Đám người ở bên trong không hiểu thấu cũng bị lôi vào, không khí ở bên trong bắt đầu trở nên ngột ngạt khó thở lên.
Đặc biệt là Lý Tiêu Thất, hắn trạng thái lúc này rất hỏng bét, hiện tại lại nằm yên trúng thương liền để đau đớn của hắn gia tăng gấp bội.
Hắn có cảm giác mình bất cứ lúc nào đều có thể sẽ hồn về tây thiên.
Liền ngay cả Vương Tân, vị này ngưng nguyên cảnh tầng 7 cường giả đứng cạnh hắn cũng có chút chịu không nổi áp bách.
Ấy thế mà Dương Siêu, bản nhân chịu đến toàn lực ứng phó của đối phương vậy mà mảy may không chịu đến một chút nào ảnh hưởng.
Ngược lại khí thế của hắn vậy mà càng lúc càng đề thăng.
Đem mặt nền dưới chân của hắn giẫm nát bấy, lấy hắn làm trung tâm đem mặt đất sinh ra từng đạo rạn nứt.
Xung quanh đám người một trận nghẹn họng nhìn trân trối.
Đặc biệt là Trương Sở Nham, mới mấy ngày trước, hắn coi Dương Siêu như là một đầu chó rách, thoả thích đ·ánh đ·ập, hoàn toàn không có một chút sức lực phản kháng.
Ấy vậy mà hiện tại đối phương mạnh mẽ đến đáng sợ!
Chịu đến uy áp của đại bá hắn vậy mà một chút đều không có ảnh hưởng!
Cái này làm sao có thể?!!!
Đại bá hắn thế nhưng là cường giả tích hải cảnh đó a!?
Ta là đang nằm mơ sao?
Trương Sở Nham một bộ như điên như khùng không ngừng lắc lắc đầu.
Mà bên cạnh của hắn Lâm Thanh Trúc thì như một chỉ chim sẽ nấp sau lưng, yếu ớt đến đáng thương.
Nàng thực lực nguyên bản vốn không có, chỉ có thể một mặt khó khăn đứng sau lưng của Trương Sở Nham tìm kiếm che chở.
Thị giác cùng thính giác của nàng gần như hoàn toàn bị phong bế, hoàn toàn không biết được trước mặt xảy ra cái gì tình huống.
Nhìn thấy Dương Siêu vậy mà một mặt phách lối không xem hắn vị này chấp pháp trưởng lão để vào trong mắt.
Một bên là tôn nghiêm, một bên là uy vọng.
Cả hai đều bị Dương Siêu một cước kia giẫm nát, như vậy hắn làm sao có thể dễ dàng buông tha cho Dương Siêu?
“Cuồng vọng tiểu tử! Bổn trưởng lão hôm nay liền dạy cho ngươi một bài học, để ngươi biết được chữ c·hết là được viết như thế nào! C·hết!" Trương Sở Hiên lời vừa nói ra, một trận cuồng bạo chưởng pháp lấy thế không thể đỡ từ bàn tay của hắn lao nhanh đến hướng của Dương Siêu.
“C·hết bầm lão tặc, ngươi cũng ăn ta một quyền!” Về mặt khí thế, Dương Siêu cũng không muốn chịu thua.
Hắn hoàn toàn không có ý định trốn tránh, ngược lại chọn ngạnh kháng cứng đối cứng với chưởng pháp của đối phương, đem toàn bộ sức mạnh đồn đến cánh tay, sau đó đấm ra một quyền bình thường đến lạ thường.
“Lão Trương!!! Sao ngươi dám!!?” Vương Tân nội tâm gấp đến không chịu được, chỉ có thể kịp gào lên một tiếng.
Tưởng chừng như Dương Siêu bị chưởng pháp của Trương Sở Hiên đập cho thành cặn bã thì hoàn toàn lại ngược lại.
Hắn lấy cơ thể rắn chắc của mình cùng với mạnh mẽ quyền phong đem chưởng pháp của đối phương cho chặn lại.
Hai bên v·a c·hạm liền để không khí biến dạng, tạo ra từng luồng xung kích thổi xung quanh đồ đạt cùng đám người bay ra xa.
Một màn này thật khiến cho người khó lòng tin tưởng, thế nhưng một màn tiếp theo mới càng khiến cho mọi người xung quanh càng thêm khó tin.
Dương Siêu không chịu thua kém, đem thể nội bộc phát ra toàn bộ sức mạnh, tự động kích hoạt lên đặc thù thiên phú.
Ngao~
Dương Siêu nhịn không được rống lên một tiếng.
Một đạo long ngâm từ trong thể nội của hắn phát ra.
Lực lượng khủng bố gia tăng gấp bội, quyền phong của hắn mạnh mẽ trong nháy mắt liền đánh nát chưởng pháp của đối phương, kế sau đó liền lấy một tốc độ thế không thế đỡ đập thẳng vào Trương Sở Hiên.
Phốc!
Bị một màn bất ngờ như vậy, Trương Sở Hiên hoàn toàn không kịp làm ra phản ứng liền bị quyền phong nện bay ngược ra phía sau, cũng đem phía sau bức tường của hắn đánh sập thành một mảng lớn.
Ầm!
Một tiếng vang lên thật lớn.
Cả đám n·gười c·hết lặng, nhìn thấy một màn này vậy mà quên đi hô hấp.
Lúc này có người chịu không nổi bạo kích nằm dưới gục đất, có phủ phục ngồi bệt xuống đất, có đứng c·hết lặng chôn chân.
Duy chỉ có cùng chung một cảm xúc.
Đó là chấn kinh, cùng bất khả tư nghị!
Vương Tân tính toán còn có chút tỉnh táo, hắn dùng ánh mắt kinh dị nhìn chằm chằm vào Dương Siêu, sau đó là kinh hỉ rồi đến phiền muộn.
Kinh hỉ là Dương Siêu thực lực vậy mà mạnh đến như vậy!
Phiền muộn là đối phương vậy mà có chút manh động lại dám ra tay với tông môn trưởng lão.
Vương Uông Tất thì lúc này lại biểu hiện là một mặt cả kinh thoát c·hết sau giông tố.
Hắn trước đó vậy mà c·ướp đồ vật của Dương Siêu, kế tiếp còn muốn tìm Dương Siêu trả thù vì dám hố hắn.
May mắn là trước lúc đó tìm không ra đối phương, nếu không…hắn nhìn về phía bức tường sụp đổ đằng trước, lại nhìn về phía đằng sau đang còn nằm ở dưới đất một bộ thoi thóp Lý Tiêu Thất, hắn nội tâm liền một trận rét lạnh, cũng vì chính mình lau mồ hôi.
Ầm!
Từ bên trong đám đất đá, Trương Sở Hiên một thân bụi bẩn đứng dậy, đối với Dương Siêu gào rống: “Dương! Siêu! Lão phu muốn g·iết c·hết ngươi!”
Cũng ngay lúc này.
Một đạo thân ảnh nhỏ nhắn tinh xảo từ phía bên ngoài nhanh chóng vọt đến hấp dẫn sự chú ý của đám đông.
Người chưa đến liền đã nghe thấy âm thanh của nàng: “Hỗn đản, đại phôi đản, cuối cùng cũng để bổn tiên nữ tìm đến ngươi~”
Trương Sở Hiên trạng thái hoá điên, cũng không có để ý đến gần đó có một đạo thân ảnh nhỏ nhắn lao đến.
Chỉ khi hắn tiếp cận phạm vi 1 mét mới nhìn rõ ràng đạo thân ảnh kia là ai, nhưng lúc này liền đã muộn.
Đón nhận hắn là một quyền mang theo uy lực chấn thiên đập thẳng vào phần bụng của hắn.
《Vô Ly Quyền Đấu》!
Lưu Hi Nhi ra tay.
Phốc!
Trương Sở Hiên phun ra một ngụm lão huyết, thân thể uốn lượn lại một lần nữa bay trở về đ·ống đ·ổ n·át.
“Thứ đồ gì?” Lưu Hi Nhi một mặt ghét bỏ nói.
Sau đó có chút đáng yêu thổi thổi lấy nắm đấm của mình.
Lúc này, nàng một bộ tí tửng nhìn chằm chằm vào Dương Siêu cười hì hì nói: “Hì hì, bắt đến ngươi nha~”
Dương Siêu khuôn mặt hơi chút co quắp nhìn nhìn nàng, trong lòng lại oán thầm chửi đổng: “Ngọa tào! Như thế nào lại gặp phải cái này tiểu nha đầu a? Không đúng, cái tiểu la lỵ này lực lượng vậy mà khủng bố như vậy!?”
“Thế nào? Ngươi bộ dáng này là sao? Ngươi lại ghét bỏ ta? Ngươi rời đi để ta rất rất tức giận có biết hay không? Hừm hừm!” Lưu Hi Nhi phồng má không vui nói.
“Cô nãi nãi của ta, chúng ta không có thân a, lời nói của ngươi rất dễ để người khác hiểu lầm có biết hay không?” Dương Siêu trong lòng không khỏi đậu đen rau muống, mặt ngoài lại duy trì cứng ngắt mỉm cười nói: “Nào, nào có, đã lâu không gặp, à không, chúng ta lại gặp mặt, cái này cũng thật hữu duyên a, ha ha…”
Dương Siêu hơi mang theo lúng túng nói.
Hai người nói nói, hoàn toàn đem Trương Sở Hiên đem quên đi.
Mà đám người chấp pháp giả nhìn thấy vị này tiểu bá vương ra tay cũng không có bất kỳ ai dám đứng ra nói cái gì.
Chỉ có thể c·hết lặng đứng chôn chân, một bộ mắt điếc tai ngơ không liên quan.
Đặc biệt là đám người Sở Vân, bọn hắn âm thầm may mắn vì trước đó không có đắc tội với Dương Siêu, nếu không….bọn hắn thật sự không dám nghĩ đến kết quả!
Còn lại những người khác thì dùng lấy vẻ mặt kinh dị nhìn chằm chằm Dương Siêu.
Trong lòng của bọn hắn giờ phút này là trăm cái không hiểu, ngàn cái không thể tin.
Con hàng này vì cái gì mạnh đến như vậy?
Lại như thế nào đạp phải vận cứt chó quen biết đến vị này tiểu bá vương?
Hiện tại một cái thích hố người, một cái bá đạo thích làm loạn đứng chung một chỗ.
Ngọa tào!
Bọn hắn vậy mà không hiểu thấu rùng mình.
Đặt biệt là Lý Vỹ cùng Lý Tiêu Thất, bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thật sự quá dọa người!
Chỉ có Lâm Thanh Trúc một người không phục!
Nàng xinh đẹp như vậy vậy mà chỉ có thể đắp lên Trương Sở Nham cái này nội môn đệ tử.
Vì cái gì Dương Siêu loại này bị nàng ghét bỏ lại trở nên lợi hại như vậy, vì cái gì rời đi nàng còn có thể quen biết đến vị này thân phận không đơn giản Lưu Hi Nhi?
Vì cái gì a?
Lâm Thanh Trúc một mặt nhăn nheo khó chịu không muốn tin.
Trương Sở Nham cũng là một mặt ghen ghét hậm hực nhìn chằm chằm Dương Siêu.
Luận tướng mạo, Lâm Thanh Trúc cũng không thua kém Lưu Hi Nhi, thế nhưng Lưu hi Nhi có hào quang thân phận đệ tử nồng cốt a, chưa kể lại là con ông cháu cha.
Địa vị của nàng ở bên trong tông môn là cao không thể chạm tới, hắn đều không có tư cách tiếp xúc đến nàng.
Vì cái gì Dương Siêu tên phế vật này có thể quen biết nàng a!?
Vì cái gì a?
“Ngươi đi theo ta!” Lưu Hi Nhi mở miệng nói, sau đó sợ hắn làm ra cái gì yêu thiêu thân, nàng lại một lần nữa quay đầu lại đe doạ nói: “Không cho phép từ chối!” Nói, Lưu Hi Nhi liền đưa tay kéo hắn đi.
Dương siêu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo nàng.
Xung quanh đám người thấy cảnh này liền c·hết lặng.
Ngay khi đi ngang qua Trương Sở Nham cùng Lâm Thanh Trúc, Dương Siêu đột nhiên dừng lại.
Hửm?!
Đột nhiên bị đình trệ, cái này để cho Lưu Hi Nhi không hiểu, nàng có chút không hiểu muốn tiếp tục kéo Dương Siêu rời đi, thế nhưng mặc kệ nàng ra sức cũng không thể nào lay nổi hắn.