Trong ba tháng này Trần Nguyên cũng không chỉ riêng tu luyện, hắn còn học vẽ thêm một loại khác phù lục, đó chính là trung phẩm hoả cầu phù.
Cùng với Trần Nguyên bây giờ vẽ trung phẩm phù lục, tỉ lệ thành công đã tăng lên thành 6/10
Trần Nguyên cảm thấy trong 7 tháng đã có thể tăng lên kỹ nghệ vẽ phù nhiều như vậy là có ba nguyên nhân,
"Đầu tiên là do ở phường thị trần Nguyên phải liên tục vẽ phù kiếm linh thạch, thậm chí vì vậy mà trong một tháng đó hắn thậm chí dành rất ít thời gian tu luyện.
Thứ hai là có lẽ là do một phần công lao của thạch bia, bởi vì từ khi Trần Nguyên có thể đi vào Thạch Bia không gian, hắn cảm thấy ngộ tính mình tăng lên đôi chút
Còn thứ ba là do linh thức của Trần Nguyên hiện tại đã gia tăng đáng kể so với lúc trước, lúc trước Trần Nguyên là luyện khí 3 tầng đã có thể vẽ nhất giai trung phẩm phù lục
Tuy rằng tỉ lệ thành công chỉ có 4/10, nhưng sau khi đột phá đến luyện khí 4 tầng, hắn đã có thể duy trì ở mức 5/10
Còn bây giờ linh thức của Trần Nguyên đã có thể phóng ra ngoài hơn 5 mét, đã là phạm trù của luyện khí tầng 5.
Với cái đà này, rất có thể khi Trần Nguyên đột phá luyện khí 5 tầng, linh thức lúc đó có thể phóng ra ngoài 10 mét
Linh thức ngoại phóng 10 mét, đó là phạm trù của luyện khí 7 tầng, nghĩ đến đây Trần Nguyên lại bắt đầu mơ mộng, liệu sau này khi đột phá luyện khí viên mãn, linh thức của hắn có thể đạt tới trúc cơ tu sĩ mức độ không
Nếu như có thể, vậy lúc đột phá trúc cơ chắc là có thể trợ giúp đôi chút nhỉ ?
Lúc sau Trần Nguyên hơi cười tự giễu, ta giờ mới luyện khí 4 tầng, muốn đột phá luyện khí hậu kỳ cũng cần rất lâu nữa, chứ đừng nói là trúc cơ tu sĩ.
Trần Nguyên dùng linh thức tiến vào trong Thạch Bia, chớp mắt một cái hắn lại ở trong Thạch Bia không gian.
Bây giờ trong không gian Thạch Bia, Trần Nguyên đã sắp xếp lại, hắn để gần như toàn bộ gia sản của mình vào trong không gian, còn túi trữ vật hắn chỉ hơi trang chút ít linh thạch, cùng 20 tấm thượng phẩm phù lục phòng thân thôi.
Dù sao túi trữ vật cũng không rất an toàn, tu tiên giới thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, tu sĩ có chút công pháp hoặc thể chất đặc biệt, rất có thể nhìn xuyên thấu bên trong hắn túi trữ vật.
Trần Nguyên còn nghe nói tu tiên giới có một loại yêu thú tên là tầm bảo chuột, có thể cảm giác được bảo vật bên trong túi trữ vật của người khác, đương nhiên loại này là rất hiếm, hắn cũng chỉ từng nghe nói qua, chứ chưa thấy bao giờ.
Trần Nguyên cũng mặc kệ, hắn cứ để ở trong không gian Thạch Bia, ít nhất với thủ đoạn được hắn gọi là kim thủ chỉ của bản thân, Trần Nguyên vẫn rất tự tin vào năng lực ngăn cách của Thạch Bia.
Trần Nguyên đi tới một bên kệ đựng đồ, cầm lên truyền thừa khôi lỗi thuật ngọc giản bắt đầu xem xét lên
Tuy rằng hắn không định bây giờ chế tạo khôi lỗi, nhưng nghiên cứu một chút, sau này bắt tay vào làm cũng sẽ dễ dàng hơn đôi chút.
Sáng hôm sau, Trần Nguyên nhìn đám này Huyết Linh Mễ trước mặt, mỗi cây Linh Mễ đều cao gần 2 mét, mỗi hạt đều to tròn như trái nhãn vậy
Trần Nguyên hơi kiểm tra một chút, chỉ còn hơn một năm nữa là đám này linh mễ có thể thu hoạch, một mẫu huyết linh mễ có thể cho ra từ 800 đến 1000 cân tùy vào trình độ của linh thực phu.
Nhưng Trần Nguyên trồng hai mẫu này linh mễ cũng không được quá tốt, dù sao hắn cũng không phải linh thực phu, có thể trồng ra linh thảo cùng linh mễ đều là do Vân Thủy quyết có cường đại hiệu quả khi làm mưa
Nếu không một mẫu này huyết linh mễ có thể ra được 500 cân đã là may mắn.
Trần Nguyên thử tính sơ qua chút, hai mẫu này ít cũng phải được 1500 cân linh mễ, trung phẩm linh mễ giá cả bình thường là một linh thạch một cân linh mễ.
Nhưng Trần Nguyên cũng không định bán đi, hắn định để lại tự sản tự tiêu, dù sao sau khi đại hắc đột phá, lượng cơm ăn ra tăng rất nhiều.
Trước kia một ngày Trần Nguyên cùng Đại Hắc ăn hết một cân trung phẩm linh mễ, nhưng sau khi Hắn cùng Đại Hắc đột phá, lượng cơm ăn trực tiếp lật cái gấp đôi lên thành hai cân.
Đừng nghĩa hai cân là ít, một cân trung phẩm linh mễ có thể so với năm cân hạ phẩm linh mễ, cho lên nhìn thì thấy 1500 cân rất nhiều, nhưng để dùng cho thời gian tám năm vậy thì vẫn còn thiếu.
Giờ Trần Nguyên cũng hiểu vì sao tu tiên giới lại ít người có thể nuôi dưỡng yêu thú cùng cảnh giới rồi.
Yêu thú thọ nguyên hầu hết đều cao hơn tu sĩ từ 5/10 tuổi thọ, nếu có huyết mạch bất phàm như vậy sống cái gấp ba bốn lần tu sĩ là chuyện bình thường, vì vậy hầu hết các loại yêu thú thời gian trưởng thành của nó cũng lâu hơn tu sĩ khá nhiều.
Đương nhiên, yêu thú có một cái ưu điểm khác là chỉ cần đầy đủ tài nguyên, như vậy hoàn toàn có thể rút ngắn thời gian trưởng thành, nhưng tài nguyên phải bỏ ra chắc chắn không phải con số ít.
Nhìn sang một bên Đại Hắc vẫn đang đi đuổi bắt một đám chim nhỏ, thậm chí vì không để ý cho lên đã có vài cây linh mễ bị nó thân hình đạp nghiêng vẹo sang một bên.
Trần Nguyên vẻ mặt hơi đen to giọng lên tiếng: "Đại Hắc nếu ngươi còn đạp lên linh mễ nữa, vậy tối nay ta cắt đi tiểu tử ngươi ba thành đồ ăn".
Đại Hắc nghe được Trần Nguyên nói vậy quẹo đầu qua nhìn một cái, sau đó chạy tới liên tục ủi ủi Trần Nguyên ánh mắt tỏ vẻ vô tội.
Trần Nguyên nhìn vậy cũng không nuông chiều nó lên tiếng: "Hừ "ta cực khổ làm mưa chăm sóc linh điền, tiểu tử ngươi không giúp thì thôi lại còn p·há h·oại.
Nói đến đây Trần Nguyên lấy tay chỉ tới mấy cây linh mễ bị đạp nghiêng vẹo tiếp tục lên tiếng: ngươi nhìn đi, những thứ đó linh mễ đều là sau này khẩu phần lương thực của chúng ta, ngươi giờ đạp nếu bị hủy vậy sau này chính là mất đi vài ngày lương".
Đại Hắc nhìn vài cây linh mễ bị đạp nghiêng vẹo, sau một lúc không biết nghĩ cái gì chạy lại, sau đó bắt đầu dùng chân cùng đầu ủi nhẹ cho nó thẳng lại.
Trần Nguyên nhìn Đại Hắc loay hoay mãi mới dựng thẳng được một cây linh mễ bị nghiêng vẹo, tuy rằng nhìn con hàng này bây giờ có chút đáng thương, nhưng hắn cũng mặc kệ, không thể bản thân cứ làm còn tên này cứ phá vậy được.
Một lúc sau, Đại Hắc cuối cùng thành công dựng thẳng lại mấy cây linh mễ bị nghiêng, sau đó chạy tới Trần Nguyên vẻ mặt đắc ý như kiểu: "Ta đây phá được cũng có thể sửa được".
Trần Nguyên nhìn con hàng này vẻ mặt tiểu nhân đắc ý cũng buồn cười, trèo lên trên Đại Hắc lưng, vỗ vỗ vài cái sau đó lên tiếng: "ngươi có thể không làm, nhưng không thể p·há h·oại nữa, giờ thì đi tới linh điền tiếp theo thôi".
Đại Hắc nghe được Trần Nguyên nói vậy liền kêu vài tiếng, sau đó chạy thẳng tới ba mẫu trồng bạch vân thảo.