Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 68: . Tin tức xấu



Chương 68. Tin tức xấu

Đầu tháng chín âm lịch tin tức bất lợi. từ biên giới báo về Triều đình, Hốt Tất Liệt phong cho Thoát Hoan thái tử thứ chín làn Trấn Nam Vương chỉ huy hai mươi năm vạn quân cùng hai năm vạn dân binh chuẩn bị xâm chiếm Đại Việt. Các cánh quân đang chuẩn bị tập kết ở Lưỡng Quảng và Đại lý kết hợp với quân Toa Đô ở Chăm Pa. Lương thực đang được tập kết để chuẩn bị t·ấn c·ông Đại Việt.

Cũng lúc này một tin tức chấn động thành Thăng Long, Trương Hán Siêu tổ chức m·ưu s·át Trần Ích Tắc nhưng không thành. Hán Siêu với Ích Tắc là thân phận thầy trò, học trò mưu hại thầy bị người đời coi thường và phỉ nhổ. Thành Thăng Long kiểm soát nghiêm ngặt, cáo thị vẽ hình Hán Siêu dán khắp nơi và treo giải năm lạng bạc cho ai báo tin, Phủ Doãn dẫn lính đi tuần tra và lục soát những nhà tình nghi. Mạnh cũng chẳng ưa gì Trần Ích Tắc người mà anh biết cũng có ý đồ đầu hàng nhà Nguyên. Anh biết Trương Hán Siêu là người thích thơ văn chứ không phải là người có m·ưu đ·ồ chính trị việc á·m s·át Trần Ích Tắc là vương gia chẳng có lợi gì cho anh ta cả.

Để ngăn ngừa quân Thát, Quốc Công Tiết chế Trần Quốc Tuấn chỉ huy tám vạn quân chính quy Triều đình lên đóng ở ngã ba Bạch Hạc Việt trì để chủ động phòng ngự khi c·hiến t·ranh xảy ra. Lúc này một số Vương gia cũng đi cùng Quốc Công tiết chế để thao luyện quân chuẩn bị c·hiến t·ranh. Mạnh biết theo lịch sử thì sau Tết Nguyên Đán quân Mông Cổ mới tràn sang nước ta, có lẽ giới quý tộc nhà Mông cũng muốn động binh sau khi nghỉ ngơi ăn Tết.

Anh gửi thư báo về làng là sẽ cùng Quỳnh Dao về làng chào mọi người, nhở ông trưởng làng chuẩn bị tiệc để khao làng, mục đích chính là chuẩn bị cho những người dân ở điền trang của mình và Quỳnh Dao về ở đây lánh nạn vì anh biết Thành Thăng Long có thể bị tàn phá. Anh cũng không tự tin cho rằng với những hỏa khí mình tạo ra có thể dễ dàng đánh thắng được đội quân Thát thiện chiến và đông đảo, có chăng giúp nhà Trần có thêm lợi thế khi cố thủ giằng co với địch để quân địch mệt mỏi thì sẽ phản công giành thắng lợi.

Một hôm từ Gia Trang về đến cổng đột nhiên có người gọi nhỏ tên anh, Mạnh quay ra thấy một người đội nón vảnh rộng cúi gằm che khuôn mặt tiến về phía anh. Nhìn vóc dáng quen thuộc anh nhận ra là Trương Hán Siêu nên khi thân binh định tiến lại cản người đó thì anh ra hiệu để người đó tiến đến cạnh anh. Anh mời Hán Siêu đi vào nhà, vào trong nhà Hán Siêu mới bỏ nón ra, trước mặt anh là người đàn ông trung tuổi râu quai nón. Hán Siêu gỉải thích một người bạn có tài hóa trang đã giúp anh chính vì vậy anh mới không bị phát hiện. Mạnh pha trà và cho thân binh ra ngoài cảnh giới cẩn thận. Sau khi uống ngụm trà Hán siêu nói.

- Ngài không sợ tội chứa chấp t·ội p·hạm triều đình à.

Mạnh cười nói.

- Nếu ta sợ đã cho thân binh bắt giải ngươi lên quan lĩnh thưởng rồi.



Hán Siêu kể lại cho anh nghe nguyên nhân sự việc. Thì ra Trần Ích Tắc âm thầm thông đồng với nhà Nguyên thông qua các thương nhân người Hoa, vô tình anh đến thư phòng Trần Ích Tắc đúng lúc đang trao đổi với thương nhân này và nghe một phần câu chuyện. Khi nghe được câu chuyện lập tức anh lẳng lẽ rút lui vì biết đây là họa sát thân không ngờ một người gia nô vô tình nhìn thấy anh từ thư phòng đi ra. Để trừ hậu họa g·iết nhầm hơn bỏ sót Trần Ích Tắc sai người đến bắt nhưng anh may mắn trốn thoát.

Lập tức ông ta lập hiện trường giả rồi sai người lên báo quan đổ cho anh tội m·ưu s·át mình. Quan Phủ lập tức bắt anh về điều tra, biết mình không thể đấu lại vị Vương gia quyền thế nên anh ẩn náu nhờ chỗ bạn bè. Cũng may lúc bình thường anh cũng có vài người bạn tốt nên những người này hết lòng che chở cho anh nhưng cũng không có cách nào giúp anh trốn ra khỏi thành cho an toàn. Ở lâu dễ bị lộ nên đường cùng Hán Siêu tìm đến anh xin giúp đỡ. Mạnh an ủi.

- Ngươi ở tạm nhà ta mấy ngày, để ta tính cách đưa ngươi ra khỏi thành Thăng Long.

Trương hán Siêu khảng khái nói.

- Hán Siêu không dám ở đây làm liên lụy đến gia đình ngày, tại hạ có chỗ người quen nếu lúc nào ngài có cách thì báo cho tại hạ. Tại hạ hết sức cám ơn lòng tốt của ngài.

Nói xong Hán Siêu đội nón đi luôn, sau khi để lại cho anh địa điểm và cách thức liên lạc. Mạnh thấy vô hình mình bị dính vào vụ việc hết sức nghiêm trọng, nếu không cẩn thận sẽ bị tù tội hoặc họa sát thân. Mất mấy ngày mất ăn mất ngủ anh nghĩ ra một kế.

Hai hôm sau anh nhắn vào cung qua vị phó tổng quản cho An Tư công chúa là sư phụ anh đã đến Đại Việt nhưng không muốn vào kinh đô nên nhắn cho anh ra ngoại thành để lấy Thiên Lý Kính. Anh mời Công chúa cùng đi để lấy kính nhân tiện dùng kính để ngắm phong cảnh. Lập tức công chúa nhắn tin là hai ngày nữa sẽ lên đường. Mạnh cho người báo cho Trương Hán Siêu kế hoạch của mình. Đến ngày hẹn Mạnh cùng năm thân binh đợi công chúa ở cửa Hoàng cung, Sau khi công chúa cùng các hộ vệ đi ra hai người cưỡi ngựa ra phía cổng thành phía Tây. Thấy đoàn người cưỡi ngựa đi tới lính canh cổng lập tức chặn lại, thấy vậy công chúa tiến tới quát to.

- Các ngươi to gan dám chặn đường bổn cung, mau lui ra nếu không đừng trách ta vô tình.



Có người nhận ra công chúa An Tư nhưng do có lệnh trên nên trần chừ không dám cho qua. Lúc này Phạm Ngũ Lão đang đi tuần ở trên thành nghe tiếng ồn ào nhìn xuống thì nhận ra công chúa và Mạnh. Phạm Ngũ Lão gọi vọng xuống.

- Tướng quân và công chúa đi đâu sớm thế.

Nhận ra Ngũ Lão Mạnh cười đáp lễ.

- Tại hạ đưa công chúa ra ngoại thành dạo chơi. Mong tướng quân cho qua.

Ngũ Lão ra lệnh cho quân để đoàn ngườ đi qua cổng thành. Hai người đi chừng hai canh giờ đến một ngọn núi nhỏ, Mạnh ra hiệu mọi người dừng lại và nói với công chúa.

- Sư phụ tại hạ ở chỗ này xin công chúa chờ một lát, để tại hạ vào gặp người.

Nói xong Mạnh và một thân binh đi bộ vào, một lát sau hai người đi ra người thân binh tay cầm theo cái hộp gỗ. Mạnh cầm hộp gỗ đi tới đưa cho An Tư, cô mở ra là Thiên Lý Nhãn cô hằng mong ước. An Tư sung sướng nói.

- Cám ơn ngươi nhé.



Nói xong cô thúc ngựa cùng đám hộ vệ phi thẳng lên trước. Cô muốn nhanh chóng dùng ống nhòm quan sát mấy cảnh núi non phía trước. Mạnh nhìn theo mỉm cười phi ngựa đuổi theo. Lúc này phía sau núi người thân binh cởi đồ thay đồ thường phục đó chính là Trương Hán Siêu anh nhìn theo bóng đoàn người của Mạnh nói thầm.

- Ơn này tại hạ sẽ nhất định báo đáp.

Thời tiết đã sang đông, những con gió đầu đông mang hơi lạnh làm nhiều người rùng mình khoác thêm áo ấm. Nhưng ở đầu làng Bần hôm nay mọi người vẫn tụ tập rất đông. Mọi người đang đợi Mạnh người con của làng vinh qui trở về, lúc anh ra đi là một thầy giáo làng bây giờ đã là một vị quan. Ông trưởng làng đã báo cho làng biết ngày anh về nên mọi người tụ tập để đón anh bất chấp cái lạnh đầu đông, mấy đứa trẻ con trèo lên cây ngó nhìn phía xa. Đột nhiên mấy đứa reo lên có đoàn xe ngựa chắc là thầy Mạnh về.

Mấy người lớn quát bọn trẻ giờ phải gọi là quan lớn, gọi thầy là bị phạt t·ội p·hạm thượng làm chúng nó không dám reo hò. Đến đầu làng thấy đông người đứng chờ mình Mạnh xuống xe cùng Quỳnh Dao đi bộ vào làng để chào mọi người. Mấy người dân trong làng chạy ra

-Chào quan lớn.

Mạnh thấy vậy nói.

-Cháu vẫn là thầy giáo Mạnh của làng ngày nào. Mọi người không cần phải lễ nghĩa phức tạp.

Mọi người thấy anh vẫn thoải mái nên cũng xúm lại hỏi han, anh vui vẻ chào hỏi mọi người và đi về phía đình làng. Lần đầu thấy vợ anh nhiều người khen vợ anh là người xinh đẹp rất xứng câu “ Trai anh hùng, gái thuyền quyên”. Ông trưởng làng đã cho mổ mấy con lợn để khao làng theo sự nhờ vả của anh. Buổi chiều Mạnh qua nhà ông trưởng làng ngồi chơi và nhân tiện nhờ ông giúp đỡ việc cho người ở điền trang của anh và Quỳnh Dao về ở tạm một thời gian nếu có c·hiến t·ranh ông trưởng làng nhận lời. Ông nói còn mảnh đất phía sau làng rất rộng có thể cất nhà ở tạm. Còn Quỳnh Dao có thể ở tạm nhà ông, phía sau còn mấy phòng rất rộng rãi.

Nói về chuyện chuẩn b·ị đ·ánh giặc Thát ông nói thanh niên của làng cũng gia nhập phủ binh, chỉ còn một số người vướng bận gia đình nên không tòng quân. Hiện thanh niên và trung niên ở làng còn khoảng bốn mươi người vẫn ngày đêm luyện tập. Ông cũng lên huyện rèn thêm giáo mác nhưng tuy nhiên chưa có v·ũ k·hí tầm xa vì nỏ binh và cung tên bị triều đình cấm sử dụng trong dân gian, bây giờ c·hiến t·ranh thì không cấm nữa nhưng không có nguyên liệu và người có kinh nghiệm để làm. Nếu giặc đến ông sẽ chỉ huy dân binh cố gắng cầm cự để mọi người chạy thoát vào rừng.

Là người hiện đại có kiến thức quân sự và được học qua binh pháp, Mạnh nhắc nhở ông do địa hình làng trải dài theo suối nếu bị quân Thát phát hiện thì những người ở cuối làng dễ chạy trốn vào rừng nhưng người ở đầu làng và giữa làng chạy không kịp vì kỵ binh Thát phi ngựa nhanh như gió. Anh khuyên ông nên biến nhà mình thành đồn lũy vì có sẵn một số đoạn tường gạch, chỉ cần xây thêm tường gạch và trồng tre gai ở ngoài cho chắc chắn lúc đó người dân ở đầu làng và giữa làng sẽ chạy vào nhà ông trú ẩn. Cẩn thận hơn có thể đào thêm lối đi bí mật để thoát ra ngoài. anh sẽ ủng hộ ông tiền để làm, ngoài ra anh sẽ gửi về cho ông một số nỏ tiễn để tăng sức phòng vệ cho làng.

Ông trưởng làng cám ơn sự chỉ bảo và giúp đỡ của anh và hứa với anh sẽ cố gắng hoàn thành trước Tết Nguyên Đán.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.