Toàn Dân Lãnh Chúa: Từ Goblin Tiến Hóa Bắt Đầu

Chương 118: Lãnh chúa kênh



Chương 118: Lãnh chúa kênh

“Trước hết vào kênh thế giới xem đám lãnh chúa phát triển đến mức độ nào nào”

Vừa ấn vào phần kênh nói chuyện, một loạt tin nhắn liên tục thay đổi liên tục

“Đói a, cầu thức ăn, ai có thức ăn có thể bố thí cho ta được không? Đám lĩnh dân nhìn ta như ta tích trữ đồ ăn không cho bọn hắn ăn vậy, cảm giác sắp bị bọn hắn làm thịt a”

“Ta cũng đói a, tưởng thú triều qua đi chỉ cần nằm trong lãnh địa đã đủ ăn, ai ngờ được đám thú vật đấy lại xây ổ gần sát lãnh địa, ta tổn thất gầm 10 binh lính mới chạy thoát, cầu đồ ăn”

“Mịa nó đám quái vật, hết thú triều lại sống ở gần, dân phu đi thu hoạch tài nguyên đều bị bọn hắn làm thịt”

“Haha, các huynh đệ không cần phải lo, ta mới tiếp nhận dân tị nạn gần 2000 người, binh lính cũng xấp xỉ 100, tuy không đi săn nhưng ta vẫn nuôi được đám người này, các ngươi biết ta làm cách nào không?”

“Cầu đại lão ban ân” x999+

“haha, ta mua binh chủng Orc, goblin, cẩu đầu nhân sào huyệt, triệu hồi bọn chúng xong thì làm thịt!!! haha, phải nói một con Orc nếu ăn tiết kiệm cũng đủ cho gần 100 người ăn 1 ngày a”

“Quả thật, ta đã thử thịt một binh chủng Orc trong sào huyệt, phải nói đó là thịt thượng hạng”

“Nha, ta hôm sau cũng phải thử a, dù sao hôm trước ta đi g·iết vào hang ổ đám Orc kia ngoài thu được sào huyệt bọn hắn ra cũng thấy nhan nhản xương người, đám ăn thịt người này phải tận diệt”

……



Vô Khương vừa nhìn vừa lặng lẽ cười nhẹ, nhân tinh nha, ta ăn thịt ngươi thì được nhưng ngươi ăn thịt ta chính là kẻ ác là thứ đáng c·hết

Dù sao đứng trên phương diện chủng tộc thì cái này không sai, cũng là khác loại chủng tộc, ăn thịt nhau thì có gì ? như ở lam tinh cũ cũng không khác gì, con người ăn thịt động vật là lẽ đương nhiên, nếu trường hợp ngược lại xảy ra thì chỉ có đường c·hết

Phương diện chủng tộc là như thế, nhưng Vô Khương cũng không quan tâm về chủng tộc, nếu hắn quan tâm về cái được gọi là chủng tộc thì đã không lập ra “Vạn giới lãnh địa” bao dung cho toàn bộ chủng tộc

Vì, đối với Vô Khương, con người cũng được, Orc cũng được, ác quỷ cũng được, thiên thần cũng chả sao, chỉ cần hữu dụng với hắn thì sao lại không sử dụng?

Mà đối với con người thì hắn cũng chỉ đứng trên phương diện đánh giá mà nhìn chứ không quá nhiều hứng thú với chủng tộc con người, nếu như thay đổi huyết mạch mà làm hắn mạnh hơn thì Vô Khương không ngần ngại mà thay đổi

Con người loại chủng tộc này cũng phải mạnh mẽ gì, từ ở Lam tinh đã không được xét vào độ hiếm, con người ở thế giới này cũng chỉ là [Trắng] độ hiếm, về thông minh thì chả hơn gì chủng tộc nào, như hắn tìm hiểu còn có chủng tộc máy móc, về rèn đồ không hơn được dwarf, sinh sôi nảy nở không hơn được trùng tộc

Về phần sáng tạo mà con người luôn tự hào? Vô Khương không nghĩ con người hơn được đám chủng tộc có độ hiếm từ [Lục sắc] trở đi

Nói đúng hơn con người sinh ra ở thế giới này đã định sẵn là yếu kém và vô năng, nhưng vì sao bọn hắn còn có thể tạo dựng vương quốc và đứng ngang hàng chủng tộc khác vẫn là cái Vô Khương vẫn chưa nhìn ra được

Có lẽ ở góc nhìn toàn là số hóa và tính toán lẫn nhau thì vẫn sót lại một thứ gì đấy quan trọng hình thành của chủng tộc

Nhưng dù sao hắn cũng không muốn đặt quá nhiều tinh lực vào cái kiến tạo chủng tộc này, thứ hắn muốn là một lãnh địa nơi mà tất cả chủng tộc đều đưa cho hắn thứ v·ũ k·hí mạnh nhất để có thể sử dụng

Lướt một lúc trong kênh nói chuyện hắn cũng không tìm ra điểm gì khác thường, thông tin về lãnh chúa hiện tại đại đa số hoàn cảnh hắn cũng đã nắm rõ



Đa số lãnh chúa bị ảnh hưởng bởi thú triều sau đêm đầu tiên không ngoài dự đoán của Vô Khương, hơn nữa không chỉ lãnh chúa thông thường mà các lãnh chúa đỉnh cấp cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy

Đến Miêu Ngư cũng đang gặp vấn đề với lũ thú vật kia tư thú triều qua nhắn tin hằng đêm với Vô Khương thì hắn có thể tin rằng bản thân là người sớm nhất giải quyết được vấn đề về thú triều

Treo bán [thánh thủy] xong, Vô khương tiếp tục lướt xem toàn bộ kênh chat hoạt động xem có gì thay đổi hay không, đây cũng là thói quen của hắn khi về đêm sắp ngủ ở thế giới này

Chợt một dòng tin nhắn hiện lên trên kênh thế giới

“Cầu đại lão bán cho tiểu đệ bảo vật nước suối, ta đã treo bán trên giao dịch [Thực vật hạt giống ngẫu nhiên [Lam sắc] : Hiếm] ta đang cần gấp!!!”

“Adu, [Lam sắc] vât phẩm thế mà lên đài rồi?? bảo vật nước suối kia hiếm lắm sao?”

“Không a, ngày thứ 2 trên giao dịch của ta cũng có vật phẩm nước suối nhưng nó chỉ là mảnh, 3 mảnh có thể ghép thành 1 bảo vật nước suối, độ hiếm cũng chỉ thông thường bạch sắc”

“3 bảo vật bạch sắc thông thường độ hiếm mà đổi được 1 kiện lam sắc hiếm độ hiếm ??? lời vậy”

“Douma, ta giao dịch không có loại này bảo vật”

Vô Khương nhìn cái thực vật hạt giống này cũng có đôi chút hứng thú, Lam sắc vật phẩm từ lúc đi đến kỷ nguyên này thì đúng là loại vật phẩm cực kỳ hiếm có

Theo tâm lý xem qua cho vui Vô khương liền mở giao dịch của mình lật lật vài cái, nhưng cuối cùng cũng không có nước suối mảnh vỡ



Thở dài nhẹ một cái thầm trách [Chí cao] không buff may mắn cho minh, Vô Khương kiểm tra xem Jordmundga cùng Orge bộ lạc đánh giá tình một lúc xong, cũng rơi vào giấc ngủ

---- Ngày thứ 4

Thức dậy từ sớm, Vô Khương vệ sinh cá nhân xong cũng theo thói quen đến quảng trường ăn sáng

Thực chất một lãnh chúa bình thường thì ở trong nhà phải có ít nhất 1 giúp việc cùng 1 đầu bếp để dùng bữa riêng biệt, nhưng bởi vì quyền uy của Vô Khương quá mạnh

Phải nói là nếu đổi góc nhìn của dân chúng với Vô Khương thì vị lãnh chúa này là một vị thiết huyết, tàn nhẫn lãnh chúa nhưng lại công bằng cùng vĩ đại, nói đúng hơn cho dễ hiểu là vừa đáng sợ vừa đáng kính

Vì thế nên Richard cũng không dám đặt ra vấn đề người hầu với Vô Khương, nhưng với Vô Khương thì khác, là một thanh niên đương nhiên hắn cũng muốn mở mắt ra đã có thú tai nương dìu rời giường

Thay vì ăn cùng đám thô bỉ này thì dùng bữa với các cô gái xinh đẹp, nhưng cũng vì giữ quyền uy và cũng không muốn dùng quyền lực của mình vào cái chuyện vô nghĩa như này, vì thế nên hắn cũng mặc kệ

Thấy lãnh chua đã dậy, đám lĩnh dân cũng không dám chắn đường mà cung kính cúi đầu tránh đường cho Vô Khương đi qua, mà Vô Khương mặt lạnh nhẹ gật đầu cho dân chúng hoạt động bình thường, hắn vẫn như thường ngày đến chỗ ăn của mình

Nhưng ánh mắt vẫn lướt về người dân tụ tập cùng nhau ăn uống trò chuyện, nhìn thì vui vẻ cùng hạnh phúc, nhưng trong đó lại ảnh hưởng đến căn cơ cùng tốc độ phát triển của lãnh địa về sau

Nhận thấy ánh mắt của Vô Khương, Richard cũng sáng lên, không hổ là anh hùng sử thi, mới ánh nhìn cũng nhận ra Vô Khương để tâm thứ gì, hắn cung kính hỏi

“Lãnh chúa đại nhân, phải chăng ngài cũng ý thức được vấn đề của lãnh địa?”

Vô Khương dời ánh mắt nhìn đến Richard, trong tay cầm cốc nước nóng ấm rồi từng hớp uống vào

“Ừm, vấn đề này khá trọng yếu cho sau này, ngươi có ý kiến gì không Richard?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.