Chương 70: Giai đoạn chuẩn bịChương 70:Sau chiến dịch kiểm soát phần lớn khu 4 đồng thời bắt giữ người đứng đầu 1 trong 3 băng đảng lớn nhất khu này, Madame Oni.Đồng thời đó cùng là người cháu mà Hisomaru đang tìm kiếm.Với chiến công đó, cả đội lính đánh thuê được nghỉ xả hơi thêm một ngày cùng với tiền thưởng.Trong ngày này, Lungmen cũng đã đưa ra thông cáo: Kể từ ngày mai, cả thành phố sẽ bước vào tình trạng giới nghiêm.Nên hôm nay chính là ngày cuối mà các cơ sở giải trí mở cửa.Người dân đã tản cư hầu hết nên một số Infected cũng có thể thoải mái vào nội thành, chỉ cần chú ý một chút là được.Cầm tiền thưởng trong tay, quá nửa số lính đánh thuê rủ nhau đi vào thành phố, trong đó có cả một vài chỉ huy.Will xin nghỉ một ngày đi tìm quà lưu niệm cho mấy người bạn, sau khi trận chiến kết thúc thì các cửa hàng cũng chưa mở lại ngay được, mua bây giờ luôn cho chắc ăn.Felix cùng Toxicuser cũng đi.Một người dạo quanh cả thành phố với ý đồ riêng rõ rệt, người còn lại thì đi uống rượu một mình.Con Twilight, cậu không vào thành phố mà ở nhà xử lý công việc riêng.Hiện giờ, cậu đang ngồi trên bàn ở phòng tiếp khách.“Hoshiguma, cựu xã hội đen Lungmen, nghe lời Ojji-san, tôi sẽ tạm thời cộng tác với mọi người.”Hoshiguma mang bộ mặt dán đầy băng keo cá nhân gãi đầu cười hì hì nói.Thái độ vô tư này khiến Twilight cùng Yelena, hai người ngồi nghe phỏng vấn không biết nói gì nữa.Chỉ mới ngày hôm qua hai bên còn mới đánh nhau xong, mà bây giờ cô ấy đã có thể ngồi cười được rồi.Thái độ vô tư không còn gì để nói.Nhân tiện, mấy v·ết t·hương trên mặt là thành quả cuộc “ôn chuyện” của hai ông cháu.“Không cần khách khí làm gì đâu, chúng ta bây giờ đã là người một nhà rồi. Hôm nay là ngày nghỉ, chị có thể dành thời gian làm quen với mọi người ở đây trước.”“Được rồi.” Hoshiguma vẫn gãi đầu đứng dậy, hình như muốn nói gì đó.Đến lúc gần ra đến cửa, cô mới quay đầu lại lúng túng hỏi.“Uh, tôi nên gọi cậu như thế nào nhỉ? Đội trưởng được không? Ờ..ờ..ờ..về cái đó…?”Giọng nói lúng túng không được tự nhiên, nhưng Twilight vẫn nghe ra được.“Cái khiên của chị đang được bọc cẩn thận dưới tầng hầm, chiều nay qua đây mà lấy.”Giải tỏa được mối lo, Hoshiguma có thể buông lỏng, cô vui vẻ chào hai người rồi rời đi.Crow, người đang đồng cảnh ngộ với cô hẹn một buổi luyện tập, Hoshiguma chạy đến sân trống.Còn Twilight và Yelena trong nhà.“Anh sẽ đi may xong bộ đồ rồi đi ngủ sớm, nhóc có muốn đi chơi không?” Cậu quay sang hỏi cô bé.Sinh hoạt tiếp theo chỉ trong phạm vi phòng ngủ, tức là Yelena không cần phải theo đẩy xe cho cậu nữa.Nhưng cô bé từ chối.Không có Twilight, cô bé cũng không biết phải làm gì, nên cô sẽ giúp Twilight may đồ luôn.Yelena từng thấy mẹ mình may vá, và Twilight cũng cần số đo để may đồ cho cô.Nên hai người ở lại trong nhà cho đến tối rồi đi ngủ.Hết ngày hôm đó.Vì mọi thứ mới thật sự bắt dầu.Vào……….30/4/1977Ai cũng hết xí quách sau bữa đi quẩy ngày hôm qua.Nhất là các Engineer.Họ mang một đống bia đến công xưởng nhậu một chầu to.Đến lúc này, 3 giờ sáng.Một đám người say ngoắc cần câu nằm lăn lóc khắp nơi trong công xưởng, gác chân lên nhau ngủ.Kéttttt.Bỗng nhiên, cánh cửa công xưởng được kéo ra.Tiếng rít của cánh cửa sắt cũng làm các Engineer ngủ say bò dậy.Chiếc đồng hồ treo trên tường đang chỉ vào 3h sáng.Sớm thế này mà bị làm phiền khiến các Engineer đều khó chịu.Nhiều người nóng máu, tính trực tiếp chửi thề lên.Nhưng khi thân ảnh xuất hiện trong công xưởng, ai nấy đều tự giác mà im bặt.“Chỗ này bừa quá, các anh dọn dẹp trước đi, tối đa là 20p. xong rồi tập hợp lại ngay lập tức!”“Vâng!” Các Engineer không dám ho he gì, đều vắt chân lên cổ mà dọn dẹp.…Đúng 20p sau.Tất cả các Engineer đều đã thay đồ xong, dọn dẹp đống vỏ bia cùng đồ nhậu.Rồi tập hợp thành một hàng ngang, đứng nghiêm trang hành lễ trước mặt Twilight.Ngồi trên một bục cao, đợi mọi người tập hợp xong xuôi, Twilight mới bắt đầu phổ biến.“Như mọi người đã biết, chỉ còn chưa đến 20 ngày nữa, chúng ta sẽ chính thức đụng mặt với quân Ursus. Để chắc chắn cho chiến thắng, kể từ bây giờ, chúng ta sẽ bước vào giai đoạn chạy đua vũ trang.”“Công tác xây dựng phòng tuyến là việc ưu tiên trước nhất. Anh, anh và anh, ba người sẽ hỗ trợ những người khác để xây dựng các chiến hào và lô cốt, ba người được phép đi nghỉ ngơi trước.”Ba Engineer hành lễ rồi vui vẻ chuồn về đi ngủ trước ánh mắt đáng sợ của đồng bạn.“Những người còn lại, đây sẽ là công việc chính của mọi người.”Twilight nhờ Will lấy ra vài bản thiết kế rồi trải nó lên bàn làm việc cho mọi người cùng xem.Những bản thiết kế này là những thứ mà Twilight nảy ra mấy ngày qua, ngoại trừ một cái đã đưa ra trước, hai bản vẽ còn lại là hai thứ mới. Các Engineer còn lại từng người rời khỏi hàng vây quanh quan sát chúng.“Đội trưởng, mấy thứ này ngài chắc chứ?” Người đứng đầu nhóm Engineer nhìn qua các bản thiết kế, anh chỉ vào một cái.Cái anh cầm lên là phác thảo của hai bộ áo giáp chiến đấu, một của bộ binh và một của Caster.Nhưng khác với trang bị thông thường họ hay mặc, những bộ trang phục nhẹ tiện dụng cho việc di chuyển liên tục.Hai bộ đồ trong bản vẽ này.Áo giáp cho những người lính đánh thuê bình thường được bằng giáp lưới với những bộ phận quan trọng có thép che lại.Vũ khí chính của lính Ursus thường là rìu hoặc kiếm cong ngắn.Những người lính của đội 2 có khả năng cận chiến khá tốt, giảm bớt một ít độ cơ động và tăng cường phòng ngự cho họ là điều không quá khó hiểu.Nhưng áo giáp của Caster, cần lời giải thích?Twilight đã phá hủy toàn bộ cốt lõi đội Caster của mình.Từ một lực lượng lấy độ cơ động cao và hỏa lực áp đảo để hỗ trợ đồng đội trên khắp chiến trường.Nhưng bộ áo giáp này, nó được tạo ra bằng cách ghép các miếng sắt lớn lại với nhau.Nếu ai mặc vào, người đó sẽ biến thành một cái lô cốt di động, còn nói thô ra là một cục sắt biết đi.“Vai trò đi của các Caster trong trận chiến này rất quan trọng, nếu không có giáp dày, họ sẽ dễ dàng làm mồi cho xạ thủ và Drone phe địch.”“Vâng, nếu ngài đã có dự tính thì tôi không có vấn đề gì.” Engineer đứng đầu không có ý kiến gì khác, những người còn lại cũng gật đầu theo.Về bản vẽ còn lại, không ai đề cập đến nó, và sẽ được tiết lộ sau.“Vậy thì tôi về trước đây, mọi người bắt đầu làm việc đi, đừng quên chế thêm thứ đó, tôi sẽ cho người khác mang thêm nguyên liệu đến sau.” Giao việc xong, Twilight cùng Will rời đi. “Rõ, chúc ngài một ngày tốt lành.” Các Engineer giơ tay chào, rồi bắt đầu mang dụng cụ ra.20 ngày tới, sẽ là những ngày cực kỳ mệt mỏi đây.…Sau khi rời khỏi công xưởng, hai người Will và Twilight tiếp tục đi đến một nơi tụ tập khác.Trên đường, hai người cũng có tán ngẫu đôi chút, nội dung chủ yếu là về trận chiến sắp tới.“Đúng rồi, nó đã đến nơi chưa nhỉ?” Twilight tự dưng nhắc tới bức thư cậu nhờ người chủ quán bar ở khu 4 gửi giùm mình.“Với tần xuất làm việc của họ thì chắc xong rồi.”“Vậy thì tốt, kế hoạch ổn thỏa rồi. Nhưng nếu có thể tôi muốn chân mình có thể hồi phục lại trước khi trận chiến bắt đầu. Không thể tự đi lại khiến mọi thứ trở nên thật bất tiện.”“À, ngài gọi cậu ta à, với tay nghề đó thì chắc là sẽ ổn thôi.” Will lúc đó cũng không biết người nhận bức thư đó là ai, nhưng giờ thì anh hiểu rồi.Việc cậu ta đến đây cũng hợp lý.“Vậy thì nếu mọi thứ thực sự tệ đi, tôi có cần phải ra sức không?” Anh hứng thú hỏi.“Hừm, mong là mọi chuyện đừng đến mức như vậy.” Twilight cũng cười nhẹ ẩn ý nói.Rồi cuộc nói chuyện kết thúc ở đây, vì hai người đã đến chỗ ngủ của mấy người Felix đã chuẩn bị sẵn.Hôm nay anh ta sẽ ở đây với họ.Cứ thế, cho đến sáng, hai người đi khắp cả khu 5 đập tất cả mọi người dậy.Như đã nói với các Engineer, cuộc chiến đã bắt đầu rồi.