Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 142: Ngoại Truyện 7: Lâu đài Ryzen tràn ngập tình yêu



Edit: Dưa Hấu

---

Đầu tháng 8 năm đó, tôi sinh con đầu lòng và nghĩ rằng: 'Đây có phải dấu chấm hết cho cuộc đời mình không ta?'

Tôi thực sự nghĩ rằng tôi đăng xuất khỏi thế giới này.

Nhưng may mắn thay, thân hình của Edith với xương chậu rộng, đã khiến cho việc sinh nở trở nên dễ dàng hơn (mặc dù theo ý kiến của tôi thì tôi méo thấy dễ miếng nào).

Vào ngày đó, Killian lại bật khóc.

"Em làm tốt lắm, Edith. Em đã làm rất tốt và.... cảm ơn em. Cảm ơn em. Edith. Anh yêu em."

Dù đang rất mệt mỏi, tôi vẫn cố hết sức nói. "Anh là một đứa trẻ hay khóc nhè....."

Killian cười trong hàng nước mắt.

Tôi chưa bao giờ thấy anh cười một cách hạnh phúc như vậy.

Có vẻ như tôi đã mang lại cho anh nhiều hạnh phúc hơn.

Đứa bé là một bé trai và chúng tôi đã chọn "Erdin" làm tên cho cậu bé từ danh sách tên tiềm năng dài mà chúng tôi đã lựa trước đó.

Erdin là một đứa trẻ xinh đẹp, thừa hưởng mái tóc đen của Killian và đôi mắt nâu nhạt của tôi.

"Gen nhà Ludwing trội thật sự. Sao bé lại đẹp trai thế nhỉ?"

"Chắc vì con giống em đấy, con có đôi mắt y hệt em."

"Nhưng đôi môi lại giống của anh. Ôi thần linh ơi! Nhóc con đang mím môi kìa!"

"Chắc con đói rồi?"

"Nhóc ấy chỉ uống nhiều sữa thôi. Có vẻ như con đang mơ về việc uống sữa."

Chúng tôi mải ngắm Erdin mà không hề nhận ra thời gian đang dần trôi.

Cậu nhóc là một em bé được bọc kín từ đầu đến chân, không thể cử động chân tay, và chúng tôi đều háo hức khi cậu bé mở đôi môi, cười và há miệng với lúm đồng tiền trên má.

Thật ra, ở kiếp trước, việc duy trì sức khỏe của bản thân mình đã là một thử thách khó khăn chứ đừng nói đến chuyện kết hôn sinh con, nhưng khi cuối cùng tôi có một đứa bé, trái tim tôi tràn ngập hạnh phúc như thể niềm hạnh phúc của tôi cuối cùng đã  trọn vẹn.

Tất nhiên, điều này chỉ xảy ra khi tôi có bảo mẫu chuyên chăm sóc con tôi.

'Nếu tôi là mẹ đơn thân, tôi sẽ làm việc chăm chỉ bằng tay chân mình."

Trước "*100 ngày kỳ diệu", đó không phải là một tình cảnh nuôi dạy trẻ khó khăn khi bố và mẹ ngủ rất ít.

[*] Ngày xưa, chăm sóc y tế chưa phát triển như ngày nay và trẻ sơ sinh thường tử vong ngay sau khi sinh. Đó là lý do vì sao người ta thường tổ chức ăn mừng khi một em bé được 100 ngày khỏe mạnh, mong rằng em bé lớn lên sẽ khỏe mạnh hơn nữa. Truyền thống kỷ niệm 100 ngày sức khỏe của em bé vẫn tiếp tục cho đến thời kỳ hiện đại.

Với sự giúp đỡ của bảo mẫu, tôi đã ăn ngon ngủ kỹ và hồi phục sức khỏe.

Erdin không làm tôi ốm nghén và là một cậu bé trầm tính nên kể cả sau khi sinh ra, cậu nhóc cũng trầm tính hơn so với đứa trẻ khác.

Càng lớn, Erdin càng khiến tôi nghĩ đến Killian, điều này thật buồn cười vì mỗi khi Killian nhìn Erdin, anh lại nói rằng con giống tôi.

Anna, người đã dành nhiều tình cảm với Erdin kể từ khi cậu nhóc ra đời, đã cười chói lọi vào ngày hôm nay.

Và mỗi khi tôi nhìn cô ấy như vậy, tôi lại thấy buồn và cảm thấy có lỗi.

"Anna..... em không định kết hôn à?"

Anna đã 26 tuổi rồi.

Ở Hàn Quốc thế kỷ 21, cô ấy vẫn đang tận hưởng tuổi trẻ của mình, nhưng trong thế giới này, cô ấy là một gái ế.

"Phu nhân đừng lo cho em, em khá hạnh phúc với cuộc sống hiện tại."

Anna có vẻ thực sự vui vẻ, nhưng sau khi chăm sóc tôi cả ngày, tôi không thể không cảm thấy lo lắng khi biết rằng sau khi trở lại phòng, chỉ có sự tĩnh lặng chào đón cô ấy.

Đương nhiên, tôi không nói rằng việc sống độc thân là xấu.

Có lẽ đó chỉ là sự đồng cảm tự nhiên của tôi với Anna.

Nhưng đề phòng trường hợp bất trắc.

'Nếu Anna thực sự hạnh phúc với cuộc sống độc thân thì cũng ổn thôi, nhưng nếu cô ấy cảm thấy cô đơn sau khi dành hết tuổi thanh xuân cho tôi.....'

Khi đó tôi sẽ khó rũ bỏ được cảm giác tội lỗi. Tôi sẽ hỗ trợ cô ấy đến suốt đời, nhưng có một số thứ tiền bạc không thể lấp đầy được.

Sau khi cân nhắc, tôi quyết định giúp Anna.

'Có lẽ cô ấy đã sống một mình suốt thời gian qua chỉ vì cô ấy chưa có cơ hội gặp gỡ một người đàn ông nào.'

Có một sự khác biệt rất lớn giữa việc gặp ai đó và nói không với việc bỏ cuộc khi chưa gặp họ.

Ngoài ra, bạn không thể nhìn thấy các vì sao trên bầu trời nếu bạn không nhìn lên bầu trời, và bạn không thể biết mình muốn có một mối quan hệ hay kết hôn cho đến khi bạn gặp một người đàn ông.

Nếu Anna vẫn muốn độc thân sau khi gặp được chàng trai phù hợp với mình thì tôi có thể yên tâm ủng hộ quyết định của cô ấy.

Vào tối đó, tôi ngồi xuống với Killian và bắt đầu thảo luận về vấn đề này.

"Nếu chúng ta ở thủ đô, chúng ta có thể tìm được một vài ứng cử viên, nhưng ở Ryzen, rất khó để tìm người đàn ông phù hợp với Anna. Hơn nữa, người dân ở đây thường kết hôn sớm hơn so với thủ đô...."

"Nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta không thể tìm được một người đàn ông đã ly hôn hoặc gà trống nuôi con, thành thật mà nói, đào đâu trong Ryzen có một cô dâu tốt như Anna chứ?"

Sau một hồi cân nhắc và lắc đầu, cuối cùng chúng tôi chỉ tìm ra được hai ứng cử viên.

Đương nhiên, cả hai đều không hấp dẫn tôi, nhưng có lẽ sẽ có cơ hội nào đấy nếu Anna trực tiếp gặp họ.

Khi tôi đang nghỉ ngơi, Killian lại lên tiếng, lần này với vẻ mặt lo lắng.

"Anna là một chuyện, nhưng Renon lại là một vấn đề khác. Anh ấy đã hơn 30 rồi."

"Renon...... có bao giờ nghĩ đến việc kết hôn không?"

Khi nhắc đến Renon, tôi chỉ nhớ đến người có biểu cảm không bao giờ thay đổi, tôi không thể tưởng tượng anh ấy gặp gỡ một người phụ nữ, rơi vào lưới tình và xây dựng tổ ấm.

Cứ như thể anh ấy sẽ là Renon như vậy đến già.

"Anh không chắc. Hồi trước khi anh ấy còn ở công quốc, bố mẹ anh đã nhiều lần cố gắng giới thiệu anh ấy với vài tiểu thư trẻ tuổi, nhưng lần nào anh ấy cũng từ chối."

Không ngoài dự đoán.

"Cha của anh ấy, ngài Theo Filch, chắc đang khóc trong lòng nhiều xíu."

"Anh chắc rằng lá thư ông ấy nhờ em gửi cho Renon cũng đã đề cập đến chủ đề hôn nhân này rồi."

Một lá thư từ ngài Filch đã được gửi đến văn phòng tôi mấy ngày trước, với một tờ ghi chú nhỏ kèm theo, yêu cầu tôi gửi nó đến con trai ông ta.

Tôi không thể không cười khi tưởng tượng Renon sẽ phản ứng như nào khi nhìn thấy nó.

"Nếu anh ấy ghét hôn nhân đến vậy, em đoán chúng ta cũng hết cứu."

"Ừ, anh ấy tránh xa bóng hồng, nhưng mà, anh không nghĩ có người phụ nữ nào thích anh ấy đâu. Anh ấy là một gã ngớ ngẩn chỉ biết đến công việc."

Chúng tôi thở dài lo lắng, gật đầu và đi ngủ.

Ngày hôm sau, trước khi Killian có thể hỏi hai ứng viên về chuyện hôn nhân, tôi đã thuyết phục Anna trước.

"Tôi biết cô thích cuộc sống độc thân, Anna, nhưng tôi nghĩ rằng ít nhất cô nên thử gặp gỡ một người đàn ông."

"Thưa phu nhân, tôi......"

"Tôi biết, tôi biết, cô hài lòng với công việc của mình và cô đã tiết kiệm được một khoản kha khá và không phải lo lắng về việc nghỉ hưu. Tôi hiểu tất cả điều đó, nhưng tại sao cô không thử gặp mặt một người đàn ông nhỉ? Nếu cô không thích anh ấy, tôi sẽ thay mặt cô nói không."

Anna có vẻ bối rối, nhưng cuối cùng cũng gật đầu.

Đúng lúc đó, Renon ghé qua phòng tôi để báo cáo.

Tôi cảm thấy an tâm vì anh ấy đã giúp đỡ tôi nhiệt tình trong khi tôi đang chăm sóc cho Erdin.

"Lúa mì mùa đông thu hoạch vào mùa xuân và mùa hè tổng cộng là năm nghìn tấn; lúa mì mùa xuân sắp được thu hoạch sẽ ít hơn dự kiến một chút, nhưng chúng ta sẽ không gặp vấn đề gì về nguồn cung cấp lương thực cho mùa đông."

"Còn vụ thu hoạch trái cây và rau củ khác thì sao?"

"Cũng như năm ngoái. Nhưng chúng ta đã bắt đầu trồng các giống cây ăn quả khác, vì vậy trong vài năm nữa, những loại trái cây khác nhau sẽ mọc khắp đất đai trên lãnh thổ."

Rennon đưa Anna một xấp giấy tờ được sắp xếp gọn gàng.

Đó là điều đương nhiên, vì cô ấy đang đảm nhận cả vai trò thư ký của tôi.

"Cô có muốn xem qua sản lượng cây trồng của các khu đất xung quanh không?"

"Ồ, chắc chắn rồi, điều đó sẽ tuyệt lắm! Anh có gợi ý gì không?"

"À, có. Chỉ là tôi bây giờ không mang nó theo...."

Khi Renon nói xong, Anna bước tới.

"Nếu cô không phiền, phu nhân, tôi sẽ đến văn phòng quản lý và lấy nó cho người; quý ông Filcha đang bận."

"Vậy tôi có thể nhờ cô chứ?"

Anna nhẹ nhàng gật đầu với một nụ cười nhẹ và theo Renon ra khỏi cửa.

Với thái độ, vẻ mặt và cách nói chuyện tương tự nhau, họ giống như cùng một người, chỉ khác giới tính.

'Tôi thật may mắn khi có những người làm việc chăm chỉ là chân thành xung quanh mình.'

Tôi nhìn họ từ từ rời đi với cảm giác tự hào, cho đến khi tôi quên đưa cho Renon lá thư từ cha anh ấy.

'Tôi quên đưa nó cho anh ấy khi anh ấy đến thăm hôm nay. Tôi đã quên nhiều thứ kể từ khi có em bé.'

Anna không có ở đây nên tôi tự mình lục lọi ngăn kéo bàn làm việc và tìm lá thư, rồi đi ra ngoài theo Renon và Anna.

Ở phía xa xa, tôi nhìn thấy họ rẽ vào một góc.

Tôi đi bộ mò đến góc đó, tôi không thể chạy vì tôi là bá tước phu nhân.

"Vậy, bá tước phu nhân muốn em gặp gỡ ai?"

Giọng của Renon vang lên từ trong góc, nghe có vẻ thiếu kiên nhẫn.

'U mài gót? Anh ấy đang nói gì vậy?'

Bất giác tôi trốn vào một góc khác và vểnh tai lên. Thật hiếm khi nghe được giọng nói có cảm xúc như vậy từ anh ta.

"Cháu của quản gia và chỉ huy hiệp sĩ. Em đã nói với cô ấy nhiều lần rằng em ổn, nhưng cô ấy luôn lo lắng cho em...."

Renon thở dài thườn thượt trước câu trả lời của Anna.

"Sáng nay bá tước đã hỏi thẳng anh rằng anh có ý định kết hôn với ai không, và nếu anh biết anh ấy đang đề cập đến em, anh đã nói với anh ấy...."

Anna cười ngượng ngùng.

Tôi thề là tôi chưa bao giờ thấy Anna cười lẽn bẽn đến vậy. Không một lần!

"Em có muốn anh nói lại với bá tước phu nhân không?"

"Không đâu, em sẽ tự mình nói với cô ấy. Em định nói với cô ấy vào cuối năm khi mọi thứ yên bình hơn...."

"Anh xin lỗi." 

"Em mới là người phải xin lỗi. Chắc hẳn em đã đẩy anh vào tình thế khó xử."

Renon khẽ mỉm cười, rồi nhẹ nhàng vuốt má Anna.

Mặt Anna lập tức đỏ bừng, cô ấy vội lùi ra sau và lúng túng.

Không có ai nhìn trộm (trừ tôi), hai người họ hắng giọng một cách không cần thiết và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

U mài gót.... hai người đang hẹn hò đúng không?

Tôi cười vui vẻ từ phía sau một góc và vội vàng phi đến văn phòng của Killian.

Tôi cần phải hủy bỏ tất cả những kế hoạch này trước khi Killian gọi các ứng viên đến.

'Tôi đoán tôi không nên lo lắng về những người có năng lực như vậy. Tôi chỉ tạo ra phiền phức không cần thiết."

Hoặc có thể tôi đang đổ dầu vào ngọn lửa nhỏ. Ô hô hô hô.

 

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.