Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 24: . Tâm sự của Chiêu Văn Vương.



Chương 24. Tâm sự của Chiêu Văn Vương.

Một buổi tối tại kinh thành Thăng Long, trong khu vườn rộng rãi với cả vài trăm mét vuông với nhiều hoa thơm dị thảo chứng tỏ người chủ khu vườn là người tinh tế và rất am hiểu chơi hoa. Lối đi được trải sỏi trắng, ở giữa khu vườn có một tiểu đình nằm giữa ao nước có nhiều cá tung tăng bơi lội bên dưới. ánh trăng vằng vặc cùng đèn đuốc soi rõ các bông hoa đang khoe sắc, cùng mùi hương thoang thoảng của hoa dạ hương nhưng lúc này trong tiểu đình có người đang ngồi trầm mặc bên bàn trà không có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp xung quanh. Chiêu Minh Vương đang nhắm mắt hồi tượng cuộc họp chiều nay ở Giảng Võ điện.

Đức Vua và các vị vương gia ngồi bàn việc nước do triều đình Mông Cổ ngày càng ép nước ta, sứ giả đến giục vua ta vào chầu, rồi lại yêu cầu cho mượn đường đánh Chiêm thành. Nhà vua đang bàn cho chú là Trần Di Ái vào chầu thay vua. Việc tránh giao tranh chắc chỉ trì hoãn được một hai năm nữa, hôm nay Hưng Đạo Vương phân tích rõ thế nước và binh tình q·uân đ·ội hai bên. Quân đội ta tuy chăm chỉ luyện tập nhưng c·hiến t·ranh với Mông Cổ lần trước đã hơn mười năm nhiều người lính thời đó đã giải ngũ nên binh lính giờ thiếu kinh nghiệm chiến trường thực sự. Người lính thiện chiến là phải trải qua nhiều trận chiến mới có thể thành người giỏi. Trong khi quân Mông Cổ nhiều năm đi chinh phục các nước nên rất thiện chiến.

Thái thượng Hoàng Trần Thái Tông kể lại cuộc chiến hơn mười năm trước ở Bình Lệ Nguyên khi lần đầu tiên quân ta chạm trán với quân Nguyên Mông. chỉ với hơn ba vạn kỵ binh và hai vạn bộ binh mà quân ta có mười vạn binh đủ cả kỵ binh, voi chiến, thủy quân . Ban đầu đội tượng binh to lớn của quân Trần dàn hàng chữ nhất đồng loạt xông lên che chắn cho lục quân Trần phía sau thẳng tiến vào quân Mông Cổ. Đoàn ngựa chiến Trung Á hoảng sợ trước những thớt voi đồ sộ, quay đầu bỏ chạy, hàng tiền quân kỵ binh Mông Cổ r·ối l·oạn. Quân Trần thừa thắng hăm hở reo ồ ạt tràn lên.

Nhưng đại quân Mông Cổ lại gồm những chiến binh thiện xạ bách phát bách trúng và giàu kinh nghiệm trận mạc. Aju phất hiệu lệnh, đội kỵ binh chia làm tả hữu dạt sang hai cánh, và tung vào những tay cung thiện xạ Mông Cổ gương cung tên bắn vào đội tượng binh Trần. Những yếu điểm của voi là mắt, vòi, tai bị ghim đầy tên, những con voi này hoảng sợ, lồng lên tháo chạy. Đến lượt quân Trần bị hỗn loạn, bầy voi lung chạy càn, giẫm đạp, xé nát các cánh quân, quản tượng hết phương điều khiển. Thế trận quân ta bất lợi dần, quân Mông cổ lúc đó cưỡi ngựa tới lui như gió, bắn tên rất chính xác làm r·ối l·oạn quân ta sau đó mới xông vào t·ấn c·ông trực diện. Đội quân Thánh Dực thiện chiến là thế mà suýt toàn quân bị diệt, may lúc đó có tướng quân Lê Phụ Trần cảnh tỉnh nên nhà vua mới cho rút lui may có tướng quân Phạm Cự Chính dẫn quân cứu viện liều mình hi sinh chặn đường địch để nhà vua và các cánh quân rút lui anh toàn.

Lúc này đột nhiên có bước chân phá vỡ sự tĩnh lặng một gia nô chạy vào báo.

-Bẩm đức ông ngoài phủ có viên Tòng sự đang xin vào yết kiến.

Chiêu Văn Vương bảo tên gia nô.

-Nói hôm nay ta mệt nên không tiện tiếp khách.



Thấy tên gia nô đi vài bước, Chiêu Văn Vương đổi ý.

-Cứ mời ông ấy vào đây.

Lát sau thấy viên tòng sự đi vào là người Chiêu Văn Vương rất gần gũi nên khi viên tỏng sự chào, Chiêu Văn Vương chỉ vào ghế ra hiệu ngồi. Viên tòng sự cẩn thận ngồi xuống hai người im lặng không nói gì. Một lát sau viên tỏng sự cẩn thận hỏi.

-Hôm nay Vương gia có nhiều tâm sự. Chắc chuyến tuần du vừa rồi không thuận lợi.

Chiêu Văn Vương nói.

-Ta đi chuyến này tình hình rất phức tạp, các tù trưởng phía Bắc một nửa thuận theo triều đình, một số đang do dự chỉ một ít là chống đối lại triều đình. Những thứ triều đình hứa hẹn cho họ thì phía nhà Nguyên cho nhiều hơn, họ dùng việc ấy để ép triều đình ta thỏa mãn làm tham không đáy của họ.

Viên tòng sự nói.

-Việc bình thường lúc trước khí đi ngài đã đoán trước, đúng là Vương Gia liệu việc như thần.

Viên tòng sự biết vùng biên giới phía Bắc giữa hai nước luôn không ổn định vì các tù trưởng mang tính tự lập cao. Do biên cương xa xôi hiểm trở nên không thể đồn trú nhiều quân được nên triều đình vẫn phải dựa vào các tù trưởng nên chính sách chủ yếu vẫn là mua chuộc và để họ tự trị. Mặt hàng vẫn để mua chuộc chủ yếu là bạc và muối dưới dạng triều đình ban thưởng hàng năm, ngoài ra các tủ trưởng có sức ảnh hưởng lớn thì nhà vua tuyển những cô gái đẹp nhận làm con nuôi để phong làm công chúa gả cho các tù trưởng để kết thân. Từ trước đến nay khi biên giới bất ổn thì quân địch dễ dàng xâm nhập vào nội địa và lịch sử chứng minh các trận đánh lớn sẽ diễn ra ở đồng bằng nơi triều đình nắm quyền kiểm soát tuyệt đối. Chiêu Văn Vương như tìm được người trút bầu tâm sự nên nói tiếp.



-Chiều nay ta họp với nhà Vua và các Vương gia tại Giảng Võ điện tình hình c·hiến t·ranh sắp xảy ra mà quân ta rất bất lợi so với quân Mông về chiến lực và binh lực. Khả năng Quân Nguyên sẽ mang hàng chục vạn quân sang đánh nước ta do Nhà Tống đã bị tiêu diệt nên nhà Nguyên Mông có thể tập trung binh lực đánh Đại Việt.

Ngừng một lát, uống cạn chén trà do viên tùng sự rót, Chiêu Văn Vương nói tiếp.

-Ngài Trần Hưng Đạo nói hiện trong tướng sĩ có hiện tượng chủ quan nhiều người mải cờ bạc, chơi đá gà, nghe con hát. “ Cựa gà sao đâm thủng giáp quân thù. Mẹo cờ bạc sao mua được đầu tướng giặc”. Binh lực hai bên có chênh lệch khá lớn. Nên ngài nói chúng ta phải dựa vào địa thế hiểm yếu và quân địch không quen khí hậu của chúng ta, dùng kế vườn không nhà trống để làm quân địch mệt mỏi rồi mới phản công giành phần thắng. Tuy nhiên quân địch sao không hiểu ý đồ của ta kiểu gì chúng cũng tìm cách đuổi theo tiêu diệt đạo quân chủ lực cùng hoàng thất.

Chiêu Văn Vương thở dài ao ước.

-Giá có móng của Thần Kim Quy tạo nỏ thần thì có thể giữ yên bờ cõi.

Nói đến đây viên tùng sự mới nói.

- Tại hạ biết có người làm được v·ũ k·hí có thể g·iết hàng nghìn người từ xa.



Chiêu Văn Vương giật mình hỏi lại.

-Ngươi chắc chắn chứ từ từ nói rõ cho ta nghe.

Viên tòng sự lúc này mới nói.

-Thần có đứa cháu họ hàng xa, có cơ duyên được học được nghệ từ phái Quỷ Cốc. Đợt trước bố thần bị bệnh huyết U may có cháu nên chữa khỏi. Hôm rồi về dự thượng thọ của bố có may mắn gặp cậu đó trao đổi. Ngoài nghề y cậu ấy còn học được thuật tạo vật. Cậu ấy khẳng định có thể làm được hỏa pháo có thể bắn xa nghìn bước chân.

Chiêu Văn Vương nghĩ bình thường hỏa pháo của nhà Tống chỉ bắn được năm trăm bước mà phải nạp đạn ba phút mới bắn tiếp được. Nếu đánh với kỵ binh Mông cổ chỉ hai lần bắn là loạt vào vòng cung tên của binh Mông Cổ nên hỏa pháo không có tác dụng với kỵ binh. Chỉ dùng vào phòng thủ hoặc công thành, nếu hỏa pháo có thể bắn ra nghìn bước chăn thì có hy vọng chặn được kỵ binh địch.

Lúc này viên tòng sự tiếp lời.

-Cậu ấy còn nói tạo ra được loại hỏa hổ g·iết được nghìn địch trong phút chốc. Thần đã thuyết phục cậu ấy đồng ý về đầu quân dưới trướng của ngài.

Chiêu Văn Vương mừng rỡ

-Vậy ngày mai ngươi mang lệnh tiễn của ta cho người về mời cậu ấy lên đây cho ta. Nếu có thực tài ta sẽ trọng dụng và thưởng lớn cho ngươi.

Viên tòng sự vui lòng lĩnh mệnh đi ra, được vài bước Chiêu Văn Vương gọi trở lại dặn.

-Việc này quan trọng đích thân ngươi phải đi mời để tỏ thành ý của ta. Mang theo ít lễ vật ta sẽ bảo quản gia xuất kho cho người. Làm ngay không được chậm trễ việc quân rất gấp rồi.

Ngày hôm sau từ phủ Chiêu Văn Vương một chếc xe ngựa và mười tên lính cưỡi ngựa hộ tống đi về phía tây thành Chiêu Văn Vương nhìn theo với ánh mắt đầy hy vọng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.