Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 49: Lâm Túc.



Chương 49: Lâm Túc.

Tại Vân Các.

"Hàn trưởng quỹ ! Lấy ta ba tấm thượng phẩm hoả cầu phù, cùng hai tấm kim quang phù, ba tấm phi hành phù".

"Nhớ là phải lấy loại có chất lượng tốt nhất đấy".

Người vừa lên tiếng là một tên trẻ tuổi tu sĩ, tên Lâm Túc, luyện khí ba tầng tu vi.

Năm năm trước, cha mẹ hắn đều là luyện khí năm tầng tu sĩ, hai người gộp lại thuê một căn động phủ, cuộc sống vẫn được coi là khá giả.

Nhưng trong một lần tiến vào Xích Viêm Sơn Mạch săn yêu, bị bất hạnh nằm lại, để lại một mình Lâm Túc.

Dựa vào tài ăn nói cộng thêm tính tình có chút giảo hoạt, lúc đầu dựa vào việc dẫn đường cho tu sĩ mới tới để kiếm cơm, sau này lớn hơn một chút thì trở thành con buôn tin tức.

Hiện tại đã 17 tuổi, thân hình hơi nhỏ con, khuôn mặt ngăm đen, nhưng có một đôi mắt to tròn, bên trong thỉnh thoảng lại loé lên vẻ giảo hoạt.

Sau khi nói xong cũng tự nhiên như nhà mình, đi tới một bên bàn trà ngồi xuống rót một ly tự thưởng thức.

Sau khi uống xong còn hơi chẹp chẹp miệng đánh giá.

"Hàn trưởng quỹ, tiệm ngươi buôn bán cũng tính là ăn khách, tại sao vẫn chỉ dùng thông thường trà để tiếp đãi chứ".

"Phải dùng linh trà tiếp khách, như vậy mới xứng với gian cửa hàng này".

Nói xong còn không nhịn được khẽ lắc đầu chê bai.

Trần Nguyên lúc này cũng đã lấy xong năm tấm phù lục đi tới, thì nghe thấy Lâm Túc lắc đầu đánh giá biểu lộ.

Hắn cũng không nhịn được khẽ đi lại cốc vào đầu một cái, sau đó vừa cười vừa mắng.

"Hừ, ta thấy mục đích chính của tiểu tử ngươi tới đây là để cạ miễn phí trà của ta".

Nói xong đưa tới một sấp linh phù, sau đó tiếp tục lên tiếng.

"Tiểu tử ngươi mới luyện khí ba tầng, cần nhiều như vậy thượng phẩm linh phù để làm gì, cho dù gặp nguy hiểm, cũng đâu thể một lúc kích hoạt được".

Sau đó cũng ngồi xuống một cái ghế kế bên, rót ra một linh trà mới, sau đó thưởng thức một ngụm.

Lâm Túc lúc này cũng cười hắc hắc.

"Hàn chưởng quỹ ngươi không hiểu, ta tu vi này quá thấp, nếu để linh thạch trong người, hoặc mua đan dược, nhưng chưa kịp luyện hóa tu hành, rất có thể trở thành người khác mục tiêu".



"Những kẻ để ý tới ta này chút linh thạch nhỏ, hầu hết đều là luyện khí ba đến bốn tầng ".

"Như vậy, nếu ta xuất ra ba tấm thượng phẩm công kích phù lục, bọn chúng đều phải kiêng kỵ ta mấy phần, không dám để ta cá c·hết lưới rách".

Nói xong còn lộ ra biểu cảm ta rất thông minh bộ dáng.

Trần Nguyên thấy tên này tiểu nhân đắc ý cũng lười so đo, sau đó lườm hắn một cái lên tiếng.

"Năm tấm thượng phẩm phù lục, giá 125 linh thạch, hai tấm phi hành phù, giá chín linh thạch, tổng 134 linh thạch".

Lâm Túc nghe được Trần Nguyên báo giá, lúc này cũng nở một nụ cười xấu hổ lên tiếng.

"Hàn đại trưởng quỹ ! Hàn tiền bối".

"Ngài thấy ta dù gì cũng là khách quen, ít nhiều gì cũng lên cho chút ưu đãi chứ".

Nói xong tay chân nhanh nhẹn, cầm lên ấm trà rót thêm vào ly cho Trần Nguyên.

Trần Nguyên thấy tên này vẻ mặt từ tiểu nhân đắc ý, chuyển đổi sang cung kính, cũng không thèm để ý, thuận miệng đạo.

"Giảm giá cũng không phải không thể, tiểu tử ngươi kể ta nghe một chút thời gian này chuyện lớn nhỏ trong phường thị, nếu không tệ, cũng không phải không thể giảm cho ngươi".

Nói xong cũng xuất ra một bản sách đọc lên.

Lâm Túc sau khi nghe được Trần Nguyên nói vậy, hắn cũng vui vẻ gật đầu đồng ý, sau đó giảng giải.

"Vậy bắt đầu kể từ hai tháng đổ lại đây đi".

"Chuyện đầu tiên là trúc cơ lão tổ của Triệu Gia Triệu Thái Hoà, bị một nhóm thần bí tu sĩ á·m s·át bỏ mình, khiến cho hiện tại Triệu Gia chỉ còn hai vị trúc cơ tu sĩ".

"Trong đó một người chỉ mới lên cấp gần đây là Triệu Khánh Dương, cùng một vị lão tổ đã gần hết thọ nguyên là Triệu Thái An toạ trấn".

"Triệu Thái An năm nay đã có hơn 220 tuổi, mọi người đều đang đồn, nếu trong 20 năm nữa, Triệu Gia không thể gia tăng thêm một vị trúc cơ, như vậy có nguy cơ diệt tộc".

"Dù sao thời kỳ đỉnh cao của Triệu Gia có ba tên trúc cơ trấn giữ, tài nguyên cùng địa bàn cũng được mở rộng ra ngoài".

"Cũng chiếm lấy không ít lợi ích của các thế lực xung quanh, bây giờ đã mất đi thực lực trấn giữ, như vậy cũng không chỉ đơn giả nhả ra liền có thể".

Nói xong Lâm Túc cũng hơi ngừng lại một chút, cho Trần Nguyên tiêu hoá xong tin tức hắn vừa nói.

Còn Trần Nguyên lúc này cũng rơi vào trầm tư.

"Vài năm trước Triệu Gia cùng Khương Gia tranh đoạt mỏ Hắc Thiết Linh Sa, hai gia tộc vốn đang thế lực ngang nhau, nhưng một thời gian sau, thiên tài Triệu Khánh Dương đột ngột xuất hiện với trúc cơ thân phận".



"Dựa vào ba vị trúc cơ chiến lực, Triệu Gia thuận lợi đoạt đến tay mỏ khoáng, Triệu Gia cũng dựa vào đó, thu được số lớn tài nguyên tu luyện".

"Khiến Triệu Gia đào tạo thêm được rất nhiều đệ tử luyện khí hậu kỳ cảnh giới".

"Vốn cứ tưởng đây chính là bước ngoặc để Triệu Gia thuận thế mạnh lên, bước chân vào hàng ngũ đại gia tộc thì Triệu Thái Hoà bị mai phục ngã xuống".

"Khiến cho hiện tại Triệu Gia rơi vào một hoàn cảnh khá lúng túng".

Bình thường trúc cơ tu sĩ có 250 năm tuổi thọ, nhưng hầu hết trúc cơ tu sĩ đều không thể sống đến từng tuổi đấy.

Bởi vì trong lúc tu hành cũng không tránh được chém g·iết, để lại lớn lớn nhỏ nhỏ nội thương là điều bình thường.

Những này nội thương không được chữa trị kịp thời, cũng sẽ gây ảnh hưởng tới tuổi thọ của tu sĩ.

Cho nên hầu hết trúc cơ tu sĩ đều không thể sống thọ tới 250 tuổi, đương nhiên, nếu có thể sử dụng một chút duyên thọ linh vật, hoặc tu sĩ chuyên về dưỡng sinh ngoại trừ.

Vì thế mọi người hiện nay mới đồn, nếu trong 20 năm nữa, Triệu Gia không thể đào tạo được một tên trúc cơ tu sĩ, sau khi Triệu Thái An toạ hoá, Triệu Gia mới gặp phải nguy cơ diệt tộc.

"Triệu Gia trong quá trình khuếch trương, cũng đắc tội cùng chạm đến không ít lợi ích của các thế lực xung quanh".

"Nếu còn hai tên trúc cơ trấn giữ thì cũng thôi, chỉ cần nhả ra ngoài số lớn ích lợi liền có thể tiếp tục".

"Nhưng nếu chỉ còn một mình Triệu Khánh Dương chống đỡ, như vậy cũng không chỉ đơn giản là thả ra ngoài lợi ích liền có thể bình yên".

Muốn vây g·iết trúc cơ tu sĩ, bình thường cần bốn người cùng cảnh giới lên sẵn kế hoạch mai phục chặn g·iết, như vậy có đến bảy thành chắc chắn thành công.

Nếu triệu gia có hai tên trúc cơ, như vậy ngoài Giả đan thế lực ra, gần như không còn ai đủ khả năng triệu tập đủ tám vị trúc cơ.

Nhưng nếu chỉ triệu tập bốn năm trúc cơ, như vậy cũng không quá khó.

Sau khi hiểu rõ đầu đuôi sự việc, hắn ra hiệu Lâm Túc tiếp tục nói tiếp.

Lâm Túc sau khi thấy Trần Nguyên ra hiệu bản thân tiếp tục giảng giải, hắn liền tiếp tục kể tiếp.

Kể xong chuyện liên quan đến trúc cơ tu sĩ, sau đó lại đến luyện khí tu sĩ.

Từ chuyện gần đây có ai nổi tiếng, nơi nào đến c·ướp tu có hung danh, kẻ nào tu sĩ đang nổi bị g·iết người đoạt bảo.

Sau một lúc thì Lâm Túc cũng kể thành công, lúc này cổ họng cũng có chút khô, hắn liên vội lấy ấm trà rót ra một ly uống cạn.



Trần Nguyên lúc này cũng hơi hài lòng lên tiếng.

"Ân, cũng tạm được ! Ngươi chỉ cần giao 130 linh thạch liền có thể".

Lâm Túc nghe được Trần Nguyên đồng ý bớt hắn bốn linh thạch, cũng liền vui vẻ cảm tạ, sau đó lấy ra 130 linh thạch đưa tới.

Bốn linh thạch đối với luyện khí sơ kỳ tu sĩ đã không ít, phải biết bình thường luyện khí sơ kỳ tu sĩ làm tiếp đón tại các cửa hàng, cũng chỉ có thể nhận được năm linh thạch một tháng.

Trần Nguyên sau khi nhận linh thạch, hắn cũng phất phất tay.

"Được rồi ! Không còn việc gì nữa ngươi có thể rời đi rồi".

Lâm Túc lúc này cũng cười hì hì, sau đó quay người rời đi.

Sau khi Lâm Túc rời đi, Trần Nguyên cũng bắt đầu cầm lại quyển sách tiếp tục đọc.

Hiện tại cũng đã cách chuyến đi lần truớc, hắn cùng Vũ Kim Phi Kỳ Tĩnh Vân đi tới Xích Viêm Sơn Mạch được ba ngày.

Ba người sau khi quay về phường thị, Vũ Kim Phi cũng nói qua với hắn, sau một tuần sẽ chủ động đưa tới Phá Cảnh Đan.

Trần Nguyên cũng không có gì phản đối, ba người cùng ký một cái khế ước, sau đó hắn liền rời đi.

Đến giữa trưa, có một tên tu sĩ bước vào.

Người này vẻ mặt hơi chút lạnh lùng ít nói, tu vi luyện khí bảy tầng, toàn thân khoác một chiếc áo choàng màu xám.

Trần Nguyên thấy có khác tới liền thả lại cuốn sách, sau đó vẻ mặt hơi tươi cười đi tới tiếp đón.

"Tại hạ họ Hàn, không biết vị này đạo hữu tới đây muốn mua pháp khí hay phù lục?".

Tên này nam tử khẽ nhìn Trần Nguyên một cái, sau đó đánh giá từ trên xuống dưới, nhìn chăm chú một lúc hắn mới lên tiếng.

"Ông chủ ! Ta thấy ngoài bảng kia ngươi có ghi là thu mua tài liệu quý hiếm ?".

Trần Nguyên nghe được tên này tu sĩ hỏi vậy hắn cũng hơi bất ngờ, nhưng vẫn lên tiếng đáp lại.

"Ân, đúng vậy, nhưng nơi này của ta chỉ thu mua những loại có chút quý hiếm tài liệu, còn thông thường tài liệu thì sẽ không lấy".

Tên này tu sĩ nghe được Trần Nguyên trả lời, cũng không làm ra phản ứng ngay, mà hơi trầm ngâm một chút, sau đó xuất ra một cái hộp gỗ đưa tới.

"Đồ ta muốn bán trong này, có chút quý hiếm, Hàn trưởng quỹ ngươi tự mình xem đi".

Trần Nguyên thấy tên này tu sĩ thần bí như vậy, hắn cũng hơi hồ nghi nhưng cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy.

Đi tới một bên đặt lên bàn gỗ, bản thân thì đứng xa một hai mét.

Phất tay một cái, linh lực bao bọc lại cái hộp, sau đó mở nhẹ ra một khe hở.

Hết chương !.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.