu Sùng Sơn vừa nhìn thấy cô gái lập tức bị hấp dẫn và đi qua đó. Hắn híp mắt nhìn chằm chằm vào dáng người lay động ở phía trước, hận không thể lột sạch quần áo của cô ngay lập tức.

“Cha.” Khuôn mặt Kha Uyển tươi cười, cô hơi cúi đầu.

“Uyển nhi, đến đây.” Kha Bá Trọng là người cha hiền lành, ông rất cưng chiều con của mình.

Kha Uyển cũng không nhìn người đàn ông kia, cô đi qua và ngồi vào một bên ghế. Cô nói chuyện với cha mình vài câu, cha lại cùng hàn huyên với người đàn ông kia nên cô đành phải ngồi một bên lắng nghe.

Cuối cùng đến lúc Kha Bá Trọng phải đi, Lưu Sùng Sơn đề nghị: “Anh Bá Trọng, cha con hai người đã lâu không gặp, hay là anh đưa Tiểu Uyển về thăm nhà mấy ngày đi?”

Người đàn ông kia nghiêng đầu nhìn về phía cô, Kha Uyển hoảng hốt. Cô bị ánh mắt giống như sói đói của người đàn ông kia nhìn làm cô sợ đến mức trong lòng hoảng loạn.

“Cha ơi, con không về đâu, chờ thêm vài ngày nữa trước khi em trai đi du học Anh quốc thì con sẽ về nhà.” Kha Uyển sợ nếu mình đi về nhà với cha thì không biết người đàn ông kia sẽ lại làm ra chuyện đáng sợ gì. 

“Được thôi, chờ đến lúc đó cha sẽ cho người đến đón con.” Kha Bá Trọng nói xong thì tạm biệt Lưu Sùng Sơn rồi đi.
 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.