"Mã lão đăng, lão tử không rảnh cãi cọ với ngươi, ngươi muốn hỗ trợ thì mau đưa tay, ta hoan nghênh, ngươi muốn trào phúng, xin đổi thời gian, mạng người quan trọng ta không có thời gian cãi với ngươi."
Lão già kia, hắn không phát hỏa còn tưởng rằng hắn không có tính khí sao?
Mã Tam Nguyên bĩu môi, hắn cũng biết lúc này không phải là thời điểm trào phúng đối phương, làm trễ nải việc, ai cũng không chịu nổi trách phạt của bề trên, hắn muốn nhìn đối phương không may, cũng không muốn đồng quy vu tận.
"Các ngươi, đi ra ngoài núi tiếp ứng mọi người một chút."
Mã Tam Nguyên vung tay lên, dân binh phía sau hắn rầm rập hai mươi người vào núi, ai bảo hai thôn quá gần, có việc nhất định phải quản, nếu không sao có thể gọi là đoàn kết?