Trong một thung lũy nhỏ nằm khá kín đáo ở Phủ Lạng Giang, nơi đây có đặt đại bản doanh của Nguyễn Địa Lô và năm trăm quân Đại Việt. Nhận được lệnh của Trần Hưng Đạo nên Nguyễn Địa Lô dẫn quân bản bộ về đây kết hợp với các thủ lĩnh người Dao, Mông, Nùng.. để t·ấn c·ông vào các toán quân tuần tiễu và các đoàn chở lương của giặc. Sau nhiều lần bị tập kích quân địch đã thay đổi chiến thuật, bọn chúng tập kết kho lương ở khu vực sát biên giới, sau đó sẽ cho một đội quân khoảng năm nghìn kỵ binh từ Kinh Bắc lên hộ tống. Chúng nghĩ rằng với lực lượng hộ tống hùng hậu như vậy quân Đại Việt sẽ không dám t·ấn c·ông, nhưng chúng không ngờ rằng Nguyễn Địa Lô lại có kế hoạch táo bạo là sẽ vượt biên giới để đánh vào kho lương cách biên giới hai mươi cây số.
Những thông tin về kho địch, cũng như các đoàn vận lương trước đây anh nhận được từ những thủ lĩnh người Nùng bên kia biên giới. Từ trước đến giờ người Nùng ở bên Trung Hoa hay Đại Việt luôn là anh em, họ luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau. Nổi tiếng nhất là thủ lĩnh người Nùng là Nùng Chí Cao đã từng sang bên Tổng đánh chiếm nhiều đất đai do được người Nùng bên đất Trung Hoa ủng hộ làm cho nhà Tống mệt mỏi phải sai đại tướng giỏi là Địch Thanh đi để đánh dẹp.
Lần này Địa Lô cùng các thủ lĩnh người dân tộc đang chờ tin tức của thủ lĩnh người Nùng là Thân Cảnh Dị đến báo. Một lát sau thấy Thân Cảnh Dị cùng một số tùy tùng đến nơi. Sau khi chào hỏi Thân Cảnh Dị đưa bản vẽ bố phòng mà bên kia gửi cho anh để mọi người cùng bàn bạc. Kho lương này khá lớn tập trung đến mấy vạn thạch lương có thể nói là lớn nhất từ trước đến nay mà quân ta từng tập kích. Nếu chiếm được kho lương này thì đủ cho mười vạn người sống trong nửa năm. Tuy nhiên cũng vì thế nó được một vạn quân địa phương canh giữ.
Địa Lô hỏi Thân Cảnh Dị.
-Thủ lĩnh bên kia có yêu cầu gì không ?
Thân Cảnh Dị nói
-Để đảm bảo bí mật bên họ chỉ có thể huy động một số cánh quân gần đó nên chỉ có thể giúp một nghìn người, nhưng họ đòi phải chia bảy phần lương c·ướp được.
Các thủ lĩnh xì xào bàn tán, tỏ vẻ coi thường. Có người nói lớn
-Chúng ta có năm nghìn người mà chúng nó chỉ chia có ba phần, còn chúng nó năm người đòi bảy phần không phải đòi hỏi tham quá hay sau.
Địa Lô đưa tay ra hiệu mọi người im lặng anh nói.
-Mọi người đừng quên việc chính của chúng ta là triệt phá các kho lương của giặc. Nếu c·ướp được mà chia nhau là điều tốt, còn nếu không cứ đốt sạch sau này triều đình vẫn luận công ban thưởng. Đừng vì chút lợi nhỏ mà quên đi việc chính của chúng ta.
Thường các trận đánh vào đội tiếp vận lương Địa Lô chỉ giữ lại một chút để cho quân mình còn lại chia đều cho các thủ lĩnh nên dần mọi người có thói quen phải chia có lợi trước mắt nên anh phải nhắc nhở mọi người. Địa Lô quay lại báo cho thủ lĩnh người Nùng.
- Ngươi báo cho thủ lĩnh bên đó ta đồng ý, hẹn một tuần nữa là cuối tháng lúc đó không có trăng tiện hành động. Việc tìm đường bí mật để đưa quân ta qua biên giới ngươi lo xong chưa.
Viên thủ lĩnh người Nùng nói.
-Ngài yên tâm, chúng tôi thường xuyên qua bên đó nên biết có mấy lối đi bí mật không qua cửa ải Mục Nam Quan tuy nhiên phải leo trèo qua mấy mỏm núi đá hơi vất vả.
Địa Lô gật đầu anh nói với các thủ lĩnh đang ở đó
-Mọi người về chuẩn bị một tuần sau chúng ta lên đường. Nếu lần này đánh được kho lương này sẽ là một đòn giáng mạnh vào quân Thát đang chiếm nước ta, chắc chắn triều đình sẽ có thưởng lớn .
Mọi người lục tục quay về chuẩn bị, Địa Lô cũng dặn quân bản bộ chuẩn bị đồ đạc để leo núi và phục vụ cho việc đột kích. Sau chiến thắng ở trại Thu Vật nhiều đồ chế tạo của Mạnh cho đội thân binh đã được nhiều người biết đến nên sau này nhiều mẫu đã được Mạnh chuyển cho Công Bộ để họ sản xuất hàng loạt trang bị cho q·uân đ·ội.
Một tuần sau các thủ lĩnh và Địa Lô cắt rừng xuyên qua mấy dãy núi đá để vượt biên giới áp sát trại địch. Thời tiết đã vào hè nên sau buổi trưa đã hun những tảng đá nóng ran có thể rán chín một quả trứng. Những người lính dân tộc chân đất nhưng vẫn băng qua những mỏm núi đá tai mèo sắc như dao nhanh thoan thắt còn vác giúp lính Đại Việt pháo thần công hay thùng đạn, trong khi những người lính triều đình đi dép cỏ cũng phải cẩn thận từng bước một không thì bị đá tai mèo cắt đứt chân chảy máu. Thỉnh thoảng băng qua các con suối mọi người tranh thủ nghỉ ngơi và làm dịu đôi chân. Đến giờ đầu giờ Dậu Địa Lô và các thủ lĩnh đã bí mật áp sát kho lương thảo của địch.
Chỉ huy kho lương là Lý Huỳnh một viên tướng người Tống, là viên quan phó tổng chỉ huy q·uân đ·ội vùng Quảng Đông được cử đến đây nên y lắm khá rõ về các tộc dân vùng này. Thường ở đây mỗi tộc đông nhất cũng không có quá một nghìn chiến binh. Nếu muốn t·ấn c·ông kho của y phải tập hợp mấy bộ tộc việc đó sẽ có thám tử báo về nên y rất yên tâm việc phòng thủ ở đây. Nếu chỉ một nghìn quân t·ấn c·ông vào đây thì không khác gì tìm c·hết. Còn lính Đại Việt giờ này còn đang bị quân Thiên Triều đuổi đánh trốn ở nơi rất xa nên chắc cũng chẳng có sức mà mang quân sang đánh tận đây nên việc canh phòng không quá cần quá nghiêm ngặt.
Theo kế hoạch từ trước một số Địa Lô và một số thân binh sẽ áp sát từ phía Nam ở đó có dãy núi gần trại nên anh và các tay cung thiện xạ có thể b·ắn h·ạ những tên lính gác ở trên chòi canh để cho quân ta bí mật áp sát. Đến giờ sửu khi mọi lính trong trại vào lúc ngủ say, phía Nam có tiếng cú rúc, đó là ám hiệu để các tay thiện xạ chuẩn bị hành động. Trên mỗi trạm canh có một tên lính gác nhưng các tay cung phải có hai người để phòng một người bắn trượt thì người kia cũng diệt được địch không để phát ra tiếng động. Riêng trạm canh Địa Lô phụ trách có hai tên nhưng mình anh đảm nhiệm. Anh được các thủ lĩnh các dân tộc những người giỏi sử dụng cung nỏ ở phía Bắc kính phục và gọi anh là Thần tiễn. Địa Lô không chỉ bắn trúng chiếc lá cây trong vòng một trăm bước chân "“Bách bộ xuyên dương "“mà còn có thể bắn liên tiếp ba mũi tên chụm vào hồng tâm đó là tuyệt kỹ tâm tiễn xuyên tâm không ai bì kịp.
Địa Lô vào hai tên lính dưới ánh đuốc bắn liên tiếp hai tiễn, hai mũi tên xuyên qua họng làm chúng gục ngay chưa cần phải dùng đến tác dụng của những c·hất đ·ộc được tẩm trong mũi tên. Các cung thủ khác cũng hoàn thành nhiệm vụ, lúc này các cánh quân bí mật áp sát từ phía nam bắt đầu lặng lẽ phá rào vào trong trại. Đại quân tập trung phía trước, họ chờ phía nam có ánh lửa sẽ dùng thần công bắn cửa trại rồi xông vào. Một lát sau thấy có ánh rực cháy sáng rực phía Nam, mấy khẩu thần công liền bắn vào cánh cửa trại phá nó vỡ một mảng lớn, các tộc binh giơ đao, kiếm xông vào.
Viên chỉ huy đang ngủ ngon, chợt nghe tiếng huyên náo choàng tỉnh, lính xông vào báo có cháy ở phía Nam vội dậy mặc áo và tập hợp người đi d·ập l·ửa, đột nhiên thấy cổng trại có tiếng hò reo, quân vào báo có địch xông tới y liền dẫn quân ra phía trước chặn địch. Là người có sức mạnh nên hắn sử dụng cây lang nha bổng nặng hai mươi cân, vung cây lang nha bổng để chiến đấu cùng đám lính chặn toán quân đang tràn vào. Sau phút hoảng loạn ban đầu dần quân lính cũng tụ lại quanh hắn mỗi lúc một đông như quả cầu tuyết. Mấy viên tướng người dân tộc đến đánh nhau với y nhưng không ai địch lại, quân Thát lại càng thêm tự tin. Lúc này Địa Lô dẫn quân ra phía cổng để tiếp ứng thấy vậy anh rút cung dùng tuyệt kỹ bắn ba phát vào ba vị trí của tướng địch. Viên tướng nghe tiếng gió đỡ được mũi tên bắn vào cổ mình nhưng bị hai mũi còn lại cắm vào lưng. Bị thương nặng biết không thể chống lại được nữa nên y thúc ngựa mở đường máu bỏ chạy các tướng cũng không đuổi theo nên y thoát c·hết.
Các tộc binh thừa thắng xông lên c·ướp phát trại lương, đến gần sáng thì đã làm chủ hoàn toàn. Mọi người phân chia lương như đã định trước số còn lại thì đốt cháy. Đến giờ Ngọ cánh quân tiếp việc của quân Thát đến nơi thì chỉ còn một trại trống không với xác c·hết ngổn ngang tướng địch đành dẫn quân ra về. Trận đánh này giáng đòn mạnh vào việc tiếp ứng lương thảo của địch, một tháng sau mới có lương cho đội quân Thát ở Đại Việt cùng với việc không c·ướp được nhiều lương thảo đội quân Thoát Hoan trở nên suy yếu do đói khát và d·ịch b·ệnh, lòng quân hoang mang mất lòng tin vào chủ tướng.
Tên tuổi của Nguyễn Địa Lô lại càng trở lên nổi tiếng, triều đình gửi chiếu ban thưởng cho anh và các thủ lĩnh địa phương. Thoát Hoan điên cuồng treo giải thưởng tăng lên năm nghìn lạng bạc và thăng hai cấp cho ai g·iết được anh. Giải thưởng lớn làm một số tướng lĩnh của giặc vùng biên ải trở thành kẻ điên cuồng săn đuổi anh.