Một buổi chiều sau khi làm việc xong, Mạnh tản bộ bên bờ đê để thoải mái đầu óc, Anh nhìn thấy Trần Quốc Toản đang ngồi trên bờ đê ngắm những cánh diều trẻ em thả trong gió. Anh tiến lại gần Quốc Toản mải ngắm diều lên không để ý anh cất tiếng chào.
-Cháu mới đến Gia trang, đang ngắm diều hay sao mà thất thần thế.
Quốc Toản giật mình, quay lại cười.
-Cháu mới đến hôm qua, cháu vừa tập bắn cung xong đang ngồi nghỉ một lát.
Mạnh chỉ cánh diều đang bay lượn trên trời và nói
- Cháu thích không.
Theo bản năng Quốc Toản gật đầu, sau đó lại lắc đầu. Quốc Toản nói
-Mẹ cháu nói, bố mất sớm cháu là con trai cả phải gánh vác gia đình giờ lớn rồi phải chuyên tâm theo Bác Trần Nhật Duật học hành không được đam mê những trò trẻ con nữa.
Mạnh biết ông nội của Quốc Toản và người theo bố của Trần Hưng Đạo là Trần Liễu đứng lên làm phản chống lại triều đình, sau bị Trần Thủ Độ đánh bại và chém c·hết. Sau Trần Liễu đón con của viên tướng này gồm một trai một gái về nuôi. Sau này gả người con gái cho Trần Bá Liệt một danh tướng nhà Trần, không may Bá Liệt mất sớm nên Trần Quốc Toản mất bố từ khi còn bé. Mất cha mất chồng sớm nên mẹ Trần Quốc Toản dồn hết hy vọng vào cậu. Nên mười tuổi Quốc Toản đã phải từ dã tuổi thơ đi theo Chiêu Văn Vương để rèn luyện. Anh hiểu cậu bé đang tuổi thiếu niên được chơi với bạn nhưng vì gánh nặng gia đình nên mặc dù muốn cậu vẫn phải học làm người lớn, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn cậu vẫn là đứa trẻ. Anh hỏi
-Nếu sau này giặc xâm lăng thì cháu sẽ làm gì.
Quốc Toản nói.
-Cháu muốn tham gia đánh giặc bảo vệ đất nước nhưng sợ bé quá không ai cho tham gia.
Mạnh giải thích
-Mước Đại Việt mình có truyền thống chống giặc ngoại xâm không cứ phải đàn ông mới đánh giặc. Từ Hai Bà Trưng, Bà Triệu là phụ nữ cũng đứng lên chống giặc, rồi cậu bé ba tuổi như Phù Đồng cũng giúp vua cứu nước. Tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình, cháu cũng có thể giúp nước theo cách của cháu mà.
Mắt Quốc Toản sáng lên, Toản đứng dậy chắp tay nói với anh.
-Cháu cám ơn chú, cháu đã hiểu cháu sẽ cố gắng luyện tập để sau này phò vua giúp nước.
Mạnh cười động viên
-Cháu chịu khó rèn luyện võ nghệ đi, ta cho cháu thêm đan dược để hỗ trợ sức khỏe. Mấy hôm nữa ta rảnh sẽ làm cho cháu một cái diều, buổi chiều nghỉ ngơi thì thả chơi. Chăm học là tốt nhưng học mà không chơi thỉ đánh rơi tuổi trẻ.
Sau buổi nói chuyện đó, mỗi buổi chiều Mạnh dành ra một tiếng để làm diều cho Quốc Toản. Thời đại này chưa có diều sáo nên anh quyết định làm cho Quốc Toản bất ngờ. Tuổi thơ của anh là đá bóng và thả diều nên anh làm diều sáo khá thành thạo: Để làm khung diều anh chọn những tay tre già, ít mấu, khi vót phải đều như đuôi chuột, gò khung phải cân rồi uốn đều như cánh cung. Giữ khung Diều là một “sống Diều” bằng tre cứng to bản, nhô dài ra hai bên khung. Hình dáng truyền thống của Diều Sáo chỉ có một thân mang dáng một con thuyền hay Cánh Cắt ( thuôn nhọn như cánh chim cắt)…Khung Diều sau khi được đẽo gọt cẩn thận được buộc chắc chắn và dùng các sợi dây nhỏ đan lưới hình mắt cáo để “gò” dáng cân đối đồng thời tăng thêm độ chiu gió và là “giá đỡ” cho dán giấy . Loại Diều này đòi hỏi người làm phải kỳ công và khéo léo thì mới đảm bảo dễ bay và ổn định.
Diều phất hai mặt bằng giấy bản, giấy dó với chất kết dính là nhựa cậy rồi được phơi khô trong bóng râm để tránh nứt vỡ. Nhựa cây được đổ ra mâm rồi lấy giấy nhúng cho ướt đều để phất lên khung đã gò sẵn trước đó. Phất kiểu này khiến cho cánh Diều khi khô căng phẳng như mặt trống lại có thể chịu được mưa ẩm và không nấm mốc hay gián nhấm, Diều có màu nâu sẫm.
Phần ống sáo tốt anh chọn từ cây nứa đốt dài, có nơi bỏ ruột chỉ lấy phần cật . Chính giữa khoét một lỗ vuông thông qua thân ống tre, phía trong hai bên lỗ lấy tre hay gỗ nhẹ, mỏng bít lại bằng keo, hai đầu ống gắn hai miệng sáo. Gỗ dùng để khoét miệng sáo là gỗ mít. Miệng sáo khoét một lỗ dài bằng đường kính trong của ống sáo nơi đây gió sẽ lọt vào, rung trong ống sáo rồi thoát ra cùng với âm thanh. Cái khó của người làm sáo là làm sao chỉnh cho hai bên miệng cân bằng và phát ra cùng một thanh âm đồng thời các sáo trên một dàn phải “ăn” tiếng với nhau tạo nên một hợp âm mong muốn. Âm thanh của một bộ sáo được anh “định vị” như tiếng tiếng tù và. Bộ sáo có âm thanh “tròn vành rõ tiếng” không có tạp âm và độ ngân tốt. Anh lắp bộ ba sáo kích thước không hoàn toàn giống nhau theo nguyên tắc nhỏ dần. Sáo lớn nhất được gọi là sáo cái. Sáo được xâu lại bằng một thanh tre, buộc chặt với xương sống Diều.
Một buổi chiều khi Quốc Toản vừa luyện bắn cung xong thì thấy Mạnh đến tìm, anh nói giờ đi chơi với chú, chú có món quà bất ngờ cho cháu. Hai chú cháu ra ven đê Mạnh lấy cánh diều tre ra và nói.
-Tặng cháu
Quốc Toản rất thích thú, từ lúc mười tuổi chưa ai tặng đồ chơi cho mình lên anh rất cảm động miệng nói “ Cám ơn chú” rồi cầm dây diều ngắm nghĩa. Toản ngạc nhiên chỉ vào bộ sáo trên cánh diều và hỏi.
-Cái này là cái gì vậy chú.
Mạnh giải thích
-Cái này là sáo diều khi nó bay nên cao sẽ có tiếng sáo kêu vì gió thổi vào đó.
Toản cầm dây diều dưới sự giúp đỡ của anh cậu ta chạy nhanh cho nó bay lên. Hai chú cháu nhìn cánh diều bay liệng trước gió, nghe tiếng sáo vi vu Quốc Toản rất thích và ước mơ.
-Giá con người có thể bay được như cánh diều kia thì hay biết bao.
Mạnh nói với
-Quốc Toản là sau này cháu học giởi sẽ nghĩ ra cách làm cho con người bay lên trời cao giống như con người nghĩ ra thuyền bơi trên nước như cá.
Quốc Toản hứa sẽ cố gắng học hành để không phụ lòng mong mỏi của mọi người cho cậu ta. Từ đó cuối mỗi buổi chiều nếu thời tiết tốt hai chú cháu ra bờ đê thả diều tình cảm của anh và Quốc Toản ngày càng trở lên thân thiết. Một lần hai chú cháu đang thả diều Mạnh nhở ra các nhà sử học đều cho rằng Trần Quốc Toản c·hết ngày trong lần tham gia kháng chiến chống Nguyên Mông khi đang tham gia truy kích địch, nhưng tài liệu của ông Trần Đại Sỹ lại nói Quốc Toản không c·hết sau này còn lấy vợ là công chúa của nước Đại lý và giờ vẫn còn bia mộ bên Trung Quốc. Anh tò mò lên hỏi ngày giờ sinh của Quốc Toản để lập lá số tử vi, lá số hiện mệnh thổ ngũ cục, cách cục Phủ tướng triều viên, Mệnh có sao tả hữu hội hợp, Đại Vận mười năm tuổi đến hai năm trở ra có cách cục Binh hình tướng ấn, thái tuế, Khôi Việt nên sẽ cầm quân đánh giặc, có quý nhân phù trợ. Đặc biệt trong giai đoạn này không có hung tinh nào x·âm p·hạm nên sẽ nổi tiếng và phú quý không có họa sát thân. Như vậy hai năm nữa theo lá số này Quốc Toản sẽ cầm quân đánh giặc và trở lên nổi tiếng, không phải hy sinh như lời các nhà sử học. Mệnh này sẽ thọ ngoài sáu mươi tuổi.
Mạnh quyết tâm hỗ trợ cho Quốc Toản, khi anh tập hợp q·uân đ·ội toàn thanh niên mới mười năm mười sáu tuổi nên sẽ không đủ thể lực và kinh nghiệm để chiến đấu với quân Mông Cổ thiện chiến nên phải bù bằng v·ũ k·hí tốt hơn. Anh quyết định làm dàn hỏa pháo kiểu Triều tiên và nỏ liên châu để hỗ trợ cho đoàn quân của Quốc Toản.