Chương 76(Ngày đầu tiên):Thăm dòChương 76:Trong lúc Bloody lines gào thét bùng nổ sĩ khí, mặt đối diện, lực lượng tiên phong của Ursus đang rầm rập tiến đến gần.Điểm khác biệt là, đoàn lính đánh thuê bị Twilight kích động đến mức sắp điên rồi. Còn quân Ursus? Gần như hoàn toàn ngược lại.Tuy còn miễn cưỡng duy trì hàng lối, nhưng thái độ lại giống như là đi chơi vậy.Vũ khí không thèm lấy ra, hành quân mà tụm năm tụm bảy bàn tán nhau như cái chợ.Thậm chí, còn có vài kẻ còn xách theo mấy chai Vodka bên hông, còn có ý định lấy ra uống.Tên thống lãnh cũng chẳng thèm làm gì để ổn định đám người này.Mang theo tước vị Hầu tước, tên quý tộc Ursus này cũng mang theo tâm lý rằng quân địch chỉ là một đám ô hợp như những ‘con lợn’ khác.Vì thế, dù cho có một tý kiến thức về cầm quân trong đầu, hắn vẫn để lũ lính ăn chơi thỏa mãn trước khi chiến đấu.“Ừm, sĩ khí rất tuyệt vời, và khi chúng ta bước chân vào nội thành Lungmen, mọi thứ sẽ càng tuyệt vời hơn nữa.” Tên hầu tước ngửa mặt lên trời cười to.Xong rồi hắn ngạo nghễ tiến lên đầu đoàn, đích thân dẫn quân để thể hiện sự ‘oai nghiêm’ của mình.Dù vậy, trong số gần 100 quân tiên phong này, vẫn có một vài người không bị cuốn theo mấy tên sa đọa kia.Trông đó có vài người được thêm vào từ đơn vị khác nhằm chắp vá cho đủ quân lực. Chúng vẫn còn giữ được sự tỉnh táo mà để ý xung quanh.Đây đã là khu vực nhà ở, kẻ địch hoàn toàn có thể mai phục ở đây.Phần còn lại trong số ít ấy, là những tân binh lần đầu ra trận và nông dân bị cưỡng ép nhập ngũ.Đúng vậy, nông dân bị cưỡng ép nhập ngũ.Bởi quân Ursus đã chuyển hầu hết quân lực sang biên giới Higashi nhằm giãy dụa lần cuối, và chiến dịch lần này chủ yếu là do Kaschey từ đề xuất và chấp hành.Phần lớn binh lực đều là tư binh của hắn và các quý tộc phụ thuộc, quân số không quá 2000.1000 quân thêm nữa được điều đến từ biên giới Yen, còn 200 quân còn lại, là bị cưỡng ép nhập ngũ.Do chẳng quan tâm gì mấy đến ‘lối vào phía sau này’ khi phân binh cho Ocschos, Kaschey chỉ để cho hắn khoảng 500 quân chính quy, còn lại đều là nông dân.Vậy nên căng thẳng là điều hết sức bình thường.Đó là tâm thái hiện tại của một tân binh trẻ trong hàng ngũ Ursus lúc này.“Hú, tân binh, đang căng thẳng cái gì đấy?”Một gã lính Ursus đi ở gần đó chú ý đến vẻ mặt lo lắng của người tân binh này, hắn xáp lại gần vỗ mạnh lên vai cậu.“Guahaha, lần đầu ra chiến trường à? Vậy là may mắn đây nhóc con, đây là cơ hội tuyệt hảo để luyện tập cách chiến đấu đấy.”Dù nói thế, cái giọng đầy mùi rượu của gã lính làm cậu tân binh vẫn chưa hết lo lắng, nhưng ít nhất là đỡ sợ hãi.“Vậy nhé, đừng có lo lắng, cái thành phố bé như lỗ mũi này chả nhấc lên nổi sóng gió gì đâu, chỉ nay mai thôi nó sẽ bị hủy diệt dưới gót chân của Ursus thôi. Nên là đừng có lo lắng nữa, cứ tận hưởng đi.” Nói xong, gã lính cười ha hả đi chỗ khác.Còn tân binh thì cũng bớt lo hơn trước.Lúc này, đoàn quân Ursus, sau cỡ 30p hành quân cũng đã tiến vào một con phố dài.Xung quanh có những tòa nhà nằm thẳng hàng, nhưng chung đều khóa kín cửa, cửa sổ cũng bịt kín.Ở đằng xa, có thể thấp thoáng nhìn ra một chiến hào được đắp lên bằng những túi cát.Phía trước là một ít các hàng rào kẽm gai được chăng xung quanh cùng vài hố bẫy giấu đi một cách vụng về.Đáng ra, khi đã thấy quân địch, người chỉ huy dù có ngu thế nào cũng phải tính toán xem chúng có kế hoạch gì.Nhưng tên hầu tước chẳng thèm quan tâm đến việc đó.Trong ánh mắt khó hiểu của Bloody Lines, hắn từ từ rời khỏi hàng bước lên phía trước.Khi đến gần trước chiến hào, tên hầu tước cất cao giọng hô.“Ta là hầu tước Stupiter! Nhận mệnh lệnh của đại công tước Kaschey, ta đến đây để đưa thành phố này xuống dưới ách thống trị của Ursus vĩ đại!”“Lũ chó thuê hèn kém kia, nể cho các ngươi đã từng phục vụ qua chính quốc, ta ra lệnh cho các ngươi bỏ v·ũ k·hí, quỳ xuống và cầu xin cho mạng sống của mình, …”Chưa kịp nói hết câu, một ánh sáng nhẹ xuất hiện trước mặt tên hầu tước.Từ trong đó, một con dao sắc len vụt ra.Đâm thẳng vào giữa yết hầu hắn.Tên hầu tước còn chả nhận ra diều gì vừa diễn ra, cơ thể đã mất hết sức lực, vô lực mà ngã xuống.Đám lính đằng sau cũng chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, lúc nhận ra thì cũng đã quá muộn, tên chỉ huy cũng đã thành cái xác.Nhưng nhiêu đó vẫn chưa là gì cả.Ngay khi Will vừa rút thanh dao găm ra, ở những tòa nhà hai bên, những mũi tên đâm xuyên cửa sổ, qua những khe củi hẹp bay ra.Phanh! Phanh! Phanh!“Gự!”Mọi việc xảy ra thực nhanh, những tên lính Ursus chưa kịp phản ứng gì.Kết quả, những tên lính đứng bên ngoài bị tên bắn trúng, mũi tên chất lượng tốt với lực bắn nỏ mạnh dư sức g·iết lũ lính giáp mỏng này.Phanh!Sau khi đợt mưa tên kết thúc, những cánh cửa khóa kín bị đạp văng ra.Từ bên trong, những kiếm sĩ rút đao từ từ bước ra.Bởi vì đợt tập kích bất ngờ này, do chẳng phòng bị gì, quân Ursus bị tan vỡ rất nhanh.Càng thêm không ai không chế tình hình, ý kiến bị chia ra nhiều luồng khác nhau nên càng không thể tập hợp lại được.Dẫn đến đây trở thành cuộc tàn sát từ một phía.Các kiếm sĩ đạp lên xác của những tên lính xấu số bởi trận mưa tên, lao vào càn quét.Quân Ursus mạnh ai nấy chạy.Tình cảnh thực sự hỗn loạn.Người tân binh Ursian ban nãy do không biết làm gì nên bị chính đồng đội của mình húc ngã xuống đất.Choáng váng khi mọi việc xảy ra quá chóng vánh, người tân binh lan man chẳng biết làm gì.Đó là khi cậu thấy một cái đầu lăn tới trước mặt.Không gì xa lạ, đó là thủ cấp……của gã lính vừa mới khích lệ cậu xong.……..“Quái gì thế này?”Đứng trên sân thượng, Twilight một tay cần ống nhòm quan sát, một tay cầm bộ đàm sẵn sàng ra lệnh bất cứ lúc nào.Nhưng mà tình cảnh trước mắt, miệng cậu cứng lại.Trong trận giao tranh nhẹ ở thị trấn mỏ, Twilight không tham gia vào, nhưng những người khác có kể với cậu.Nào ra sức mạnh đơn lẻ của lính Patriot rất mạnh, họ cũng phối hợp rất tốt, vân vân, …. Vì vậy, khi lên kế hoạch cho đợt tập kích trước thềm đánh nhau này, cậu phải suy tính cực kỳ kỹ càng.Nhưng mà…“Không, không thể nào quân Ursus lại có thể tan vỡ như vậy được. Đúng rồi, đây có khả năng là bẫy, chúng đẩy tốt thí lên để đánh giá sức mạnh quân ta rồi cho quân mai phục phía sau, nếu đuổi theo thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.”Tình hình hiện ra như vậy, Twilight cực nhanh suy tính ra đủ kế hoạch, xong rồi nghĩ cách xử lý.“Tình thế hiện tại, có thể truy kích để ép thêm một ít lợi thế, nhưng sẽ có đánh đổi, … . Được rồi, vẫn là nên đánh an toàn đi.”Nghĩ như vậy, cậu bấm bộ đàm.“Will? Ừ, bảo họ trở về đi, phải phải, không cần truy kích..ừ..được rồi..ừ..không cần dọn đâu, cứ về đi..ừ..bọn chúng có khả năng sẽ không đánh trở lại đâu..được rồi, anh đi làm đi.”Píp!Ngắt bộ đàm, Twilight tiếp tục đứng đó ngẫm nghĩ, xong rồi cậu quay ra sau.“Nhờ nhóc trông ở đây chút nhé, anh qua chỗ ông Lin một lát.”“Vâng.” Yelena đang ngồi trên bàn ăn, hai tay đang cầm kim đan, phía trước kê một quyển sách dạy may vá cơ bản. Cái này không phải gần đây mới học, cô bé đã có kiến thức cơ bản được dạy bởi mẹ mình từ trước.Twilight thấy vậy cũng hào hứng lướt lại gần xem chung.Cậu cũng đã học thêu từ Cabe, nhưng trình độ vẫn là tay mơ.Và rồi..“Chỗ này nhóc đan sai rồi này, thế này thì lát nữa sẽ rối đấy.”“Ủa, anh mở sách ra xem lại xem?” Yelena cũng bắt đầu thấy có gì đó ngượng ngượng, cô bé ngừng tay nghiêng đầu sang hỏi.“Ừ, để anh coi, trang nhiêu vậy?”Twilight cầm quyển sách lên lướt qua mấy trang giấy một lúc.“Đây rồi, để anh chỉnh lại cho.”Twilight cầm lấy hai tay cầm kim của Yelena, không để ý mặt nhỏ cô bé đã đỏ bừng, cùng với làn hơi nước nhẹ bốc lên từ phía đỉnh đầu, mà bắt đầu sửa lại chỗ bị trục trặc.Còn việc đến chỗ Lin Grey.Cậu quên đời nào rồi.Chương tiếp theo sẽ được đăng vào ngày 1/12/2022